Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 846 - Chương 846 - Khí Tức Quen Thuộc

Chương 846 - Khí tức quen thuộc
Chương 846 - Khí tức quen thuộc

Chương 846: Khí tức quen thuộc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thực tế chính là tiểu thư xinh đẹp sẽ chỉ để ý công tử đẹp trai. Mà Quân Tiêu Dao lại chính là công tử đẹp trai, còn là kiểu cực kỳ xứng đôi nữa.

Thiên Cung di động hạ xuống giữa không trung Cự Khuyết thành, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Ánh hào quang tỏa ra, cầu thang ngàn bậc hạ xuống, đến thẳng chỗ quán rượu Quân Tiêu Dao đang ở.

Một dáng người vô cùng cao quý xinh đẹp chậm rãi bước ra khỏi Thiên Cung.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người trong Cự Khuyết thành đều nhìn về một hướng. Trong ánh sáng chói lòa, một cô gái cực kỳ xinh đẹp mặc váy nhung lưu ly màu xanh ngọc bước xuống bậc thang.

Cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi, làn da trắng muốt, gương mặt như hoa như ngọc. Vóc dáng của nàng cực kỳ đẹp với những đường cong quyến rũ. Làn tóc đen suôn mượt mềm mại được búi lên, lại cài thêm một cây trâm khổng tước lam bảo thạch, trông thì khiêm tốn nhưng thực chất lại vô cùng xa hoa. Nàng mắt ngọc mày ngày, gương mặt mịn màng như hoa sen mới nở rung động lòng người.

Thế nhưng nàng lại không giống những cô gái chỉ có vẻ bề ngoài, đôi mắt của nàng vừa đẹp vừa trầm tĩnh vừa sâu sắc, mang khí chất thông minh, trông có cảm giác như một mỹ nhân xinh đẹp ưu nhã. Đây chính là đại tiểu thư của Hạ gia – Hạ Băng Vân.

“Tham kiến tiểu thư.”

Một vài người Hạ gia trong quán rượu chắp tay.

Những năm qua, nếu không có Hạ Băng Vân và Tụ Bảo Bồn giúp đỡ, Hạ gia cũng không thể phát triển đến mức hưng thịnh như vậy.

“Tội Ác Khanh kia dám bắt muội muội ta đi, đúng là đáng hận, nhưng cũng may đã được một vị anh hùng cứu giúp, Băng Vân muốn mở mang kiến thức một chút đấy.”

Hạ Băng Vân mỉm cười rung động lòng người, khiến những tu sĩ nam trong Cự Khuyết thành đều sững sờ. Hạ Băng Vân không chỉ là một mỹ nhân, mà còn là một tiên tủy khoáng mạch di động nữa. Nhìn đường cong đôi chân ẩn hiện dưới làn váy nàng, cả đám đàn ông ở đây chỉ muốn ôm đùi Hạ Băng Vân, nói rằng mình không muốn cố gắng nữa. Nhưng đương nhiên bọn họ chỉ có thể tưởng tượng trong mơ mà thôi.

Lúc này, trong tửu lâu, Quân Tiêu Dao đang ngồi tùy ý trên ghế. Nhan Như Mộng ở bên cạnh thì đang bóp vai cho hắn. Hạ Sơ Tình cũng mỉm cười.

Ngay cả Chuẩn Chí Tôn của Phong tộc, Phong Khiếu Thiên và những người khác cũng ở đây. Tuy biểu hiện của Phong Khiếu Thiên chẳng ra làm sao, gần như không giúp được gì, nhưng dù sao Phong tộc cũng là một đại tộc vô thượng, trưởng lão Hạ gia không tiện gạt bọn họ sang một bên.

“Cuối cùng cũng có thể gặp được Băng Vân.” Vẻ mặt của Phong Khiếu Thiên khá kích động.

Mặc dù cục diện không phát triển giống như suy nghĩ của hắn ta, nhưng chỉ cần gặp mặt là sẽ có cơ hội. Hắn ta tin tưởng với thân phận đạo tử Phong tộc của mình kiểu gì cũng sẽ được Hạ Băng Vân tin tưởng hơn cái tên đàn ông mặt quỷ không rõ lai lịch kia.

Một lát sau, một cô gái xinh đẹp tỏa sáng bước chân vào trong tửu lâu, đó chính là Hạ Băng Vân.

