Chương 1231: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (2)
Chương 1231: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (2)Chương 1231: Thần Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (2)
Chương 1231: Thân Thủ Triệu, Hàng Đầu Trần (2)
Thân phận của hắn là Tẩu Quỷ Chấp Đao Đại Đường Quan, đối phương là con cháu Mười Họ, về mặt thân phận thì thấp hơn một bậc.
Nhưng Tẩu Quỷ Chấp Đao Đại Đường Quan là chức quan đứng đầu, chỉ thần phục gia chủ, khi gặp con cháu các họ khác không cần hành đại lễ.
"Chỉ là có chút việc muốn hỏi."
Sau khi chào hỏi, nam tử đội mũ quan hồng, vẻ ngoài lòe loẹt như gà trống nói, giọng điệu có phần nôn nóng: "Ngươi đến giết Ký Thổ Xà Quỷ, chúng ta không thấy lạ”"
"Nhưng ngươi vừa đến chưa được bao lâu, đã lật tung nhà họ Nghiêm, thậm chí còn giết chết cả Nghiêm lão thái gia thành tiên kia. Là thiếu gia bản gia đã sắp xếp đâu vào đấy, hay là ngươi thực sự có bản lĩnh đến vậy?"...
"Quả nhiên!"
Hồ Ma nghe vậy, trong lòng nhanh chóng nghĩ ra lý do thoái thác, suýt nữa thì buột miệng nói ra. Nhưng nghĩ lại, hắn vẫn nhớ đến thân phận Đại Chấp Đao của mình, bèn không trả lời ngay, thậm chí còn không có ý định giải thích, chỉ thản nhiên hỏi lại:
"Thành tiên?"
"Các ngươi cũng cho rằng lão già nhà họ Nghiêm kia thuộc về tiên?"
"Cái này..."
Triệu Tam Nghĩa ban đầu có chút nóng nảy, nhưng nghe Hồ Ma hỏi lại, hắn ta khựng lại, quay sang nhìn Trần A Bảo đang trùm kín mít bên cạnh, cô ta rụt rè lên tiếng: "Mọi người đều nói như vậy."
"Tiên hay không cũng chỉ là cách gọi..."
"HU
Hồ Ma khẽ hu lạnh, tay ôm chặt lấy chuôi đao, lạnh lùng nói: "Ta không biết người ngoài nói thế nào, nhưng Trấn Túy Phủ chúng ta chỉ coi lão ta là tà ma."
"Đã là tà ma thì không cần nhân nhượng, chém một đao là xong chuyện, cần gì phải dài dòng?”
"Cái này..."
Chỉ với một câu hỏi, thế công thủ đã đảo ngược. Khí thế của Hồ Ma dâng lên cuồn cuộn.
Triệu Tam Nghĩa gãi gãi bộ tóc đỏ rực như bờm gà của mình, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ và lo lắng, hạ giọng: "Chuyện này không tiện nói trước mặt người ngoài, ngươi cũng đừng nghĩ ngợi gì khác. Chỉ là..."
"Chỉ là cách làm của Trấn Túy Phủ các ngươi khiến người ta sợ hãi. Các ngươi có biết hậu quả của việc "mở rộng cửa phủ" này không?"
"Lần này ngươi làm rất tốt, nhưng có khi nào các ngươi đã khiến tà ma thực sự xuất hiện hay không?"
Nghe vậy, Hồ Ma thầm rùng mình, nhưng hắn đã sớm đề phòng, vẫn giữ nguyên vẻ mặt lãnh đạm, hỏi: "Tà ma gì, Triệu thiếu gia cứ nói thẳng."
Giọng điệu của hắn đã lạnh lùng hơn. Đường đường là người của Mười Họ, lại xuất hiện ở Qua Châu phủ thành, còn cố tình chặn đường hắn để hỏi chuyện tà ma. Rõ ràng là có điều mờ ám.
"Minh bạch rồi chứ? Cần nói rõ hơn nữa sao?"
