Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 954 - Chương 954 - Thiên Kiêu Của Ẩn Mạch Quân Gia

Chương 954 - Thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia
Chương 954 - Thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia

Chương 954: Thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mười ba đạo tặc bọn họ vốn đến từ dị vực. Nhưng trừ Quân Tiêu Dao ra thì không ai biết được điều này.

“Chờ lão đại ra tay, cắn nuốt Hoang Cổ Thánh Thể và Tiên Thiên Đạo Thai, vậy thì trên cổ lộ này sẽ không còn ai có thể địch nổi chúng ta.” Trong mắt Tham Lang Đạo bốc cháy lên ngọn lửa.

Cuối cùng cổ lộ Tiên vực lại để người của dị vực bọn họ xưng bá, nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy kích thích.

Nhìn Tham Lang Đạo và Phá Quân Đạo, Thất Sát Đạo âm thầm thở dài một hơi. Trong lòng hắn luôn có một cảm giác tâm thần bất an. Đặc biệt là khi chứng kiến được thực lực của Quân Tiêu Dao.

Thậm chí cảm giác áp bách vô thượng kia làm hắn cảm thấy còn cường đại khủng bố hơn lão đại Tru Tiên Đạo của họ.

“Hy vọng mọi chuyện thuận lợi đi.” Thất Sát Đạo lẩm bẩm.

Trong một mảnh sao trời, có một con thuyền đang lao vút đi.

Trên thuyền có hơn mười nam nữ đang đứng, khí chất đều không tầm thường. Có một nam một nữ cầm đầu, nam tử thì dáng người thon dài, tuấn lãng bất phàm. Nữ tử thì mặc một chiếc váy lam, dáng người cao gầy, hai chân thon dài, da thịt tuyết trắng lóng lánh như ngọc thạch.

Mái tóc dài cũng có màu lam, như được sóng nước gột rửa, sáng đến độ có thể soi bóng người.

“Huyễn Minh, chúng ta không chào hỏi mà đi ra như vậy có không tốt lắm không?” Nữ tử tóc xanh váy lam lộ ra vẻ mặt do dự.

“Có sao đâu, Táng Đế Tinh chính là cơ duyên khó gặp, hơn nữa, chúng ta không tranh giành với thế gian, không xung đột với bất cứ kẻ nào, cũng không có bao nhiêu người biết chúng ta.” Nam tử hơi mỉm cười và nói.

“Tuy rằng là như thế, nhưng cũng đừng quên, hiện giờ Quân gia chúng ta cũng không phải không có thanh danh ở cổ lộ chung cực, tỷ như vị Tiêu Dao tộc huynh đẩy ngang cổ lộ kia.” Nữ tử váy lamnói.

“Ngươi nói vậy là có ý gì, Quân gia kia không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta là ẩn mạch, còn nữa, ngươi không cần thiết gọi người nọ là tộc huynh mới đúng?” Quân Huyễn Minh nhíu mày và nói.

Nghe cuộc đối thoại này, rõ ràng bọn họ là thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia. Nữ tử váy lam tên là Quân Lam Tịch.

“Dù thế nào thì trước sau huyết mạch của chúng ta vẫn luôn tương đồng, hơn nữa... Vị Tiêu Dao tộc huynh kia thật sự rất lợi hại.” Trong đôi mắt màu thủy lam của Quân Lam Tịch lộ ra chút quang hoa.

“Hừ, lợi hại đến mấy thì đã sao, đại ca của ta sẽ không yếu hơn hắn, chỉ do ẩn mạch chúng ta quá kín tiếng, cho nên mới không hiện thanh danh mà thôi.”

Hình như Quân Huyễn Minh có chút phản cảm với Quân Tiêu Dao.

Quân Lam Tịch nghe vậy, trong lòng cũng hiểu ra.

Người Quân Huyễn Minh sùng bái nhất là đại ca của hắn. Hắn luôn cho rằng chỉ có đại ca mình mới xứng với thân phận Thần Tử Quân gia.

Nhưng trong ẩn mạch Quân gia lại không có thân phận Thần Tử này. Bởi vì dù sao ẩn mạch cũng là tách ra.

Quân Huyễn Minh đang cảm thấy bất bình cho đại ca nhà hắn.

Quân Lam Tịch không có ý tranh luận. Hiện giờ ẩn mạch Quân gia có hai thiên kiêu tuyệt thế.

Một là đại ca mà Quân Huyễn Minh nhắc đến, Quân Ân Hoàng.

Mà người còn lại là Quân Khuynh Nhan.

