Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 801 - Chương 801 - Tề Tụ Ở Thái Ách Thần Miếu

Chương 801 - Tề tụ ở Thái Ách thần miếu
Chương 801 - Tề tụ ở Thái Ách thần miếu

Chương 801: Tề tụ ở Thái Ách thần miếu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Những Xà Nhân tộc đó căn bản không ra tay với Mạc Cẩn Du, một là vì Thánh Linh tộc quá khiến người ta kiêng kị, hai là vì chiến lực vô địch cùng giai của Thánh Linh tộc khiến những Xà Nhân tộc đó căn bản không có chiến ý ra tay.

“Thánh linh trời sinh của Thánh Linh Đảo.”

Phạn Thiên và Thánh Hồng Nhất đều chú ý tới Mạc Cẩn Du. Mặc dù là cấm kỵ như bọn họ cũng sinh lòng kiêng kị đối với vị thánh linh trời sinh này.

Nhìn thấy tứ phương không ai dám trêu chọc Mạc Cẩn Du, trên gương mặt xinh đẹp của Hồ Thanh Thanh cũng hiện ra một nụ cười vui sướng tự đáy lòng.

Quả nhiên ánh mắt của nàng ta cũng không sai.

“Đã lúc này rồi mà bọn Thiên Nữ Diên còn chưa tới, phỏng chừng đã gặp khó khăn gì, xem ra dù đi theo Thần Tử Quân gia kia thì cũng không có khả năng thuận buồm xuôi gió.”

Ngay khi trong lòng Hồ Thanh Thanh nghĩ như vậy thì bỗng nhiên, chung quanh chiến trường có thiên kiêu cổ lộ kinh hô lên, trên mặt hiện ra chấn động.

Trên tròi cao có bốn bóng người giá lâm, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Rõ ràng là bốn người Quân Tiêu Dao, Thiên Nữ Diên, Nhan Như Mộng và Thái Âm Ngọc Thố.

“Là Thần Tử Quân gia, quả nhiên hắn sẽ tới!” Có thiên kiêu cổ lộ mang theo kích động mà nói.

“Thật là bọn họ...” Sắc mặt Hồ Thanh Thanh lập tức khó coi, trong lòng nghĩ đến cái gì thì xuất hiện cái gì.

“Hắn chính là Thần Tử Quân gia?” Bên kia, ánh mắt Thánh Hồng Nhất của Cổ Lan Thánh Giáo lập tức trở nên sắc bén.

“Trên người hắn mơ hồ có tuyến nhân quả tội nghiệt quấn quanh, hắn từng chém giết người của Phật môn.” Phạn Thiên của Tây Thiên Giáo cũng khẽ cau mày.

Mạc Cẩn Du đứng bên cạnh Hồ Thanh Thanh cũng đưa mắt nhìn qua, trong mắt có lạnh lẽo dâng trào.

Chính là người này miệt thị rồi chém giết tùy tùng của hắn ta.

Gần như trong nháy mắt, đám người Quân Tiêu Dao đã hấp dẫn ánh mắt bát phương.

Chỉ trong thời gian ngắn mà đã có vô số chiến sĩ Xà Nhân tộc rống giận lao về hướng đám người Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao không để ý chút nào, chỉ tùy tiện vung tay lên, gợn sóng pháp lực dâng trào.

Phanh! Phanh! Phanh!

Những chiến sĩ Xà Nhân tộc xông lên lập tức nổ nát thành từng làn sương máu.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn về phía Thái Ách thần miếu nơi xa.

Bên ngoài miếu thờ có sức mạnh phong bế, hiện tại còn không thể tiến vào. Mà bên ngoài Thái Ách thần miếu, máu tươi đã nhiễm đỏ cả mặt đất.

Thần niệm nhạy bén của Quân Tiêu Dao có thể phát hiện được hình như dưới mặt đất mơ hồ có dao động trận pháp đang tràn ngập.

“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao lập tức hiểu rõ trong lòng.

Khóe miệng hắn hiện ra một nụ cười lạnh, Xà Nhân tộc tính toán cũng hay lắm.

Nhưng hắn không để bụng.

Quân Tiêu Dao tới đây là vì Thái Ách thần miếu, nếu Thái Ách thần miếu không thể mở ra thì hắn cũng không chiếm được cơ duyên trong đó.

“Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự dám xuất hiện!” Một lời nói lạnh nhạt vang lên từ miệng Mạc Cẩn Du.

Dáng người hắn ta thon dài và mạnh mẽ, sợi tóc nào cũng trong suốt. Thân thể như làm thành từ máu thịt lại như ngọc thạch, chảy xuôi rất nhiều phù văn, tỏa ra hào quang bất hủ, cứ như một khối bảo khu vô thượng.