“Tiểu thư…”

Các trưởng lão Hạ gia đứng xung quanh đều chắp tay với Hạ Băng Vân, dù sao nàng cũng gần như được xem là nữ gia chủ đời tiếp theo của Hạ gia, toàn bộ Hạ gia sau này đều phải nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Hạ Băng Vân không để ý đến những người xung quanh, nàng vừa lướt mắt đã nhìn thấy chàng trai mặt quỷ đang ngồi ung dung thưởng trà trên ghế.

Thân là một nữ cường nhân trong giới thương nghiệp, tất nhiên là Hạ Băng Vân biết nhìn người. Nàng phát hiện ra ngay chàng trai trước mặt là một người không thể trêu chọc được, là một nhân vật cao cao tại thượng, lai lịch đáng gờm. Khí chất bình tĩnh lạnh nhạt quan sát hàng tỷ sinh linh kia không thể tùy tiện bắt chước được.

“Băng Vân tỷ!”

Hạ Sơ Tình nhìn thấy Hạ Băng Vân đi vào thì nhanh chóng nhào vào lòng nàng giống như én non bay về tổ.

“Không có việc gì thì tốt, lần sau không cho muội ra khỏi cửa nữa.” Hạ Băng Vân xoa đầu Hạ Sơ Tình, trong đôi mắt xinh đẹp đong đầy sự nuông chiều.

Nhưng điều khiến nàng nghi ngờ chính là tại sao người của Tội Ác Khanh lại biết Hạ Sơ Tình đi đâu? Việc nàng tới Bạo Loạn Tinh Hải thu thập vật liệu hẳn chỉ có người của Thương Minh biết mới đúng.

“Băng Vân tỷ, đều do vị tiểu ca ca kia cứu muội.” Hạ Sơ Tình ngẩng đầu nói.

Hạ Băng Vân nghe thấy thế thì thi lễ với Quân Tiêu Dao rồi nói: “Băng Vân đa tạ công tử đã cứu xá muội.”

“Chỉ là tiện tay mà thôi, không cần khách sáo.” Quân Tiêu Dao vẫn ngồi yên trên ghế, thản nhiên nhấp một ngụm trà rồi trả lời.

Điều này khiến ánh mắt Hạ Băng Vân trở nên khác lạ. Những người đàn ông khác nhìn thấy nàng, có ai không cảm thấy kinh sợ, sợ thất lễ với nàng khiến nàng không vui. Còn chàng trai trước mắt này lại bình tĩnh thản nhiên, đừng nói là đáp lễ, thậm chí hắn còn chưa đứng dậy khỏi ghế nữa. Nói cách khác, hắn không đối xử với Hạ Băng Vân như người ngang địa vị.

Hạ Băng Vân không hề tức giận, ngược lại nàng càng thêm chắc chắn chàng trai trước mắt có lai lịch kinh người.

Hạ Băng Vân không hề hay biết rằng dưới lớp mặt nạ, ánh mắt Quân Tiêu Dao cũng trở nên khác lạ.

“Khí tức kia hẳn là…” Quân Tiêu Dao thầm suy nghĩ trong lòng.

Hắn cảm nhận được một luồng khí tức từ trên người Hạ Băng Vân, là một luồng khí tức khiến hắn quen thuộc.

“Đế Binh, Tụ Bảo Bồn, chẳng lẽ…” Quân Tiêu Dao như nghĩ tới điều gì đó, hai mắt hơi sáng lên.

Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay.

Hắn khẽ mỉm cười, suy nghĩ thu phục Hạ Băng Vân và cả Hạ gia lại càng thêm chắc chắn.

“Công tử đã cứu được xá muội, dù muốn bất cứ phần thưởng gì cũng có thể nói ra, hẳn là Hạ gia ta có thể thỏa mãn được.”

Vẻ mặt Hạ Băng Vân vẫn điềm tĩnh, không hề bất mãn với thái độ của Quân Tiêu Dao. Tính cách này khiến Quân Tiêu Dao thầm gật đầu, đúng là nguyên liệu tốt để làm quản gia.

“Nếu đã như thế thì ta cũng không khách sáo nữa, ta muốn nàng…”

Quân Tiêu Dao ngắt lời.

Tất cả mọi người xung quanh đều ngạc nhiên. Hắn muốn Hạ Băng Vân à? Khá lắm, đây đâu phải là muốn ăn quả đào, mà là muốn cả vườn đào luôn đấy.

Các trưởng lão của Hạ gia cũng ngạc nhiên. Tuy bọn họ rất muốn chào mời Quân Tiêu Dao thật, nhưng hắn trực tiếp nói muốn đại tiểu thư Hạ gia nhà bọn họ thì hình như hơi đột ngột.

Bình Luận (0)
Comment