Chương 799: Mạc Cẩn Du kiêu ngạo
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong trời sao, một con thuyền thủy tinh vô cùng mỹ lệ đang lao vút đi. Điều khiến người ta cảm thấy kỳ quái chính là, một ít Xà Nhân tộc chung quanh nhìn thấy con tàu xâm nhập từ bên ngoài này thì không tiến lên công kích.
Trên tàu bay có hai bóng người đang đứng, trong đó có một nữ tử mặc váy bào đỏ thẫm, quyến rũ vạn phần, đó chính là Hồ Thanh Thanh.
Mà đứng bên cạnh nàng là một nam tử trẻ tuổi phấn chấn oai hùng. Hắn ta có khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như điêu khắc, sợi tóc nào cũng sáng ngời trong suốt như thủy tinh.
Ly kỳ nhất chính là, thân thể hắn như tạo thành từ máu thịt, lại như ngọc thạch tỏa ra ánh sáng, cứ như một bảo khu bất diệt.
Mà trong hư không xung quanh hắn còn mơ hồ có chín cơn lốc xoáy hiện lên, không ngừng phun ra nuốt vào tinh hoa thiên địa. Người này căn bản không cần bỏ sức tu luyện, chín lốc xoáy kia thời khắc nào cũng đang hấp thu tinh hoa thiên địa cho hắn.
Mà khí tức của hắn cũng dâng lên một mức độ nho nhỏ vào mỗi thời mỗi khắc, quả thực giống như thiên quyến chi tử (1).
(1) Đứa con được trời ân sủng, thương yêu
Hắn chính là thánh linh trời sinh được coi là vô địch cùng giai của Thánh Linh Đảo, Mạc Cẩn Du!
Lúc này, trên gương mặt anh tuấn như tạc tượng của thánh linh thánh linh trời sinh Đảo - Mạc Cẩn Du hiện ra chút hờ hững lạnh lẽo.
“Ta cũng muốn nhìn Quân Tiêu Dao kia có dám tiến đến Thái Ách thần miếu hay không.” Giọng nói của Mạc Cẩn Du thật lạnh.
Quân Tiêu Dao đánh chết rồi luyện hóa tùy tùng của hắn ta, Thông Thiên Thạch Linh ngay trước mặt mọi người trong hội đấu giá, quả thực là không coi hắn ta ra gì.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao có bối cảnh lớn, lai lịch cao, hơn nữa thực lực rất mạnh, nhưng Mạc Cẩn Du cũng không để ý. Hắn đến từ Thánh Linh Đảo, một thế lực bất hủ cũng không thể trêu chọc.
Hơn nữa Thánh Linh tộc bọn họ trời sinh được trời cao chiếu cố, mỗi một người đều là tồn tại vô địch cùng giai. Bởi vậy, Mạc Cẩn Du cũng không kiêng kị Quân Tiêu Dao, thậm chí có tâm tư tìm hắn tính sổ.
“Lấy uy thế vô địch cùng giai của Thánh Linh tộc, Mạc công tử muốn đối phó Quân Tiêu Dao kia thì nhất định có thể làm được.” Hồ Thanh Thanh cười quyến rũ mà nịnh hót.
Tuy rằng trong lòng nàng không cho rằng Mạc Cẩn Du có thể nhẹ nhàng đối phó Quân Tiêu Dao, nhưng nên nói cái gì thì cũng phải nói.
“Đừng nói Quân Tiêu Dao kia là Thánh Nhân đại viên mãn, cho dù là tu vi Thánh Nhân Vương thì ta cũng không để bụng.”
“Lấy thực lực hiện tại của ta, cho dù là đối mặt với cường giả Thánh Nhân Vương hậu kỳ thì vẫn có thể thong dong thoát đi.”
Mạc Cẩn Du nhàn nhạt nói, lại mang theo một chút kiêu ngạo.
Sau khi tới Thánh Cảnh, vượt cấp đối chiến là điều cực kỳ khó khăn, nhưng Thánh Linh tộc bọn họ lại có thể làm được.
Nghe thấy lời này, Hồ Thanh Thanh cũng hít sâu một hơi, phần ngực đầy đặn phập phồng, kinh ngạc cảm thán: “Lấy Mạc công tử Thánh Nhân đại viên mãn tu vi, thế nhưng có thể từ Thánh Nhân Vương hậu kỳ trong tay thoát đi, không hổ là Thánh Linh tộc.”
