Chương 949: Bí mật của Thánh Thể Trớ Chú
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hạt giống Quá Khứ có thể giúp hắn tăng tốc độ ngưng tụ Nguyên Thần Quá Khứ lên rất nhiều. Chờ đến lúc Quân Tiêu Dao ngưng tụ được Tam Đại Nguyên Thần quá khứ, hiện tại và tương lai, nguyên thần của hắn sẽ có thể ẩn nấp ở quá khứ và xuất hiện trong tương lai, người bình thường muốn giết chết nguyên thần của hắn sẽ khó như lên trời. Trừ khi vượt qua dòng sông thời gian, từ quá khứ đến tương lai mới tiêu diệt được nguyên thần của hắn.
Quân Tiêu Dao bất ngờ phát hiện sức mạnh nguyền rủa trong vũ trụ bên trong hắn đã biến mất hoàn toàn. Điều này quả thật không thể ngờ tới.
Quân Tiêu Dao cảm thấy có lẽ là vì mình đã vượt qua thử thách của Luân Hồi Nhãn, mà Luân Hồi Nhãn lại là sản phẩm của Địa Phủ, cho nên sau khi vượt qua thử thách thì nguyền rủa cũng biến mất theo.
“Nhưng mình vẫn muốn biết bí mật thật sự của Thánh Thể Nguyền Rủa.”
Quân Tiêu Dao chắp tay, đi về phía cuối biển Luân Hồi.
Linh Diên vẫn đang phải trải qua thử thách của sóng biển luân hồi, chìm nổi trong ngàn đời yêu mà không có được.
“Đừng đi mà, Quân ca ca, đừng rời bỏ muội…”
Linh Diên khép chặt đôi mắt, lẩm bẩm trong giấc mộng luân hồi.
Quân Tiêu Dao đi tới cuối Luân Hồi chi Hải.
Một cánh cửa đá đứng sừng sững trên mặt biển, giống như đúc vs cánh cửa trước đó tiến vào.
Quân Tiêu Dao trực tiếp đẩy cửa ra rồi bước vào.
Trong khoảnh khắc đi ra khỏi cửa đá, Quân Tiêu Dao phát hiện trn mu bàn tay của mình hiện hóa ra một ấn ký màu đen huyền ảo.
“Là chứng minh thông qua khảo nghiệm của Mắt Luân Hồi sao?” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm mà nói.
Hắn cũng không quá để ý.
Sau cánh cửa đá là một đại lục hắc ám tĩnh mịch, cũng không khác gì trước đó. Quân Tiêu Dao đặt chân ln nơi đó, đang dạo bước đi quanh.
Có lẽ là vì thông qua khảo nghiệm, Quân Tiêu Dao cũng không nhận thấy khí tức nguy hiểm nào cả.
Mà sau khi hắn bước vào sâu trong đó, hắn cũng dần thấy được một vài cung điện hoang vắng, còn có cả con sông dài màu máu và với xương trắng xếp thành núi lớn... Quả thật là cảnh tượng của hoàng tuyền địa ngục.
“Không hổ là địa phủ, thật sự như đang ở âm phủ.” Quân Tiêu Dao cười khẽ, cng không có chút sợ hãi nào.
Lúc này, phía trước bỗng nhiên có tiếng bước chân truyền đến.
Đông! Đông! Đông!
Giống như tiếng trống nổi lên, làm chấn động cả mặt đất.
“Sao lại thế này, sao nơi đây lại có tiếng bước chân?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Hh đưa mắt nhìn lại.
Từng hàng quân đội đang tiến đến trn mặt đất tràn ngập sương mù ở âm phủ. Bọn họ mặc giáp y dày nặng trn người, tay cầm binh khí.
Nếu nhìn kỹ mặt bọn họ thì sẽ nhìn thấy gương mặt nào cng giống như cương thi, mất nước, khô nhăn, hốc mắt hãm sâu, làn da có màu trắng xanh.
Cảnh tượng này cực kỳ quỷ dị, xem làm người ta lông tơ dựng ngược.
“Âm binh quá cảnh?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi loé lên.
Có lẽ là tiếng ns kinh ngạc của Quân Tiêu Dao đã lm kinh động những âm binh đó. Ánh mắt bọn chúng quay qua, vẻ mặt chết lặng, trong hốc mắt có cháy ln hai ngọn lửa ma trơi xnah lè, sát khí lạnh thấu xương đang đc phóng thích.
