Chương 844: Tiêu diệt Đệ Ngũ Tội Thủ, rời khỏi Tội Ác Khanh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chuẩn Chí Tôn của Phong Gia ngơ ngác.
Hắn nhìn qua Đạo tử của nhà mình.
Phát hiện Phong Ngạo Thiên lâm trận sợ hãi, mặt mày tái mét, khóc lóc thảm thiết, nhếch nhác vô cùng.
Nhìn thấy Đạo tử của nhà mình bất cam như thế, sắc mặt của Chuẩn Chí Tôn Phong Gia cũng không được tự nhiên.
So sánh hai bên, Phong Tiếu Thiên thực sự có chút làm mất mặt Phong Gia.
Bên này Quân Tiêu Dao tập trung tinh thần, thu hồi Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
Giết một vị Đại Thánh đối với Quân Tiêu Dao mà nói cũng không có cảm gì lớn lao cả.
Bởi vì hắn biết lần này có thể thuận lợi như thế vẫn là có chút vận may trong đó.
Cường giả Đại Thánh không phải là loại chó mèo gì.
Quân Tiêu Dao có thể thuân lợi tiêu diệt, nguyên nhân đầu chính là Đệ Ngũ Tội Thủ vốn đang bị thương.
Nguyên nhân thứ hai là Đệ Ngũ Tội Thủ khinh địch, căn bản không có để tâm đến bọn hắn.
Nguyên nhân thứ ba là Đệ Ngũ Tội Thủ không ngờ đến thực lực của Quân Tiêu Dao mạnh hơn cảnh giới của hắn rất nhiều.
Còn có Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh cũng là một đại sát chiêu, đóng vai nhân vật quan trọng.
Dưới tác dụng của các nhân tố trên, Quân Tiêu Dao mới có thể thuân lợi tiêu diệt cường giả Đại Thánh.
Nếu không để hắn đối diện với một vị Đại Thánh trong thời kỳ sung sức, hơn nữa toàn lực ra tay.
Không nói Quân Tiêu Dao sẽ bại, nhưng cũng không có khả năng nhẹ nhàng tiêu diệt Đại Thánh như vậy.
Một bên, Hạ Sơ Tinh ngẩn người, trên khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ rạng ngời.
Trong ánh mắt tràn đầy sự sùng bái.
Ai có thể ngờ tiểu ca ca thần bí cứu cô ta này lại có thực lực khủng bố như vậy.
Ngay cả Đại Thánh cũng có thể chém giết.
Hơn nữa quan trọng là từ đầu đến cuối Quân Tiêu Dao đều không có chút bối rối nào, chăm chú tinh thần, áo trắng như tuyết.
Giơ tay tiêu diệt Đại Thánh.
Phong thái này không biết có thể làm bao cô nương mê mệt.
Trái tim của Hạ Sơ Tinh cũng đang đập mạnh rồi.
Nhan Như Mộng cũng có chút kinh ngạc.
Tuy rằng trước kia cô ta từng thấy qua Quân Tiêu Dao tiêu diệt Viêm Xà Đại Tướng cấp bậc Bán Bộ Đại Thánh.
Nhưng Bán Bộ Đại Thánh có chênh lệch cực kỳ lớn với Đại Thánh thực sự.
“Xem ra hơn năm bế quan này, cảnh giới của hắn tuy không tăng nhưng thực lực lại tăng quá nhiều rồi.” Nhan Như Mộng cũng cảm thán.
Thật là một yêu nghiệt khiến người cùng thời đại tuyệt vọng.
Đây cũng quá đả kích sự tự tin của mọi người rồi.
Trước mắt, chính là có một người chịu phải sát thương cực độ.
Đó chính là Phong Tiếu Thiên.
“Sao lại có thể, hắn sao có thể….” Phong Tiếu Thiên tinh thần hoảng loạn, ngẩn người giống như ngốc vậy, không cách nào tin nổi.
Tiêu diệt Thánh Nhân Vương cũng coi là thôi đi, có một vài thiên kiêu cấm kỵ cũng có thể vượt cấp khiêu chiến.
Nhưng vấn đề là nam tử đeo mặt nạ quỷ kia vượt qua hai đại cảnh giới.
Đây chính là vô cùng biến thái rồi.
Phong Tiếu Thiên chịu sự đả kích cực độ, đạo tâm bắt đầu không ổn định.
Có người như thế tồn tại, Đạo tử Phong Gia hắn tính là cái rắm gì.
“Chúng ta đi.”
Quân Tiêu Dao lại ôm chặt eo của Nhan Như Mộng và Hạ Sơ Tinh, trước mắt còn ở trong chiến trường, không có thời gian dây dưa.