Nghe thấy Hồ Thanh Thanh nịnh hót, Mạc Cẩn Du cười khẽ, cũng không nói cái gì.
Chỉ là nếu để bọn họ biết được Quân Tiêu Dao đã đánh chết Viêm Xà đại tướng cấp bậc Bán Bộ Đại Thánh thì không biết họ sẽ có vẻ mặt ra sao?
“Đúng rồi, những Xà Nhân tộc đó vẫn không tới công kích chúng ta.” Hồ Thanh Thanh phát hiện một sự kiện khác.
“Thánh Linh tộc chúng ta và Xà Nhân tộc không có ân oán gì, Xà Nhân tộc cũng không dám chủ động tới trêu chọc chúng ta.” Mạc Cẩn Du nói.
Xà Nhân tộc có oán hận sâu đậm với các chủng tộc Nhân tộc, gần như nhìn thấy Nhân tộc thì sẽ tiến lên chém giết. Nhưng bọn họ và Thánh Linh tộc lại không có ân oán gì, cũng không dám tùy tiện trêu chọc Thánh Linh tộc.
“Lựa chọn Mạc công tử quả nhiên là chuyện nô gia làm chính xác nhất.” Hồ Thanh Thanh cười quyến rũ xinh đẹp.
Hiện tại nàng ta đã cảm thấy lựa chọn Mạc Cẩn Du cũng coi như không tồi. Ít nhất khi đi đến Thái Ách thần miếu sẽ không bị cản trở gì.
Nàng cho rằng chỉ sợ Quân Tiêu Dao và Thiên Nữ Diên còn chưa tới Thái Ách thần miếu thì đã gặp phải vài đợt công kích.
Mà sự thật cũng thật sự như thế, khi đám người Quân Tiêu Dao ngồi trên tàu bay sao trời đi tới Thái Ách thần miếu của Thiên Minh cổ tinh thì thật sự bị công kích mấy đợt.
Nhưng ngặt nổi có Quân Tiêu Dao ở đó, thậm chí hắn không buồn hiện thân, chỉ bày ra một sát trận bên ngoài tàu bay thì tất cả Xà Nhân tộc tấn công đến đã lập tức đi đời nhà ma.
Đám người Quân Tiêu Dao lại nhàn nhã mà ngồi trong tàu bay sao trời.
“Lần này đa tạ.” Nhan Như Mộng nhìn Quân Tiêu Dao, chân thành mà nói.
Nàng thật sự không thể tưởng tượng, nếu không gặp được Quân Tiêu Dao thì kết cục của mình sẽ như thế nào.
“Không sao.” Quân Tiêu Dao nói.
Giao tình giữa hắn và Nhan Như Mộng cũng không phải rất sâu, nhưng thường xuyên qua lại nên cũng không phải người xa lạ.
Lần này ra tay chỉ do ngẫu nhiên, nếu không phải Viêm Xà đại tướng tìm đường chết ra tay với tàu bay của Quân Tiêu Dao thì không chừng Quân Tiêu Dao căn bản không chú ý tới Nhan Như Mộng.
“Mặc kệ thế nào thì ta cũng nợ ngươi một lần.” Nhan Như Mộng nói.
“À, vậy ngươi lấy cái gì để trả?” Quân Tiêu Dao ngồi ngay ngắn trên ghế, tùy ý hỏi.
Nhan Như Mộng nghe vậy, không biết như nhớ tới cái gì, dung nhan hoàn mỹ tuyệt lệ bỗng hiện lên một vệt đỏ nhàn nhạt.
Sau đó, nàng bỗng ra tay, eo thon nhỏ uốn éo, đôi chân quét ngang về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng giơ tay trong nháy mắt, bắt được cẳng chân tinh xảo như sứ của Nhan Như Mộng, lộ ra một tia kinh ngạc mà nói: “Ngươi làm vậy là...”
“Còn nhớ lần đầu chúng ta gặp mặt không?” Nhan Như Mộng bỗng khẽ hỏi.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao nhớ rõ.
Đó là lúc còn ở hạ giới, bọn họ còn đối lập với nhau. Khi đó, Quân Tiêu Dao cũng bắt lấy cẳng chân nàng như vậy, dò hỏi bản thể của nàng là cái gì.
Khi đó Nhan Như Mộng còn cảm thấy Quân Tiêu Dao là ma quỷ.
Ai ngờ cảnh đời đổi dời, hiện giờ quan hệ của hai người sẽ là như thế này.