Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 953 - Chương 953 - Thiên Kiêu Hội Tụ

Chương 953 - Thiên kiêu hội tụ
Chương 953 - Thiên kiêu hội tụ

Chương 953: Thiên kiêu hội tụ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc trước Quân Tiêu Dao dùng một chân đạp chết pháp thân của hắn ta ở tạo hóa chi chu, có thể nói là không chút lưu tình, hung hăng vả mặt hắn ta.

Tất nhiên nhiên Kim Ô Thập Thái Tử vẫn luôn ghi khắc món nợ này trong lòng.

Trong một mảnh hư không, có tiếng thịch thịch thịch truyền đến.

Như một con thái cổ man thú đang nghiền nát sao trời, phát ra tiếng chấn động khủng bố.

Nhưng nhìn kỹ lại phát hiện là một bóng hình tuyết trắng nhẹ nhàng nhỏ đang bay nhảy trên hư không mà đến.

“Tuyệt quá, rốt cuộc có thể đi đánh người, còn có các loại bảo bối trên Táng Đế Tinh kia đều là của ta, của ta, đều là của Long Dao Nhi ta!”

Bóng dáng nhỏ xinh kia chính là Long Dao Nhi của nhất tộc Thái Hư Cổ Long, đồng thời cũng là Bá Vương của nhất mạch Bá Thể.

Lần này, cuối cùng nhất mạch Bá Thể và nhất tộc Thái Hư Cổ Long cũng chịu nàng ra tới, đi Táng Đế Tinh tranh đoạt cơ duyên.

“Còn có Thánh Thể Quân Tiêu Dao kia nữa, Long Dao Nhi ta thân là Bá Vương, nhất định sẽ đánh cho hắn tè ra quần, để hắn biết được Bá Thể mới là vô địch thật sự!”

Long Dao Nhi ưỡn bộ ngực như nụ hoa chờ nở lên, siết nắm tay nhỏ bé lại, đôi mắt màu tím sáng lấp lánh, mang theo nụ cười tự tin xán lạng.

Nghé con mới sinh không sợ hổ, huống chi còn là một con rồng cái nhỏ.

Chuyện Táng Đế Tinh mở ra đã nhấc lên phong vân tứ phương. Có thể nói, thí luyện cuối cùng của cổ lộ chung cực đời này nhất định sẽ cực kỳ tàn khốc và khủng bố.

Nếu không có chút tài năng, cho dù có thể đi đến cuối cổ lộ thì cũng chỉ đi chịu chết mà thôi.

Mà Táng Đế Tinh chính là mảnh đất cơ duyên lớn nhất mà bọn họ có khả năng nắm chắc được.

Sâu trong hư không vũ trụ, một bóng dáng mặc áo trắng như tuyết chợt lướt qua. Ba ngàn sợi tóc đen sáng như tuyết trắng, sợi nào cũng trong suốt.

Đó chính là Khương Thánh Y.

Trong đầu nàng có một giọng nói vang lên: “Thánh Y, con nhất định phải có được truyền thừa của Tây Vương Mẫu trên Táng Đế Tinh, nó rất quan trọng với Tiên Thiên Đạo Thai của con.” Nơi phát ra giọng nói này là tàn hồn trong chiếc nhẫn của Khương Thánh Y, là một vị nữ chưởng giáo thánh địa thượng cổ nào đó.

Hiện tại cũng là sư tôn của Khương Thánh Y.

“Sư tôn yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ tìm được truyền thừa của Tây Vương Mẫu.” Khương Thánh Y lộ ra ánh mắt kiên định.

Trong lòng nàng còn có mục tiêu, muốn đuổi kịp bước chân của người nọ, không thể thụt lùi quá nhiều.

“Táng Đế Tinh có quy tắc hạn chế thiên địa đặc thù, cho nên vi sư khó có thể ra tay, tất cả đều phải dựa vào bản thân con.” Mỹ nữ chưởng giáo tiếp tục nói.

“Đồ nhi đã rõ, hiện tại ở cổ lộ chung cực, đồ nhi cũng là người mà không phải ai cũng có thể trêu chọc.” Trên mặt Khương Thánh Y lộ ra một nụ cười tự tin.

Tuy nàng là một nữ thần tiếng tăm lừng lẫy trên cổ lộ chung cực, nhưng cũng không thể khinh thường thực lực hiện giờ của nàng, rất nhiều người phải kính sợ nàng.