Quân Ân Hoàng, Quân Khuynh Nhan thân là thiên kiêu đỉnh cấp của ẩn mạch Quân gia, tất nhiên thực lực không tầm thường.

Nhưng bởi vì từ trước đến nay ẩn mạch Quân gia luôn kín tiếng lánh đời, cho nên hai thiên kiêu này cũng không nổi tiếng lắm. Thậm chí thanh danh của họ trên cổ lộ chung cực cũng không quá lớn.

Nhưng trong quần thể thiên kiêu đỉnh cấp đều biết hai người này.

Nhưng nếu so sánh thì Quân Tiêu Dao chủ mạch Quân gia có thanh danh quá lớn quá lớn. Từ khi bước lên đế lộ, cái tên Quân Tiêu Dao chưa từng yên lặng, đẩy ngang một đường, đánh xuyên qua cổ lộ chung cực.

Lực ảnh hưởng này hơn xa đám người Quân Ân Hoàng. Mà hiện giờ, trong thế hệ trẻ tuổi của ẩn mạch Quân gia cũng mơ hồ chia thành hai trận doanh.

Một bên là trận doanh phản cảm Quân Tiêu Dao. Họ cho rằng, ẩn mạch bọn họ phải luôn luôn ngăn cách với chủ mạch, hơn nữa họ cũng cảm thấy, Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan cũng không yếu hơn ba người chủ mạch Quân Tiêu Dao, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương bao nhiêu.

Mà trận doanh còn lai thì rất tò mò, còn có chút sùng bái đám người Quân Tiêu Dao. Bọn họ cho rằng, dù là chủ mạch hay ẩn mạch thì đều là người của Quân gia, không cần thiết phân rõ giống như Sở hà Hán giới.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao mạnh thì bọn họ cũng có chung vinh dự.

Thực rõ ràng, Quân Huyễn Minh thuộc về trận doanh phản cảm Quân Tiêu Dao. Mà Quân Lam Tịch lại là bên ủng hộ.

“Được rồi, chúng ta không cần vì chuyện này mà khắc khẩu, trước mắt điều nên chú ý là cơ duyên ở Táng Đế Tinh, trước đó có tin tức nói rằng Táng Đế Tinh có di tàng của tổ tiên Quân gia chúng ta.” Quân Huyễn Minh nói rõ đến đây thì trong mắt cũng hiện ra một tia lửa nóng.

“Khuynh Nhan biểu tỷ đã nói với chúng ta, cuộc cạnh tranh cổ lộ rất nguy hiểm, bảo chúng ta đừng tùy tiện ra tay.” Quân Lam Tịch nhíu mày liễu lại, vẫn có chút do dự.

“Có chút nguy hiểm thế thôi mà đã sợ sao, chẳng lẽ thiên kiêu ẩn mạch chúng ta yếu hơn chủ mạch sao?” Quân Huyễn Minh trả lời lại một cách mỉa mai.

“Không sai, chúng ta cũng có thể đạt được cơ duyên.” Có thiên kiêu phụ họa.

“Ai, tùy các ngươi, đến lúc đó xuất thế, xem các ngươi ứng đối như thế nào.” Quân Lam Tịch hơi lắc đầu.

Ẩn mạch Quân gia ngăn cách với thế nhân, lánh đời kín tiếng. Mà nhìn từ một khía cạnh nào đó thì cũng như một cái nhà ấm, đám người Quân Huyễn Minh chính là đóa hoa trong nhà ấm, chưa từng trải qua rèn luyện gì.

Không giống như thiên kiêu của chủ mạch vì tranh đoạt vị trí Thập Đại Tự Liệt mà cạnh tranh nội bộ rồi đi ra ngoài rèn luyện.

Đây là sự khác nhau giữa chủ mạch và ẩn mạch.

Chủ mạch mãnh liệt hướng về phía trước, nỗ lực phấn đấu, lao qua đại tranh chi thế này.

Mà ẩn mạch thì an phận ở một góc, cho rằng nên yên lặng phát triển, không nên bộc lộ mũi nhọn như vậy.

Kỳ thật chính là quan niệm khác nhau giữa chủ mạch và ẩn mạch.

“Không biết vị Tiêu Dao tộc huynh kia có thề thay đổi hiện trạng hiện tại, để hai mạch hợp nhất không?” Quân Lam Tịch lẩm bẩm trong lòng.

Nàng hy vọng thấy tình cảnh đó. Khó có thể tưởng tượng, nếu ẩn mạch trở về thì Quân gia sẽ cường thịnh đến trình độ nào.

...

Bình Luận (0)
Comment