Chương 952: Ải thứ một trăm của cổ lộ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sắc mặt Linh Diên lạnh hơn, nàng ta chậm rãi nâng tay lên, sau đó nắm chặt lại, một trái tim hư ảo hiện lên trong tay nàng ta.
“Khụ...”
Dung nhan của Thiên Nữ Diên lập tức tái nhợt, thân thể ngã bệt xuống, cong người lại như con tôm, trái tim đau nhức khó nhịn.
“Đừng quên, Diên, mạng của ngươi còn nằm trong tay bổn cung, chọc giận bổn cung cũng không phải chuyện tốt gì.”
Linh Diên ngồi xổm xuống, vươn tay ngọc nhéo cái cằm nhọn của Thiên Nữ Diên.
“Ngươi giết ta đi.” Thiên Nữ Diên kiên quyết nói.
“Giết ngươi? Bổn cung sẽ làm chuyện tàn nhẫn như vậy sao?” Linh Diên đưa tay ngọc vuốt ve bên má của Thiên Nữ Diên.
“Nếu muốn dùng ta để uy hiếp Quân công tử, vậy ngươi tính sai rồi, thật ra ta chẳng là gì trong lòng Quân công tử cả.” Thiên Nữ Diên cười tự giễu.
Nàng biết, Quân Tiêu Dao đã có những bạn gái quan hệ thân mật, như đám người Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly…
Mà nàng thì sao?
Chỉ là một người nửa đường chen chân, thậm chí ban đầu còn có thành phần tính kế trong đó.
Quân Tiêu Dao có thể không chán ghét nàng, thậm chí tới đoạt hôn thì trong lòng Thiên Nữ Diên đã thực thỏa mãn, nàng sẽ không hi vọng xa vời càng nhiều hơn.
“Ngươi sẽ có tác dụng, bổn cung không muốn để ngươi chết thì ngươi muốn chết cũng khó.” Linh Diên vung tay ngọc lên, xiềng xích trật tự xuất hiện rồi trói Thiên Nữ Diên lại.
“Quân Tiêu Dao, ván cờ của ngươi và ta chỉ mới bắt đầu...” Trong đôi mắt phượng của Linh Diên loé lên ánh sắc lạnh.
Nàng ta sẽ tự tay rửa sạch sỉ nhục này.
...
Thời gian yên lặng trôi đi, trong mấy năm cổ lộ mở ra, đa số thiên kiêu đều chết ở nửa đường, chỉ có một số ít thiên kiêu có tư cách đi lên chặng đường cuối cùng.
Cửa ải thứ một trăm của cổ lộ chung cực, đây là một trạm kiểm soát đặc thù, có được ý nghĩa đặc thù, cũng có một trong những cơ duyên lớn nhất trên cổ lộ.
Là Táng Đế Tinh!
Nghe tên thôi đã biết, đây tuyệt đối là một mảnh đất cơ duyên, đủ để khiến vô số thiên kiêu điên cuồng.
Nghe đồn Táng Đế Tinh có rất nhiều di tích đại đế, khắc ấn cổ hoàng, hài cốt thánh linh…v…v… Đây cũng là một dâng trao tặng cho các thiên kiêu cổ lộ tới được cửa ải thứ một trăm.
Nhưng mỗi lần cổ lộ chung cực mở ra, Táng Đế Tinh chỉ mở ra ở giai đoạn cuối cùng. Khi Táng Đế Tinh mở ra có nghĩa là hồi kết của thí luyện cổ lộ chung cực đã không xa.
Ba tháng sau, trên cổ lộ chung cực, một tin tức nóng hổi được truyền ra.
Táng Đế Tinh đã mở ra!
Đó là một ngôi sao cô xưa nhất ở cửa ải thứ một trăm của cổ lộ, trên đó đan chéo quy tắc đặc thù, ẩn chứa cơ duyên vô cùng ảo diệu.
Vô số thiên kiêu nghe thấy tin này thì đôi mắt đỏ lên.
Ở Táng Đế Tinh, có thể dd thấy được cả truyền thừa chí tôn, nếu có thể tìm được truyền thừa chuẩn đế thì tuyệt đối có tư cách đi đến cuối cổ lộ.
Mà nếu có thể giành được truyền thừa đại đế cổ hoàng chân chính thì cho dù chỉ là một ít truyền thừa vụn vặt, cũng sẽ rất có lợi.
Trước kia cũng không thiếu một ít thiên kiêu hắc mã tìm được đại cơ duyên ở Táng Đế Tinh, sau đó trực tiếp cất cánh.
