Chương 951: Quân Tiêu Dao lại bế quan
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đổi lại là nữ tử khác, nếu bị Quân Tiêu Dao đối đãi như vậy, nói không chừng còn rất vui lòng, rất hưng phấn. Nhưng với Linh Diên thì đây tuyệt đối là nhục nhã.
Linh Diên hoàn toàn không thể duy trì bình tĩnh, nhịn không được mà mất kiểm soát, muốn thét chói tai.
Nàng khó có thể tưởng tượng nếu Quân Tiêu Dao cầm thú thêm một chút thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Luân Hồi chi Hải nhấc lên gợn sóng ngập trời, Linh Diên giống như nữ tiên vương tức giận, đang tùy ý phát tiết.
Thật lâu sau nàng mới bình tĩnh lại, cũng may nơi đây không có người khác, nàng mất kiểm soát đến mấy cũng không bị ai phát hiện.
“Khen thưởng đâu?” Linh Diên nhíu mày.
Theo lý thuyết, nếu có thể thông qua khảo nghiệm này thì phải có khen thưởng mới đúng.
Ngọc dung tinh xảo của Linh Diên xanh mét, nàng biết có lẽ khen thưởng đã bị Quân Tiêu Dao lấy được.
Tiếp theo, nàng rời khỏi Luân Hồi chi Hải, đi sâu vào trong đó.
Tất cả tài nguyên trên đường, cái gì có thể thu thì Quân Tiêu Dao đã sớm lấy đi, không để lại chút gì nữa.
Cuối cùng Linh Diên cũng thông qua Truyền Tống Trận, rời khỏi Hắc Uyên.
Trong vũ trụ, bóng dáng cao gầy xinh đẹp của Linh Diên hiện ra. Mái tóc đen của nàng ta không gió đã tự động bay, trong lòng hơi phát điên.
Hành trình đi đến Hắc Uyên lần này rõ ràng là cơ duyên để nàng tới thăm dò địa phủ. Kết quả, thăm dò chả được cái cốc gì, cuối cùng không có được cái gì cả.
Ngược lại trên đùi còn bị Quân Tiêu Dao vẽ một dấu vệt. Nàng không rõ dấu vết này là có ý gì, nhưng hiển nhiên không phải chuyện tốt.
“Quân Tiêu Dao, tên hỗn đản ngươi, bổn cung nhất định sẽ rửa sạch sỉ nhục này!”
Linh Diên nâng tay ngọc lên, Chứng Đạo Đế Ấn lơ lửng trong đó.
Nàng chỉ cần dung hợp với nó thì thực lực sẽ tăng vọt thêm. Trong lòng Linh Diên nóng lên, thiếu chút nữa nhịn không được mà dung hợp, nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh lại.
“Không vội, về sau có rất nhiều cơ hội, không cần vội vã trở thành quân cờ trong tay Thiên Đạo.” Cuối cùng Linh Diên vẫn ức chế xúc động dung hợp Chứng Đạo Đế Ấn.
“Đi tìm Thiên Nữ Diên trước, chỉ cần nàng còn ở đây thì bổn cung sẽ có một át chủ bài để phản chế.” Linh Diên thầm nghĩ.
Trước nay nàng ta chưa bao giờ xem thường Quân Tiêu Dao, nhưng sau khi thật sự giao thủ với hắn, nàng mới hiểu được, đối thủ này cường đại khủng bố, sâu không lường có được mức nào.
Ngay cả Linh Diên siêu nhiên trên cao thì khi đối mặt với Quân Tiêu Dao cũng có cảm giác áp bách như nhìn lên núi cao.
Linh Diên vung tay ngọc lên, xé rách hư không, rời khỏi nơi đây.
Trong hành trình Hắc Uyên lần này, ba thiên kiêu đỉnh cấp ngã xuống, Linh Diên không thu hoạch được gì, chỉ có Quân Tiêu Dao là người thắng cuối cùng.
Giờ phút này, hắn đang chuẩn bị bế quan trong trung tâm của một sao trời cổ xưa.
A pi!
Quân Tiêu Dao sờ sờ cái mũi.
“Là Linh Diên kia đang mắng ta sao?” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao rất dửng dưng.
Nhưng nếu đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu hắn là Linh Diên thì nhất định cũng sẽ tức giận đến dậm chân chửi má nó.
