Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 845 - Chương 845 - Quay Về Cự Khuyết Thành

Chương 845 - Quay về Cự Khuyết thành
Chương 845 - Quay về Cự Khuyết thành

Chương 845: Quay về Cự Khuyết thành

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chàng trai có thực lực cường đại, khí chất thong dong, thân phận thần bí, đủ kiểu tưởng tượng của con gái đều hội tụ hết trên người Quân Tiêu Dao một cách vô cùng tinh tế. Một chàng trai kiểu này mà muốn con gái không thích là rất khó.

“Không cần phải vậy đâu, ta chỉ tiện tay mà thôi. Thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ ấy mà.” Quân Tiêu Dao khoát khoát tay, cười nói.

“Thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ…” Hạ Sơ Tình thì thào lặp lại câu này.

Một người có trái tim hiệp nghĩa đến cỡ nào mới có thể nói ra câu khiến người ta động lòng như thế.

“Công tử đúng thật là một đại thiện nhân, đại anh hùng, Sơ Tình vô cùng bội phục.” Trong đôi mắt xinh đẹp của Hạ Sơ Tình hiện lên vẻ khác lạ.

Mấy trưởng lão của Hạ gia cũng cười ha hả. Nhân phẩm, thực lực và thiên phú của người này đều không có gì phải bàn cãi, điểm không thể xác định duy nhất chính là thân phận bối cảnh của hắn. Nhưng với thực lực như thế này, dù hắn không có thân phận gì, Hạ gia cũng sẽ vui vẻ cho hắn ở rể.

Nhan Như Mộng đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng cạn lời. Trong thiên hạ ai cũng có thể là đại thiện nhân, duy chỉ có Quân Tiêu Dao là chẳng hề dính dáng gì tới ba chữ này. Nếu như hắn làm việc thiện, thế thì không phải nghi ngờ gì cả, chắc chắn là hắn đang bày mưu tính kế làm chuyện có lợi cho bản thân.

“Hạ gia đang muốn lôi kéo ta đấy à?” Trong mắt Quân Tiêu Dao là ánh sáng khác lạ. Hắn còn đang ôm ý đồ với Hạ gia, không ngờ Hạ gia lại có ý đồ với hắn trước.

So với sự náo nhiệt bên phía Quân Tiêu Dao, phía Phong Khiếu Thiên thì vô cùng hiu quạnh. Lúc hắn ta đến cũng được các vị trưởng lão Hạ gia coi trọng và đối đãi nhiệt tình, nhưng kết quả bây giờ thì sao? Hạ gia hoàn toàn không xem hắn ta ra gì.

Chuẩn Chí Tôn của Phong tộc nhìn thấy cảnh này cũng chỉ biết thở dài trong lòng. Đừng nói đến những người khác, ngay cả ông ta nhìn thấy biểu hiện của Phong Khiếu Thiên cũng cảm thấy mất mặt vô cùng, quả là làm mất hết mặt mũi Phong tộc.

“Phải rồi công tử, một thời gian nữa đại tiểu thư Hạ gia ta sẽ đi đến Cự Khuyết thành. Lần này công tử có ơn với Hạ gia ta, tất nhiên phải để bọn ta khoản đãi nhiệt tình.” Trưởng lão Hạ gia nói.

“Nếu đã như vậy, ta mà từ chối thì lại bất kính mất.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Hắn đang chờ đợi Hạ Băng Vân này. Thu phục được Hạ Băng Vân thì có thể thu phục được toàn bộ Hạ gia. Gia tộc siêu giàu này hắn nào có thể bỏ qua cho được.

Hạm đội bắt đầu quay về Cự Khuyết thành, tất cả mọi người đều rất vui mừng. Những tu sĩ còn sống sót được mời chào sẽ nhận được một khoản thù lao phong phú.

Người duy nhất có tâm trạng tồi tệ chính là Phong Khiếu Thiên. Chẳng những ấn tượng của Hạ Sơ Tình đối với hắn ta đã về số âm mà ngay cả những người hầu Thánh Nhân Vương ở bên cạnh hắn ta cũng đã chết, có thể nói là mất cả chì lẫn chài, chẳng tìm được tí lợi ích nào.

“Tất cả đều là tại cái tên đeo mặt quỷ kia…” Phong Khiếu Thiên cảm thấy không cam tâm, trong lòng chất chứa oán hận.

Chàng trai mặt quỷ kia đã cướp sạch tất cả tiếng tăm của hắn ta, khiến kế hoạch của hắn ta bị xáo trộn. Bây giờ hắn ta đã không thể khiến Hạ Băng Vân nhìn mình bằng cặp mắt khác.