“Đúng rồi, nam nhân nhà ngươi có tới Táng Đế Tinh hay không?” Trong giọng nói của Mỹ nữ chưởng giáo xuất hiện cảm giác như tám chuyện.

Bà thật sự rất tò mò, rốt cục là nam tử ra sao mới có thể làm đồ nhi ưu tú nhà mình ngày đêm nhớ thương như vậy.

“Sư tôn, ngài đang nói cái gì vậy?” Khương Thánh Y nhịn không được mà có chút ngượng ngùng, gương mặt ửng đỏ.

Hiện tại nghiêm khắc mà nói, Quân Tiêu Dao còn chưa cho nàng bất cứ danh phận gì, quan hệ cũng chưa được hoàn toàn xác định.

Hiện tại nói như vậy còn quá sớm.

“Là vi sư nói sai rồi sao?” Mỹ nữ chưởng giáo trêu chọc.

“Cũng... cũng không hoàn toàn...” Khương Thánh Y muốn nói lại thôi, có chút ấp a ấp úng.

Nhìn đồ nhi ngày thường thông minh trầm ổn lại lộ ra dáng vẻ này, mỹ nữ chưởng giáo cũng không khỏi cảm thán. Bà thật sự càng ngày càng tò mò về người mang tên Quân Tiêu Dao kia.

“Mặc kệ có thể gặp được Tiêu Dao ở Táng Đế Tinh hay không cũng không sao, dù sao chúng ta nhất định sẽ chạm mặt ở cuối cổ lộ.” Khương Thánh Y nỉ non nói.

Chờ đến khi thật sự có được đại cơ duyên, nàng mới có tư cách chân chính đứng ở bên cạnh Quân Tiêu Dao, cùng hắn đối mặt với mọi mưa gió.

Khương Thánh Y lộ ra ánh mắt kiên định, nhìn ra Táng Đế Tinh xa xa, thân hình chợt lóe rồi lao đi.

Mà cũng cùng lúc đó, ở một hướng khác, có ba bóng dáng đang lao qua vũ trụ hắc ám.

Một người trong đó rõ ràng là Thất Sát Đạo trước kia từng âm thầm quan sát Quân Tiêu Dao. Mà hai người còn lại, trên mặt một kẻ có đeo một cái mặt nạ hình sói, tên còn lại thì mặc áo giáp huyết sắc.

Hai người bọn họ chính là Tham Lang Đạo và Phá Quân Đạo.

Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, cộng thêm Tru Tiên Đạo thần bí nhất kia, toàn bộ mười ba đạo tặc chỉ còn lại bốn người bọn họ.

“Cách cuối cổ lộ chung cực đã không xa, Táng Đế Tinh lần này cũng xem như cơ hội cuối cùng của chúng ta.” Tham Lang Đạo trầm giọng mà nói.

“Không sai, nếu bỏ lỡ lần này thì tiếp theo muốn cài bẫy đối phó Khương Thánh Y và Quân Tiêu Dao cũng phiền toái.” Phá Quân Đạo nói.

“Các ngươi thật sự xác định muốn ra tay sao?” Thất Sát Đạo đứng bên cạnh nghe vậy thì sắc mặt có chút âm tình bất định.

“Làm sao vậy, cho ngươi đi tìm hiểu tin tức của Quân Tiêu Dao, sau khi trở về lại biến thành bộ dạng nhát cấy đó?” Tham Lang Đạo nhíu nhíu mày.

Mười ba đạo tặc bọn họ hoành hành không cố kỵ, không biết săn giết qua bao nhiêu thiên kiêu. Mà hiện tại, Thất Sát Đạo lại xuống một tia cảm xúc sợ hãi.

“Các ngươi không chính mắt chứng kiến năng lực của Quân Tiêu Dao nên cho rằng đối phó hắn thực nhẹ nhàng.” Trong mắt Thất Sát Đạo có sự kiêng kị sâu sắc.

“Yên tâm, lần này lão đại cũng sẽ ra tay.”

“Chúng ta xuống tay với kẻ yếu trước, đi tìm Khương Lạc Ly của Khương gia, sau đó mượn ả dụ Khương Thánh Y ra, cuối cùng lại đối phó Quân Tiêu Dao.” Tham Lang Đạo nói.

“Có lão đại ra tay thì lần này sẽ không có sơ hở gì, chúng ta tuyệt đối không thể để Quân Tiêu Dao trưởng thành, nếu không sự uy hiếp của tiên vực đối với chúng ta quá lớn.” Phá Quân Đạo nói.

Bình Luận (0)
Comment