“Loại nữ nhân này luôn tự cảm thấy mình quá tốt đẹp, thiếu dạy dỗ, nên để nàng ta nhận rõ hiện thực lạnh lẽo đó.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
Hắn cảm thấy rất có thể mình sẽ có cơ hội viết một chữ “Chính” hoàn chỉnh trên Linh Diên đùi.
Sau đó, Quân Tiêu Dao lấy ra Qúa Khứ chi Chủng. Đây là mấu chốt để hắn ngưng tụ Qúa Khứ Nguyên Thần.
“Dựa vào Qúa Khứ chi Chủng này, chẳng những ta có thể hoàn toàn ngưng tụ Qúa Khứ Nguyên Thần, thậm chí còn có khả năng lĩnh ngộ ra thêm một pháp môn công kích nguyên thần cường đại.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hiện giờ pháp môn công kích nguyên thần của hắn có chút đơn điệu, trừ Hỗn Độn Thần Ma ra thì chính là Đại Nhật Như Lai.
Nhưng Quân Tiêu Dao có dự cảm, sau khi hắn trải qua trăm kiếp luân hồi, trong lòng đã có cảm ngộ. Nếu có thể ngưng tụ Qúa Khứ Nguyên Thần, nói không chừng hắn có thể mượn cảm ngộ của trăm kiếp luân hồi để lĩnh ngộ ra một pháp môn công kích nguyên thần mới.
“Ngưng tụ Hiện Tại Nguyên Thần giúp ta có được Đại Nhật Như Lai, trấn áp hiện thế, không biết Qúa Khứ Nguyên Thần, có thể làm ta lĩnh ngộ ra loại pháp môn nào?”
Quân Tiêu Dao rất chờ mong.
Hắn chìm vào tu luyện, bắt đầu luyện hóa Qúa Khứ chi Chủng, chuyện này cũng cần thời gian.
Qua chừng nửa tháng, ở một mảnh trời sao sáng lạn, Thiên Nữ Diên đứng một mình ở đó, cô độc mà nhìn phương xa.
Ánh sao phản chiếu lên gương mặt đẹp như tinh linh của nàng, trong mắt mang theo chút lưu luyến không thể xoá nhoà.
Pháp thân của Quân Tiêu Dao đã tiêu tán trong khoảng thời gian trước, nhưng Thiên Nữ Diên đã cảm thấy thực thỏa mãn.
Thậm chí cảm thấy cho dù lúc này có chết cũng không có quá nhiều tiếc nuối.
Đáng tiếc duy nhất chính là không thể gặp lại Quân Tiêu Dao.
Không biết khi nào, trong hư không có gió thổi phất qua.
Một đạo cao gầy bóng hình xinh đẹp, đã là đứng ở nàng phía sau.
Thiên Nữ Diên không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói: “Rốt cuộc ngươi cũng tới, trễ hơn ta tưởng tượng một chút.”
“Cho nên, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để chết rồi sao, Diên...”
Thiên Nữ Diên chậm rãi xoay người, nhìn ngọc dung tuyệt đẹp tương tự mình bảy tám phần kia.
“Đúng vậy, ngươi muốn dùng ta để uy hiếp Quân công tử là không có khả năng.” Thiên Nữ Diên thản nhiên mỉm cười.
Linh Diên đứng trước người Thiên Nữ Diên, vẻ mặt vô hỉ vô bi.
Thiên Nữ Diên thật sự chỉ là công cụ của nàng ta mà thôi, dù Thiên Nữ Diên chạy trốn tới nơi nào thì Linh Diên cũng có thể tìm được, muốn giết nàng cũng chỉ cần dùng một suy nghĩ mà thôi.
Nhưng hiện tại, bởi vì Quân Tiêu Dao, nàng ta lại càng không thể giết Thiên Nữ Diên.
“Hả? Cảm xúc của ngươi không đúng, hay là, ngươi đã gặp được bản tôn của Quân công tử?” Đôi mắt Thiên Nữ Diên thật thâm thúy.
Không thể không nói, nàng thân là nhất thể song hồn, thật sự có thể đoán được rất nhiều chuyện.
Sắc mặt Linh Diên khẽ thay đổi, nhưng rất khó phát hiện. Dấu vết kia vẫn nằm trên phần đùi trong của nàng, nhưng cũng may có làn váy che lấp, không ai có thể nhìn thấy.
“Để ta đoán xem, ngươi đã thua thiệt trong tay Quân công tử?” Khóe môi Thiên Nữ Diên nhếch lên một ý cười ranh mãnh.