Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 309 - Chương 309. Hoàng Quan Chỉ

Chương 309. Hoàng quan chỉ Chương 309. Hoàng quan chỉ

Chương 309: Hoàng quan chỉ

Khi nhìn thấy nữ nhân kia, Lư đại thiếu đã hồn bay phách lạc. Nghe nàng gọi "Lư Bổng Chùy", cả người y run rẩy. Dù đã tu luyện lâu năm, cảnh giác đã thành bản năng, nhưng y vẫn không nhịn được mà rên rỉ một tiếng.

Nàng làm sao biết?

Nàng không gọi tên Lư Hưu Cẩn, cũng không gọi tên mà tự mình đã lấy là Lư Hoài Ngọc, mà trực tiếp gọi Lư Bổng Chùy?

Đây vốn là biệt danh mà nàng đã đặt cho y khi nói đùa. Nhưng Y lại đi ngược lại , cố ý nhận định cái tên này, thôi miên mình chỉ nhận cái tên này, chính là để phòng ngừa nàng sử dụng thuật gọi hồn ở cự ly gần...

Nhưng vô số ý nghĩ trong lòng đều không có lời giải thích. Khi tiếng rên rỉ của y vang lên, y đã cảm thấy đại sự không ổn.

Thân thể y hơi cứng đờ, thần hồn bất định. Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp nhưng đáng ghét kia nhanh chóng lao về phía mình, lòng y lạnh đi một nửa.

"Rầm rầm..."

Nhưng đúng lúc này, những con thiêu thân trong chiếc đèn lồng trắng treo phía sau y bay loạn.

Nến trong đèn lồng như bị gió mạnh thổi, rung lắc liên tục. Bên trong, thiêu thân bỗng dưng bay ra, bay vào bầu trời đêm.

Mười mấy con thiêu thân bay đi này cũng coi như giúp y đỡ qua một chiêu. Y lui lại mấy bước, giọng nói đã thay đổi:

"Sư muội?"

...

Y vừa kêu, vừa gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, cơ hồ có chút cắn răng.

"Ha ha, sư huynh, ngươi trốn ở đây hại người, dùng Hoàng Quan Chỉ để giam cầm giang hồ dị sĩ , sư phụ có biết hay không?"

Nữ nhân kia không ngoài ý muốn khi y có phương pháp bảo vệ tính mạng này. Mặc dù gọi tên y không thể hoàn toàn chế ngự được y, nhưng nàng cũng không thèm để ý, chỉ cười ha ha một tiếng, hất tay áo về phía trước. Lại chỉ nghe tiếng rầm rầm rung động, một mảnh tiền giấy bay lên.

"Tiền giấy mua mệnh..."

Lư đại thiếu không kịp nghĩ kĩ, tiếp tục nhanh chóng lui lại, không dám bị tiền giấy này đụng vào.

Sư phụ có ba môn tuyệt chiêu, một môn là Hoàng Quan Chỉ, một môn là gọi hồn, một môn là tiền giấy mua mệnh. Sư muội lại học so với y nhiều hơn một môn.

Y biết lúc này trong tay áo của nàng đang tung ra, đều là tiền mua mệnh.

Bị tiền giấy này đập vào đầu, sẽ gọt phúc gọt thọ, đạo hạnh cạn. Một trang giấy tiền có thể mua đi một mạng, đạo hạnh sâu cũng sẽ bị suy yếu.

Bởi vậy y vừa chạy trốn, vừa kêu to, thuận thế đem đèn lồng đã thả hết con thiêu thân ra, y ầm lấy nhanh chóng vung ra phía trước hất những tờ tiền giấy đang vung về phía mình.

Sau đó đèn lồng liền bốc cháy, ngọn lửa hừng hực như đang giơ lên một bó đuốc, thiêu hủy không ít tiền giấy.

...

...

Tại thời khắc sư huynh muội giao thủ, từ trong nội đường, Hồ Ma cách bức tường và nửa cánh cửa, thi triển công phu Tứ Quỷ Ấp Môn hướng ra bên ngoài.

Hắn yếu ớt lắc lư, một cỗ âm khí nháy mắt hướng lên người bên ngoài.

Ngay từ đầu khi đến bên cạnh Lư gia đại thiếu gia kiếm bạc, hắn đã biết mục đích của Lư đại thiếu gia qua lời nói của Địa Qua Thiêu.

Cái gọi là tìm kiếm bảo vật, đối phó sư muội, tất cả đều là giả, chỉ là tìm cớ mà thôi. Y dùng mọi thủ đoạn, chính là vì những người giang hồ này.

Trước kia Địa Qua Thiêu đã nói với hắn, tuyệt chiêu hoàng quan chỉ này có thể khống chế người.

Giấy vàng dán lên mặt, khóa chặt khí mệnh và thần hồn của người. Sau khi trúng chiêu, nếu muốn sống, đối phương phải nghe theo mệnh lệnh của y, trở thành nô lệ, cung phụng y sai khiến.

Nếu không muốn sống, y sẽ khóa hồn phách khác vào thân thể, biến nó thành cái xác không hồn nghe theo hiệu lệnh của y.

Lời nói của Lư đại thiếu gia không phải bảy phần là thật, mà là chín phần.

Lúc lên núi người giấy đúng là do sư muội y bày ra, ác quỷ trong từ đường cũng là do sư phụ của y lưu lại.

Nhưng mục đích thực sự của y không phải phá mấy đạo thuật này, xông vào chỗ sâu nhất của từ đường Mã gia để đoạt bảo, mà là làm suy yếu dũng khí và đề phòng của những người đồng hành. Nói trắng ra, chính là để bọn họ nghi ngờ nghi quỷ, tinh thần bất định. Dù sao môn phái này càng sợ càng nghi ngờ, càng dễ trúng pháp của bọn họ.

Nói trên núi có địch nhân là để khiến cho đám người hồi hộp.

Trên đường đi, những người gọi hồn mơ hồ không rõ thực ra là do sư muội y bày trận. Còn những người úp sấp sau lưng, trực tiếp gọi "tên thật" là do y bí mật bày ra người giấy.

Đến lúc tiến vào từ đường, thời điểm then chốt, mọi người hồi hộp, lại nghe người giấy gọi tên thật, vì vậy không chú ý mà hồn phách bị gọi ra ngoài.

Hồn phách ly thể tuy trong thời gian ngắn vẫn có thể quay về, nhưng y còn có một thủ đoạn khác, đó chính là hoàng quan chỉ.

Hoàng quan chỉ phong bế ngũ khiếu của con người, khiến hồn phách dù muốn cũng không thể quay về. Sau đó, y tiến hành bí pháp để hoàn toàn khống chế người.

Những người này đến tay y, y có thể tiến vào phần mộ của tổ tiên Mã gia, cùng sư muội đấu pháp đoạt bảo.

Hoặc y có thể trực tiếp rời đi, dựa vào những người giang hồ bị khống chế này đi Thanh Y Bang đấu pháp.

Mỗi bước đi đều âm hiểm, từng bước tính toán.

Những thủ đoạn bên trong môn đạo Hình hồn khó lòng phòng bị. Nếu không phải Địa Qua Thiêu ngay từ đầu đã rõ ràng ngọn nguồn, chỉ sợ bản thân cũng sẽ bất cẩn trúng chiêu.

Nhưng nếu biết, Hồ Ma đương nhiên sẽ lách mình tránh ra. Hắn cũng dán hoàng quan chỉ lên mặt, nhưng vô dụng.

Bình Luận (0)
Comment