Ở quanh thân hắn còn mơ hồ có chín lốc xoáy hiện ra, phun ra nuốt vào tinh hoa thiên địa, lúc nào cũng gia tăng sức mạnh cho hắn.

“Ngươi chính là Cửu Khiếu Thạch Linh của Thánh Linh Đảo kia, không tồi.” Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Mạc Cẩn Du.

Hắn cũng không gọi tên của Mạc Cẩn Du, mà kêu hắn ta là Cửu Khiếu Thạch Linh.

Rất rõ ràng, Quân Tiêu Dao đã xem hắn ta trở thành vật liệu thần kỳ hi hữu, mà không phải một sinh linh.

“Làm càn!” Sắc mặt Mạc Cẩn Du trầm xuống.

Trước nay không có ai dám coi sinh linh Thánh Linh tộc là vật liệu.

Bởi vì làm như vậy sẽ khiến toàn bộ Thánh Linh tộc bất mãn, không có chủng tộc nào nguyện ý bị người khác coi như công cụ tài liệu.

Mà Quân Tiêu Dao lại không kiêng dè chút nào cả.

“Quân Tiêu Dao, quả nhiên ngươi kiêu ngạo bá đạo, ngang ngược không kiêng dè ai giống như lời đồn.” Thánh Hồng Nhất của Cổ Lan Thánh Giáo lạnh lùng cười nói.

“Hắn là...” Quân Tiêu Dao nói.

“Hồng Môn Thánh Tử của Cổ Lan Thánh Giáo, Thánh Hồng Nhất.” Thiên Nữ Diên đứng bên cạnh thấp giọng mà nói.

Quân Tiêu Dao gật gật đầu.

Hắn cũng biết Cổ Lan Thánh Giáo là thế lực cực kỳ cổ xưa, tổng cộng chia thành tám Môn là Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang.

Thật ra thánh giáo bị hủy diệt trên Hoang Thiên Tiên Vực chỉ là Hoang Môn trong tám Môn.

Thánh Giáo Tử kia chính là Hoang Môn Thánh Tử, Thánh Hoang Nhất. Mà nam tử áo đỏ trước mắt lại là Hồng Môn Thánh Tử, Thánh Hồng Nhất.

Quân Tiêu Dao cũng không có thiện cảm gì đối với Cổ Lan Thánh Giáo, trong lòng chỉ có lạnh lùng.

Hắn không quên, trong thời gian xảy ra bất hủ chiến trên Hoang Thiên Tiên Vực, có tam đại thế lực bất hủ đỉnh cấp vượt giới ra tay từ tiên vực khác.

Trong đó cũng có Cổ Lan Thánh Giáo.

“Có lẽ đó chính là Phạn Thiên của Tây Thiên Giáo.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao dừng lại trên người tăng nhân trẻ tuổi cưỡi Bạch Ngọc Sư Tử kia.

Trong những người ở đây, những người duy nhất có thể làm hắn hơi để ý một chút cũng chỉ có ba người Cửu Khiếu Thạch Linh, Thánh Hồng Nhất, Phạn Thiên.

Nhưng không biết vì sao, trong loáng thoáng, thần thức nhạy bén của Quân Tiêu Dao có thể nhận thấy có ánh mắt âm lãnh đang âm thầm nhìn trộm hắn.

“Quân Tiêu Dao, nhân lúc này, để ta tới kết thúc thần thoại vô địch thế hệ trẻ của ngươi!”

Mạc Cẩn Du muốn ra tay, khí tức toàn thân mênh mông như đại dương, các loại phù văn pháp tắc lạc ấn lên hư không, đủ để biểu hiện ra thiên phú tuyệt thế của nhất tộc này.

“Còn có ta!” Thánh Hồng Nhất của Cổ Lan Thánh Giáo cũng muốn ra tay.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt đột nhiên vang lên từ vòm trời: “Kề bên cái chết rồi còn nội đấu, thật là đáng buồn...”

Giọng nói này rất lớn, giống như âm thanh kinh thế lay động cả thiên địa.

“Khí tức này... Là Đại Thánh cảnh!” Có thiên kiêu biến sắc, phát ra tiếng kinh hô.

Trong hư không có ba bóng dáng hiện hóa ra. Hai nam một nữ, nửa người trên là hình người, nửa người dưới là đuôi rắn.

Mà làm người ta kinh hãi lại là thực lực của bọn họ.

Họ đều là Đại Thánh cảnh!

Bình Luận (0)
Comment