Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 1230 - Chương 1230: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (1)

Chương 1230: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (1) Chương 1230: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (1)Chương 1230: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (1)

Chương 1230: Than Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (1)

"Cuối cùng cũng xong..."

Hồ Ma kẹp đao dưới cánh tay, nhìn lướt qua đám người nhà họ Nghiêm đang cúi đầu cùng những kẻ tự xưng là anh hùng hào kiệt giang hồ đang run rẩy. Không nói thêm lời nào, hắn khẽ động thân, khuất bóng trong màn đêm. Tà áo đen cùng chiếc mặt nạ cười quỷ dị cũng theo đó chìm vào bóng tối.

Tẩu Quỷ Đại Chấp Đao, chính là phải mang trong mình sự bí ẩn khó lường.

Muốn giết Ký Thổ Xà Thần thì phải ra tay chớp nhoáng, không thể chậm trễ nửa canh giờ. Muốn giết lão thái gia nhà họ Nghiêm, phải phơi bày toàn bộ tội chứng của lão ta, khiến ai nấy đều tâm phục khẩu phục.

Hơn nữa, khi hành động tuyệt đối không được để ai cản trở, phải mang trong mình sát khí ngút trời, khi rời đi cũng không thể để lộ tung tích, khiến người ta có cảm giác hắn như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện, thân không biết quỷ không hay, như vậy mới tạo dựng được uy hiếp lớn nhất.

Đương nhiên, ở trang viên Nghiêm gia này, ở Qua Châu phủ thành này, còn rất nhiều việc phải xử lý.

Nhưng đó không còn là công việc của Chấp Đao nữa.

Chuyện trừng trị nhà họ Nghiêm sẽ do Trương A Cô - Tẩu Quỷ Vấn Sự Đại Đường Quan tiếp quản. Thi thể của lão thái gia nhà họ Nghiêm, những người dân được minh oan cùng đám giang hồ kia đều do nàng ta xử lý.

Nếu có người nào bất mãn với cách giải quyết Nghiêm gia ở Qua châu của hắn thì đã có Thất cô nãi nãi - Thuyết Lý Đại Đường Quan ra mặt. Còn những việc như tài sản, ruộng vườn, muối mỏ, quán rượu, kỹ viện... của nhà họ Nghiêm thì...

Đến lượt Hồng Đăng nương nương ra tay.

Không cần lo lắng Hồng Đăng nương nương bận rộn, dưới trướng nàng ta có khối người tài giỏi, hơn nữa hiện tại Nhị Oa Đầu cũng đang rảnh rỗi.

Đáng tiếc là, nhà họ Nghiêm sụp đổ quá nhanh, 200 năm tích lũy, không biết bao nhiêu vàng bạc châu báu, cổ vật, tranh chữ, bí kíp võ công... đều bị vơ vét sạch sẽ... ... Mẹ kiếp, đúng là vét sạch không chừa một thứt

Còn lại duy nhất vùng đất Qua Châu này, Hồ Ma không cần bận tâm. Sau khi hắn rời đi, Chu Đại Đồng sẽ tự mình xuất hiện, phong tỏa Nghiêm gia, thu thập bằng chứng. Hắn cũng đã cho Tiểu Hồng Đường chạy một chuyến đến Minh Châu, báo tin cho Diệu Thiện tiên cô.

Không biết kẻ nào lại ác độc như vậy, biến Thiết Hạm Vương cùng 2000 thân vệ của hắn ta thành bồn cây cảnh!

Thiết Hạm Vương dựa hơi nhà họ Nghiêm, thanh thế hiển hách, dưới trướng có tới ba, bốn vạn quân. Tuy nhiên, những người thực sự trung thành có lẽ chỉ khoảng hai, ba ngàn. Bọn họ đã chết sạch ở đây, toàn bộ Thiết Hạm quân coi như rắn mất đầu.

Nếu Diệu Thiện tiên cô nắm bắt thời cơ, thừa thắng xông lên, rất có thể sẽ thâu tóm được mảnh đất béo bở này.

Đến lúc đó, Lão Âm Sơn sẽ có Bảo Lương quân ở phía Bắc, Bạch Giáp quân ở phía Tây, Thiết Hạm quân ở phía Nam đều nằm trong tay người một nhà. Tam quân liên kết, muốn làm gì cũng dễ như trở bàn tay. Tuy nhiên, với hắn lúc này, việc quan trọng nhất là hội nghị người chuyển sinh lần thứ nhất.

Nghĩ vậy, Hồ Ma toàn thân hóa chết, lướt đi như một cơn gió, không kinh động đến bất kỳ ai, nhanh chóng hướng về phía Tây thành, nơi Lão Toán Bàn và Ô Nha đang chờ.

Hắn di chuyển cực nhanh, chẳng mấy chốc đã rời khỏi khu vực náo nhiệt.

"Thật là bản lĩnh..."

Bỗng nhiên, một giọng nói đầy ngưỡng mộ vang lên, sau đó là một tiếng thở dài khe khẽ. Hồ Ma lập tức dừng lại, nheo mắt nhìn về phía trước.

Ở cuối con hẻm, hai bóng người, một trái một phải, hiện ra.

Một người mặc áo bào màu bạc, đội mũ quan hồng, ăn mặc vô cùng sang trọng, thậm chí có phần lòe loẹt.

Người còn lại choàng áo đen từ đầu đến chân, chỉ để lộ một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, nhưng lại ủ rũ, am đạm. Nàng ta đứng yên lặng ở đó, lang lặng quan sát Hồ Ma. Người lên tiếng chính là nam tử mặc áo bào bạc.

Giữ vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng của Hồ Ma lại dâng lên cảnh giác. Hiện tại hắn đã mở ba cánh cửa phủ, gió thổi cỏ lay đều cảm nhận được. Vậy mà hai người này xuất hiện lúc nào mà hắn không hề hay biết?

Hơn nữa, hai người này đều mang khí chất khác thường. Trước đây, hắn từng gặp qua bọn họ, còn tưởng là người chuyển sinh. Giờ phút này, nhìn thấy bọn họ chặn đường, hắn biết ngay, nếu bọn họ thực sự là người chuyển sinh thì đã chẳng đợi đến bây giờ.

"Thân Thủ Triệu gia - Triệu Tam Nghĩa, Hàng Đầu Trần gia - Trân A Bảo..."

Hai người kia cũng đang đánh giá Hồ Ma. Nam tử mặc áo bào màu bạc khẽ thở dài, chắp tay chào: "Gặp qua Trấn Túy Hồ thị Trấn Túy Phủ Chấp Đao đại nhân."

"Mười Họ?"

Hồ Ma thầm giật mình.

Có thể dùng danh xưng "Thần Thủ Triệu gia",'Hàng Đầu Trần gia", chắc chắn là con cháu dòng chính của Mười Họ, chi thứ không có tư cách này. Nhưng người của Mười Họ xưa nay vẫn luôn thần bí, sao giờ lại dễ dàng xuất hiện trước mặt hắn như vậy?

Tuy trong lòng rung động không nhỏ, nhưng Hồ Ma vẫn giữ nguyên vẻ mặt, chỉ khẽ gật đầu đáp lễ, thản nhiên hỏi: "Hai vị có chuyện gì cần chỉ giáo?"
Bình Luận (0)
Comment