Nghe Hồ Ma hỏi, Triệu Tam Nghĩa có chút nóng nảy, hắn ta nhíu mày, hạ giọng: "Tuy ngươi chưa Thượng Kiều, nhưng đã theo vị đại ca kia, còn làm Đại Chấp Đao, chắc cũng có chút kiến thức."
"Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói, trên đời này có một loại tà ma khủng khiếp nhất, là ác quỷ bò lên từ địa ngục, ẩn nap trong bóng tối, cực kỳ tà ác, chỉ muốn gieo rắc tai ương cho nhân gian sao?"
Lời này của hắn ta khiến Hồ Ma cảnh giác. Trần A Bảo bên cạnh cũng hít vào một hơi, lạnh lùng nói:
"Trấn Túy Phủ các ngươi uy phong thật đấy..."
"Không giống như Triệu gia chúng ta, chỉ biết diễn trò giang hồ, thổi phồng sự việc, cũng không giống Trần gia chúng ta, ẩn mình nơi hoang dã, luyện "Hàng Đầu”, bị người đời khinh thường..."
"Haiz, nói đến đây, trước kia Mười Họ còn có Hồ gia đứng bét, hai nhà chúng ta còn đỡ xấu hổ. Nhưng sau chuyện đêm nay, xem còn ai dám coi thường Tau Quỷ Hồ gia nữa không?”
"... Từ nay về sau, những kẻ bét nhất trong Mười họ chính là Triệu gia và Trần gia chúng tal
rà
Hồ Ma nghe mà mơ hồ, nói nửa ngày rốt cuộc là muốn nói gì?
Sao hắn chỉ thấy toàn lời oan ức và than vãn?
"Ngươi này...'
Triệu Tam Nghĩa không nhịn được trừng mắt nhìn Trần A Bảo, nhỏ giọng: "Sao lại bắt đầu rồi? Dù sao cũng là người của Mười Họ, ta đâu đến nỗi mất mặt như vậy..."
"Hơn nữa, sau này nàng muốn tự chê bai thì nói riêng Trân gia các nàng là được..."
".. Đừng có kéo Triệu gia chúng ta vào!”...
"Chẳng lẽ không đúng sao?"
Trần A Bảo lập tức bất mãn: "Triệu gia các ngươi tự xưng là "Thần Thủ", nhưng sau lưng người ta lại gọi là "Bả Hí”. Trân gia chúng ta tự xưng là "Hàng Đầu”, nhưng người ta lại gọi là "Hoạt Quỷ”"..."
"Không cần chối nữa Triệu huynh, ta biết ngươi vẫn luôn lén lút chỉ trích Mạnh gia chỉ biết quỳ gối, Hồ gia sắp tuyệt hậu. Nhưng hãy nhìn vào sự thật đi, bây giờ Mạnh gia đang rất uy phong, Hồ gia cũng đang trỗi dậy..."
"Trong Mười Họ, những kẻ bét nhất chính là Trân gia chúng ta, may mà còn có Triệu gia các ngươi đồng hành..."
"Chỉ có mình ngươi chán ghét xuất thân của mình thôi, Triệu gia chúng ta rất tốt..."
Mặt mũi của vị lão huynh Triệu Tam Nghĩa này tràn đầy vẻ bó tay, lâm bam một câu, sau đó lúng túng cười trừ với Hồ Ma, nói: "Đừng để ý đến nàng ta, nói chuyện chính sự đây." "Đường Quan đại nhân, chúng ta đến đây chỉ muốn nhắc nhở một chút. Vừa rồi chúng ta đều chứng kiến toàn bộ sự việc, Phủ Quân Qua Châu là do hai chúng ta ngăn lại, đương nhiên cũng phải thừa nhận chiêu này của các ngươi rất hoàn hảo."
"Nhưng chúng ta muốn khuyên rằng, mở rộng cửa phủ không phải là không có nguy hiểm. Nếu để đám tà ma kia nhân cơ hội này tràn vào thì sao?”
"... Hay là nói, chúng đã lén lút tràn vào rồi?"