Đương nhiên, thân là đạo tử Phong tộc, Phong Khiếu Thiên cũng chẳng phải đồ ngốc. Trước khi biết được thân phận thật sự của chàng trai mặt quỷ kia, hắn ta sẽ không tùy tiện ra tay khiêu khích.

Hạm đội lái về phía Cự Khuyết thành.

Trên suốt đoạn đường, cô nàng Hạ Sơ Tình này cứ dựa vào bên cạnh Quân Tiêu Dao hỏi này hỏi kia, đôi mắt to cứ nhìn vào khe hở giữa mặt nạ Quân Tiêu Dao. Nàng vô cùng tò mò không biết người cứu mình rốt cuộc có dung mạo và thân phận như thế nào.

Quân Tiêu Dao cũng chẳng hề để ý, dù sao thì thân phận của hắn sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ. Chẳng qua đợi đến lúc Hạ Băng Vân đến mới lộ thì sẽ càng chấn động hơn, có lợi cho kế hoạch thu phục Hạ gia của hắn.

Chẳng mấy chốc đã nửa tháng trôi qua, cuối cùng nhóm Quân Tiêu Dao cũng về tới Cự Khuyết thành.

Trưởng lão Hạ gia mời Quân Tiêu Dao đến quán rượu xa hoa nhất trong Cự Khuyết thành ở tạm, chờ Hạ Băng Vân đến.

Trong khắp Cự Khuyết thành bắt đầu lan truyền sự tích của Quân Tiêu Dao. Hắn đã xâm nhập vào Tội Ác Khanh, cứu được Hạ Sơ Tình, lại còn giết chết đệ ngũ tội thủ Đại Thánh Cảnh dù hắn mới chỉ là Thánh Nhân Cảnh. Các sự tích này khiến cả Cự Khuyết thành đều sôi trào, ai nấy đều tò mò kinh ngạc. Đây rốt cuộc là đại thần nào giá lâm?

Cũng không phải không có ai nghi ngờ đó là thần tử Quân gia, nhưng từ khi ở Thiên Minh Cổ Tinh đến Bạo Loạn Tinh Hải, do không muốn đánh cỏ động rắn nên Quân Tiêu Dao rất kín tiếng, vì thế không có mấy người biết hắn đã đi đến Bạo Loạn Tinh Hải.

Trong khắp Cự Khuyết thành, tất cả các tu sĩ đều tò mò không biết rốt cuộc thân phận của chàng trai mặt quỷ kia là gì.

Quân Tiêu Dao không xuất đầu lộ diện mà ở lại quán rượu yên tĩnh điều tức, tiếp tục ngâm mình tắm rửa. Lần này người hầu hạ hắn là Nhan Như Mộng. Bất cứ khi nào, ở bất cứ đâu, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn ngâm suối nước nóng hoặc tắm rửa thì sẽ luôn có giai nhân đấm vai chà lưng, tắm rửa cho hắn từ trên xuống dưới.

Cuộc sống nhàn tản như vậy kéo dài một tháng.

Một tháng sau, một Thiên Cung di động vô cùng tinh xảo đáp xuống Cự Khuyết thành.

Nhìn thấy Thiên Cung tràn ngập tiên khí, tỏa sáng vạn trượng kia, tất cả mọi người đều biết đại tiểu thư Hạ gia đã đến.

Mọi người đều biết đại tiểu thư Hạ gia quản lý Đế Binh Tụ Bảo Bồn, là một tiểu phú bà danh xứng với thực, hơn một nửa sản nghiệp của Hạ gia đều nằm trong tay nàng. Có thể nói, việc bám váy Hạ Băng Vân là giấc mộng của không ít thiên kiêu. Bọn họ rất muốn nói tiểu tỷ tỷ à, ta không muốn cố gắng nữa, cho phép ta ở rể nhé. Nhưng dùng cái mông nghĩ cũng biết ánh mắt của Hạ Băng Vân không hề thấp chút nào.

Nàng nắm trong tay gia sản tài nguyên kếch xù, khiến các thế lực bất hủ phải thèm nhỏ dãi, Hạ gia sau lưng nàng lại là một trong các bá chủ của Vạn Tộc Thương Minh. Quan trọng hơn chính là thiên phú thực lực của nàng cũng không thấp, là truyền nhân của thế lực bất hủ, đã thế dung mạo cũng thuộc hàng thượng thừa. Một cô gái vừa giàu vừa đẹp vừa không có khuyết điểm, sao có thể vừa ý những thiên kiêu bình thường kia được. Câu chuyện một tên nhóc nghèo không ai biết đến được tiểu thư xinh đẹp để ý mời làm rể chẳng qua chỉ là truyện cổ tích mà tiên sinh kể chuyện hay kể mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment