Chương 792: Phù Vân công tử ích kỷ vô tình
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Bổn tướng nhất định phải có được nữ nhân này.” Viêm Xà đại tướng mở miệng, tiếng nói khàn đặc trầm thấp, làm người nghe sởn cả tóc gáy.
Trên da thịt tuyết trắng của Nhan Như Mộng nổi hết cả da gà lên, cảm thấy buồn nôn đến cực điểm.
Trong thế hệ trẻ, nàng là thiên kiêu, nhưng cũng không có khả năng so sánh với cường giả thế hệ trước, càng không thể đối phó được với Viêm Xà đại tướng.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Phù Vân công tử cũng rất khó coi.
Việc hôm nay thật sự không ổn, chỉ sợ khó mà xử lý cho êm đẹp.
“Viêm Xà đại tướng, các ngươi dám rời đi tổ địa, chẳng lẽ không sợ bị chấp pháp giả Nhân tộc phát hiện?” Lý thúc lộ ra vẻ mặt kiêng kị, lạnh lùng nói.
Thiên Minh cổ tinh của Xà Nhân tộc là một Thí Luyện Trường trong cổ lộ chung cực. Nói một câu không dễ nghe, những Xà Nhân tộc đó chính là bia ngắm để các thiên kiêu cổ lộ luyện tập.
Mà nếu các cường giả nữ vương Medusa dám ra tay can thiệp, bị chấp pháp Nhân tộc giả phát hiện thì tuyệt đối không có kết cục tốt.
Cũng bởi vì hoàn cảnh này nên biến Xà Nhân tộc trở nên rất áp lực và hèn mọn.
“Hừ, các ngươi đắc ý không được bao lâu, hiện tại... Khai đao với các ngươi trước vậy!” Viêm Xà đại tướng hừ lạnh và nói.
Hắn cũng không nói nhảm nhiều mà trực tiếp ra tay, trấn sát về hướng Lý thúc. Bởi vì Lý thúc là người mạnh nhất trên thuyền bắt nô, có được tu vi Thánh Nhân Vương tiểu viên mãn.
Oanh!
Hai Thánh Nhân Vương oanh sát với nhau, dao động này khiến cả mảnh trời sao cũng phải run rẩy. Rất nhiều ngôi sao lớn chung quanh rách nát trong phút chốc, hư không chấn động nứt ra những cái khe đen nhánh.
Cuộc chiến đấu giữa Thánh Nhân Vương tỏa ra dao động kịch liệt.
Cường giả Vạn Tộc Thương Minh trên thuyền bắt nô cũng đan chém giết với chiến sĩ của Xà Nhân tộc.
“Phù Vân công tử, hôm nay các ngươi đừng mong chạy thoát!” Mặc Đà bám chặt Phù Vân công tử, bắt đầu chém giết.
Ai là người của Xà Nhân tộc cũng rất hận Vạn Tộc Thương Minh. Thế lực này bắt giữ rất nhiều Xà Nhân tộc làm nô, đã sớm là cái đinh trong mắt bọn họ.
“Đáng chết, những Xà Nhân đó đều điên rồi!” Sắc mặt Phù Vân công tử trở nên rất khó coi.
Nhan Như Mộng cũng ra tay, thúc giục Yêu Hoàng Thể để chém giết với Xà Nhân tộc. Nhưng nàng không thay đổi được cái gì, bởi vì chủ yếu phải dựa vào trận đại chiến giữa các Thánh Nhân Vương.
Thật ra đại chiến cũng không kéo dài bao lâu. Viêm Xà đại tướng có cảnh giới Bán Bộ Đại Thánh gần như đang đè Lý thúc xuống mà đánh.
“Địa ngục hỏa xà!”
Viêm Xà đại tướng thúc giục cực chiêu, một địa ngục hỏa xà vạn trượng ngưng tụ ra, đè ép cả sao trời, minh viêm sáng rực lên, khí tức mênh mông.
“Đi!”
Viêm Xà đại tướng rống lên một tiếng, địa ngục hỏa xà mơ hồ mang theo Minh Hỏa ngập trời, mãnh liệt nhào về hướng Lý thúc.
“A!” Có tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Làn da cả người Lý thúc cháy đen nứt nẻ, đạo tắc chung quanh cũng bị đốt trọi, đã bị thương rất nặng.
Viêm Xà đại tướng lại ra tay hung hãn, tung ra một cây Trượng Bát Hỏa Xà Mâu, trực tiếp xuyên thủng Lý thúc ngực.
Sau đó hắn chấn động xà mâu trong tay, nhục thân Thánh Nhân Vương của Lý thúc nứt nẻ, máu tươi bắn vọt ra, tràn ngập ả vũ trụ.
Cả nguyên thần của Lý thúc cũng không thể chạy thoát, bị Viêm Xà đại tướng dùng địa ngục Minh Hỏa đốt cháy hầu như không còn.
Thấy tình cảnh này, tất cả mọi người trong Vạn Tộc Thương Minh đều tuyệt vọng.
Người mạnh nhất của bọn họ bị đánh chết, tất cả mọi người khó thoát khỏi cái chết.
Không, những nữ tử đó sẽ thoát chết được, nhưng nghênh đón bọn họ là điều còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Thấy tình cảnh này, Phù Vân công tử cũng nheo mắt lại.
“Ngươi cũng phải chết!” Mặc Đà đánh về hướng Phù Vân công tử.
Phù Vân công tử thấy thế thì cắn răng một cái, tung ra một phù triện.
Trong khoảnh khắc, vô số phù văn đan chéo xuất hiện, hóa thành một phù văn pháp giới lộng lẫy rồi bao phủ Phù Vân công tử lại trong đó.
“Các ngươi mau tiến vào!” Phù Vân công tử hét lớn một tiếng.
Những người còn lại trong Vạn Tộc Thương Minh và Nhan Như Mộng đều tiến vào phù văn pháp giới.
“Hả?”
Viêm Xà đại tướng nhăn mày lại, sau đó giáng thẳng một chưởng xuống, nhưng lại không thể lập tức phá vỡ phù văn pháp giới này.
Nhìn thấy Viêm Xà đại tướng không thể phá vỡ pháp giới, Phù Vân công tử thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi nói: “Đây là bảo bối mà phụ thân để lại cho ta, ngươi đừng mơ phá vỡ được.”
Phụ thân hắn là một vị thánh chủ đại lão của Vạn Tộc Thương Minh.
Đại Thánh bình thường muốn phá vỡ phù văn pháp giới này thì phải tốn không ít thời gian.
“Ta khuyên các ngươi lập tức rời đi đi, nếu không chờ cường giả Vạn Tộc Thương Minh đến thì các ngươi chắc chắn phải chết.” Phù Vân công tử cười lạnh và nói.
“Hừ, nếu ta triệu tập mặt ba vị đại tướng khác, liên thủ phá vỡ nó thì ngươi cho rằng cần tốn bao lâu?” Ánh mắt Viêm Xà đại tướng lạnh như băng, mang theo sát ý.
Trong lòng Phù Vân công tử hơi kinh hãi, ánh mắt cũng biến ảo.
Viêm Xà đại tướng lập tức nói: “Như vầy đi, thấy sau lưng ngươi có chỗ dựa, nếu ngươi đá nữ tử này ra thì ta có thể cho những người còn lại các ngươi rời đi.”
“Nếu không đồng ý thì ta lập tức triệu tập ba đại tướng còn lại tiến đến, không cần một canh giờ là có thể phá vỡ pháp giới của ngươi.”
Lời Viêm Xà đại tướng nói làm sắc mặt Phù Vân công tử thay đổi kịch liệt.
Nhan Như Mộng đứng bên cạnh thì căng chặt thân thể, cắn môi đỏ, trên gương mặt mang theo sát khí.
Tất nhiên Viêm Xà đại tướng có tính toán của mình. Nếu thật sự giết Phù Vân công tử thì khó tránh khỏi sẽ chọc phiền phức, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến kế hoạch của nữ vương Medusa.
Nhưng Viêm Xà đại tướng lại không muốn thả đại mỹ nhân Nhan Như Mộng này đi, hắn nhất định phải ăn được con dê con béo tốt này.
Phù Vân công tử nắm chặt tay, trên mặt lộ ra sự không cam lòng cực độ.
Thật vất vả mới gặp được một nữ tử tuyệt thế như thế, cuối cùng lại phải tặng không ra, hắn không cam lòng. Nhưng so sánh với mỹ nhân thì hiển nhiên tánh mạng càng quan trọng hơn.
Không còn mạng thì làm sao hưởng thụ mỹ nhân chứ?