“Đáng chết!”
Trên chiến trường chính, Đệ Nhất Tội Thủ bạo nộ, tức giận tột cùng.
Đệ Ngũ Tội Thủ không những chết, con tin còn bị cướp đi.
“Ha ha, lần này đến đây thôi, khoản nợ này, Hạ Gia chúng ta nhớ rõ, sau này nhất định tập hợp thế lực, triệt để tiêu diệt Tội Ác Khanh ngươi!”
Chí Tôn Hạ Gia cười lớn, tâm trạng vô cùng vui vẻ/
Hắn còn cho rằng lần này cần phải trải qua huyết chiến mới có thể cứu được Hạ Sơ Tinh.
Không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn.
Dưới sự yểm hộ của đám người Chí Tôn của Hạ Gia, đám Quân Tiêu Dao an toàn rời xa Tội Ác Khanh.
Tuy Đệ Nhất Tội Thủ bạo nộ nhưng cũng phải bó tay.
Lần này hắn coi như không bắt được hồ ly còn bị trêu đùa một trận.
Còn nói bắt về Hạ Sơ Tinh.
Hạ Gia sợ là sẽ không cho Đệ Nhất Tội Thủ cơ hội này.
Tiếp theo Đệ Nhất Tội Thủ nên nghĩ là nên làm thế nào tiếp nhận sự báo thù của Hạ Gia.
……
Trong tinh không, một đội chiến hạm đang phi hành.
So với hàng trăm chiến hạm khổng lồ trước kia.
Hạm đội trở về chỉ còn khoảng một nửa.
Tương đường trong chiến đấu với Tội Ác Khanh một nửa tu sĩ đã vẫn lạc.
Mà trong một nửa tu sĩ vẫn lạc có đến 8 thành là pháo hôi mà Hạ Gia chiêu mộ.
Trong boong chính của một chiến hạm Hạ Gia, Quân Tiêu Dao đang nhận sự trọng đãi của trưởng lão chư vị Hạ Gia.
Vị Chí Tôn Hạ Gia kia cũng là được sự giao phó của trưởng lão Hạ Gia phải tiếp đãi Quân Tiêu Dao với đãi ngộ cao nhất.
“Nếu không có công tử giúp đỡ, chúng ta cũng không thể thuận lợi cứu được nhị tiểu thư.”
“Đúng vậy, công tử giống như thần nhân, thực lực mạnh mẽ khiến lão già chúng ta đều cảm thấy hổ thẹn.”
Có trưởng lão Thánh Nhân Vương của Hạ Gia khuôn mặt đỏ ửng, ca thán nói.
Trường Hồng sóng sau đè sóng trước.
Thánh Nhân giới trẻ bây giờ thực lực đều vượt qua những Thánh Nhân Vương đời trước như bọn họ rồi.
Điều này làm bọn họ có chút hổ thẹn.
“Đâu có, chư vị trưởng lão đừng như thế.” Quân Tiêu Dao hờ hững nói, khí chất ung dung, không chút kiêu ngạo.
Phần khí độ này, phần thực lực này càng khiến ánh mắt của các trưởng lão Hạ Gia xung quanh sáng lên.
Nhân tài như thế, nếu có thể giữ lại Hạ Gia, thành người Hạ Gia không phải là tốt sao?
Trong lòng các trưởng lão Hạ gia bắt đầu lung lay. Một nhân tài như vậy mà để lỡ mất thì sẽ rất đáng tiếc. Dù cho chàng trai mặt quỷ kia đã có gia đình thì Hạ gia cũng chẳng quan tâm, bởi một nhân tài cỡ này đáng để bọn họ lôi kéo.
Vì Quân Tiêu Dao đang đeo mặt nạ quỷ nên những trưởng lão Hạ gia này cũng không tùy tiện dùng thần thức điều tra hắn, bởi làm thế là xúc phạm hắn. Nhưng dù bọn họ có muốn điều tra, chỉ cần Quân Tiêu Dao không muốn để lộ thì bất cứ ai cũng không thể điều tra được.
“Sơ Tình à, vị công tử này đã đi vào Tội Ác Khanh để cứu con, con phải tạ ơn người ta đấy.” Một trưởng lão Hạ gia cười tủm tỉm, nói.
Ông ta đang tạo cơ hội cho Hạ Sơ Tình.
“Sơ Tình đa tạ công tử đã cứu giúp.”
Lúc này, gương mặt Hạ Sơ Tình vô cùng ngượng ngùng, đỏ ửng như một quả táo, trông đáng yêu mê người.