Trong một mảnh cổ tinh vực nào đó có một bóng dáng, bước đi như long hành hổ bộ (1). Rất nhiều sao trời chung quanh đều lập tức rách nát. Đó là một thanh niên mặc trường bào màu vàng đen, khí chất cường đại thâm thúy, khuôn mặt tuấn mỹ tà mị.
(1) Long hành là bước đi lướt nhẹ như mây, đầu không xiên lệch, cổ không cúi xuống. Hổ bộ là đi oai vệ
“Thật là khí tức khủng khiếp, là Thần Tử Tần gia!”
Khí tức này làm kinh động một ít thiên kiêu chung quanh, bọn họ lập tức trừng to đôi mắt.
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế nằm ở Táng Đế Tinh, thân là truyền nhân Loạn Cổ, nếu ta có được truyền thừa thì nhất định có thể đẩy ngang đến cuối cổ lộ.”
Thanh niên này chính là Thần Tử Tần gia, Tần Vô Đạo.
Hắn có danh xưng tiểu Thái Tuế, hành sự không kiêng kỵ cái gì.
Tuy Tần gia không cường thịnh cường đại như Quân gia, nhưng cũng là một Hoang Cổ thế gia không thể khinh thường.
Tổ tiên Thủy Hoàng đại đế của họ từng gây nên sóng gió không nhỏ ở Cửu Thiên Tiên Vực.
Tần Vô Đạo có được nửa khối Loạn Cổ đế phù, đồng thời còn có một phần truyền thừa của Loạn Cổ Kinh, cho nên hắn đã tự coi mình là truyền nhân của Loạn Cổ.
“Không biết có thể tìm được nửa khối Loạn Cổ đế phù còn lại ở Táng Đế Tinh hay không?”
“Còn có tộc đệ Tần Tử Mặc kia của ta đã chết trong tay Thần Tử Quân gia, phải tính sổ chuyện này mà được...” Vẻ mặt Tần Vô Đạo thật lạnh nhạt.
Tuy Quân gia mạnh, nhưng hắn cũng không phải hạng người vô danh, sau lưng cũng có Hoang Cổ thế gia chống đỡ.
Một Thần Tử Tần gia, một Thần Tử Quân gia. Nếu Thần Tử của hai đại Hoang Cổ thế gia gặp nhau thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Ở một phương hướng khác, từng ánh hào quang mãnh liệt hiện lên.
Nếu cẩn thận quan sát thì sẽ thấy bên trong bao lấy từng bóng dáng tuổi trẻ cường đại.
Bóng dáng cầm đầu hết sức mông lung, được bao bọc trong ánh mặt trời mênh mông vô tận, tản ra thần quang hừng hực, cứ như một Thái Dương Thần Vương giáng thế.
Quang huy hắn ta toả ra biến thành từng Trật Tự Thần Liên rực sáng, đảo loạn tứ phương.
Trên đỉnh đầu hắn ta còn có một bảo luân giống như luân bàn kim sắc, lơ lửng trong hư không, toả ra uy thế chuẩn đế khí.
Đó là đám người Kim Ô Thập Thái Tử của thái cổ hoàng tộc Thái Dương Thần Sơn.
“Nếu lần này có thể tìm được truyền thừa của đại đế kim ô tộc chúng ta ở Táng Đế Tinh thì tốt rồi.” Kim Ô Nhị Thái Tử nói.
“Đúng vậy, nếu thực lực của mấy huynh đệ chúng ta tăng lên thì chưa chắc sẽ sợ Quân Tiêu Dao kia.” Trong mắt Kim Ô Đại Thái Tử hiện ra sự lạnh lẽo.
“Thập đệ, ngươi nghĩ Quân Tiêu Dao kia có tiến đến Táng Đế Tinh hay không?” Kim Ô Ngũ Thái Tử dò hỏi.
Bóng dáng mông lung cầm đầu, cũng chính là Kim Ô Thập Thái Tử lại vô cùng lạnh nhạt.
“Hắn tới hay không thì kết quả đều giống nhau, tìm cơ duyên trước để tăng thực lực lên, sau đó lại nghĩ cách bắt người bên cạnh Quân Tiêu Dao, tỷ như một vài người của Quân gia.”
“Đến lúc đó, nhất định có thể nghĩ ra cách đối phó hắn.” trong giọng nói của Kim Ô Thập Thái Tử hàm chứa sát ý.