Bị hơn một ngàn âm binh như vậy nhìn chăm chú, đổi lại là ai cng cath hỏng mất.
Quân Tiêu Dao lại nhíu mày, hơi nâng tay lên, thầm thúc giục pháp lực.
Ánh mắt của những âm binh đó dừng lại trn bàn tay đang nâng lên trên tay của Quân Tiêu Dao, thấy được ấn ký màu đen kia.
Sau đó bọn chúng dời ánh mắt đi, sát khí tiêu tán, chúng tiếp tục tuần tra trên đại lục.
Thấy tình cảnh này, Quân Tiêu Dao cũng thả lỏng lại. Xem ra ấn ký màu đen đó cũng là một cách để chứng minh thân phận.
“Nghe đồn địa phủ có tám trăm vạn âm binh, trong thời kỳ cường thịnh, trăm vạn âm binh quá cảnh quả thực là địa phủ dạo bước trn nhân gian, có thể biến một mảnh tinh vực thành quỷ vực.” Quân Tiêu Dao âm thầm nỉ non.
Sau đó, hắn tiếp tục đi tới, lại gặp rất nhiều cảnh tượng khủng bố quỷ dị như thây sơn biển máu, bách quỷ dạ hành...
Cuối cùng, hắn đi tới một mảnh cung điện hắc ám rộng lớn, nhìn có vẻ rất cổ xưa, trải qua năm tháng tang thương.
“Có lẽ trong Hắc Uyên là một nơi khảo hạch của địa phủ, không có khả năng có truyền thừa trung tâm và chí bảo chân chính, nhưng ít ra có thể tra xét được một ít tin tức có liên quan đến Thánh Thể Trớ Chú.”
Quân Tiêu Dao suy tư, bắt đầu tìm kiếm trong mảnh cung điện hắc ám này. Trong đó có chỗ luyện đan, có nơi tu luyện, có mảnh đất chôn thi thể, có Chuyển Sinh Trì...
Quân Tiêu Dao cứ đi thẳng nhất mạch, cũng cướp đoạt rất nhiều tài nguyên. Cuối cùng, Quân Tiêu Dao đi tới một cung điện.
“Nơi này hẳn tương tự như Tàng Kinh Các.”
Quân Tiêu Dao bước vào trong đó, phát hiện bên trong cũng không có kệ sách gì, chỉ có một tấm bia đá đứng sừng sững trong đó, trên bia đá có khắc vô số chữ nhỏ như kiếng, căn bản không thấy rõ lắm.
Quân Tiêu Dao tiến lên, hơi suy tư, sau đó rót sức mạnh nguyên thần vào trong đó.
Trong nháy mắt, cả khối bia đá bắt đầu thả ra quang hoa yếu ớt. Trong đầu Quân Tiêu Dao xuất hiện rất nhiều tư liệu, những văn tự chi chít giống như quang điểm hiện lên trước mắt.
Quân Tiêu Dao tìm tòi manh mối có liên quan đến Trớ Chú chi Huyết trong đó.
Sau đó hắn lại gặp phải một ít phong tỏa. Nói cách khác, cần quyền hạn nhất định mới có thể tìm đọc.
Trên mu bàn tay của Quân Tiêu Dao, ấn ký huyền ảo màu đen kia lại hiện lên. Tấm bia đá lập tức cho Quân Tiêu Dao quyền hạn tìm đọc.
“Đây là...” Quân Tiêu Dao nhìn qua, đôi mày chậm rãi nhăn lại.
Bởi vì hắn đã tìm được điểm mấu chốt trong đó.
Là Sinh Mệnh Cấm Khu!
Trong tư liệu tìm đọc, Quân Tiêu Dao phát hiện cái gọi là nguyền rủa không phải đơn thuần là do nhất mạch địa phủ chế tạo.
Thật ra lúc ban đầu là có nhân vật thần bí tiến đến địa phủ, yêu cầu liên thủ với địa phủ nguyền rủa Thánh Thể.
Nhân vật thần bí kia đến từ Sinh Mệnh Cấm Khu.
Mà trong địa phủ cũng có nhất mạch Nguyên Quỷ và nhất mạch Nguyên Ma cần vạn linh chân huyết để tiến hành thực nghiệm nào đó. Thánh huyết là mấu chốt trong đó, cũng là thứ mà bọn họ nghiên cứu nhiều nhất.