Chương 310: Cầm đao bước ra
Hoàng quan chỉ che mặt, khi người sống thở ra khí tức đầu tiên, mệnh tính sẽ bị khóa chặt. Cho dù tên gọi không chính xác, đối phương cũng có khả năng chế trụ người không xuất hồn ra. Tuy nhiên, Hồ Ma ngay từ đầu đã biến phổi thành phổi của người chết, nên chỉ thở ra âm khí.
Để đảm bảo không bị khống chế, Địa Qua Thiêu đã lo liệu mọi chuyện.
Lư đại thiếu gia tính toán kỹ lưỡng, nhưng không ngờ rằng, sư muội của y đã sớm biết được tung tích của bảo bối, cũng tùy tiện phá mất pháp thuật năm xưa của sư phụ, tiến vào trong cỗ mộ. Tuy nhiên, nàng không ở đó chờ bảo bối được đào lên, mà được Hồ Ma thông báo, quay đầu lại chặn lấy vị sư huynh này.
Kế hoạch của nàng rất đơn giản.
Nàng hẹn Hồ Ma trao đổi thân phận tại từ đường, khoác áo tơi, đội mũ rộng vành, che mặt bằng giấy vàng, khiến ai cũng không phát hiện ra.
Đương nhiên, sau đó nếu có người hỏi, nàng sẽ nói rằng mình đợi Hồ Ma đến từ đường, điểm huyệt Hồ Ma, đoạt lấy áo tơi và mũ rộng vành của hắn, rồi mới ra ngoài.
...
...
"Sư muội, ta luyện tuyệt chiêu này chính là để trị ngươi. Ngươi đã liều mạng với ta, chính là tự mình đi vào đường cùng!"
Cùng lúc đó, Lư đại thiếu quơ đèn lồng đang bị đốt cháy. Khi đèn lồng sắp tắt, những mảnh tiền giấy trong không trung cũng rơi xuống đất.
Tránh thoát đòn đánh lén của sư muội, y thở phào nhẹ nhõm, cắn răng nói: "Hầu Gia, lên phụ một tay. Hôm nay nhân cơ hội này, ta muốn trừ hại cho sư môn."
...
Nghe y gọi, Hầu Gia vừa sợ vừa giận, vội vàng từ trên xe móc ra một cái túi ném cho y.
Con khỉ ở trên vai cũng nhảy xuống, kêu lên một tiếng kít , lao về phía sư muội.
"Sư muội, ngươi không ngờ tới?"
Lư đại thiếu tiếp nhận túi, vội vã xoay người. Trong tay y đã xuất hiện một chiếc đèn lồng giấy nhỏ màu trắng, bên trong cũng có năm, sáu con thiêu thân đang bay loạn xạ.
Y để Hầu Gia đi chung quanh trong thôn gọi hồn, hại người, số người chết không ít.
Đại bộ phận thiêu thân đều ở trong lồng đèn lớn, để khống chế những người giang hồ này. Y còn giữ lại một ít, giấu trong chiếc đèn lồng nhỏ này, cũng năm, sáu con.
Mặc dù không nhiều, nhưng cũng đủ để phòng thân một lúc.
Y dùng tay kia nắm lấy một chiếc mặt nạ màu vàng, nhân lúc con khỉ đuổi theo sư muội vừa cắn vừa xé, y đeo lên mặt mình. Lập tức, quỷ khí âm trầm bùng phát:
"Hoàng chỉ gia quan, hình hồn sắc lệnh!"
...
Bên cạnh, y lắc lư chiếc đèn lồng trong tay ba vòng.
Giấy vàng trên mặt những người giang hồ xung quanh co lại nhanh chóng, mơ hồ biến thành một gương mặt.
Gương mặt này há hốc miệng, cố gắng hít thở và kêu gào, nhưng biểu hiện thống khổ giãy dụa, không thể phát ra âm thanh nào.
Bị gương mặt này khống chế, bọn họ đồng thời lắc lư thân thể, rút đao ra, chém về phía sư muội.
Sư muội vừa đá bay con khỉ, thấy vậy thì sắc mặt tái nhợt.
Nhưng lúc này, bọn họ đều tập trung vào nhau, không phát hiện ra một trận âm phong đột nhiên xuất hiện từ trong nội đường, thổi vào người họ qua bức tường.
Tất cả đều cảm thấy mơ hồ, hàn khí xâm nhập cơ thể.
Giống như giữa đêm bị một con ác quỷ thổi vào mặt, khiến cơ thể cứng đờ, đầu óc choáng váng.
Tứ Quỷ Ấp Môn chính là tuyệt chiêu dùng để đánh lén.
Cúi đầu bái xuyên qua vách tường, bất kể ai cũng đều sẽ trúng chiêu.
"Sư huynh muội các ngươi đấu pháp, còn muốn hại mạng chúng ta?"
Hồ Ma cúi đầu bái xuyên qua bức tường, khiến cho người đều giật mình ngay tại chỗ. Hắn cầm đao từ từ bước ra khỏi nội đường.
Đầu tiên chính là nhìn về phía Lão hầu tử.
Lão nhân này nhìn thấy Hồ Ma không có hoàng quan chỉ trên mặt, chỉ có vẻ lạnh lùng, trong lòng kinh hãi, hoảng vội kêu to: "Bảo hộ cho ta!"
Một bên hô hào, một bên lui lại, vội vã móc thứ gì đó từ trong ngực ra.
Lão gọi to, những người mặc áo gai và hai tên hán tử mặt vàng bên cạnh cũng lắc lư thân mình, muốn tiến lên ngăn cản Hồ Ma. Ba tên hán tử mặc áo gai tuy tinh thần mê mang nhưng vẫn cố gắng giơ đao lên.
Thủ Tuế Nhân đánh ở cự ly gần là hung hãn nhất.
Bọn hắn vừa mới bị Hồ Ma sử dụng tuyệt chiêu Tứ Quỷ Ấp Môn nên động tác còn cứng nhắc, phản ứng chậm chạp như con rối. Hồ Ma sao có thể để cho bọn họ đánh trả.
Hắn vung đao lia lịa, áp sát vào người, sử dụng kỹ năng Nhị gia dạy, trái một đao, phải một đao, hạ thủ hung ác.
Thừa lúc bọn hắn hoạt động cứng đờ, hắn nhanh chóng hạ gục ba tên hán tử mặc áo gai xuống đất.
Đột nhiên hắn sử dụng tuyệt chiêu Bàn Lan mà Nhị gia đã dạy, đón lấy một đao máy móc chém xuống của hán tử mặt vàng, sau đó hắn trở tay rạch một đạo lên phần bụng của đối phương, đồng thời quay người vung đao chém lên, đem một hán tử mặt vàng khác chém từ dưới háng chém lên, thân thể chia làm hai, thậm chí hắn cũng không thèm quay đầu lại nhìn một chút, liền đã cầm đao nhanh chân hướng về phía trước chạy tới.
Lão hầu tử kia cũng bị Tứ Quỷ Ấp Môn khống chế nên tinh thần hoảng loạn. Sau một lát thì lão mới bình tĩnh lại.
Lão vừa cuống quýt móc ra một đống đồ vật từ trong ngực, chưa kịp chọn lựa thì bỗng ngẩng đầu nhìn thấy Hồ Ma đã nhanh chân đuổi tới trước mặt mình. Bốn năm tên thuộc hạ phía sau Hồ Ma cũng đã ngã rạp như rơm rạ.
Lão hầu tử hoảng hốt đến mức muốn rụng rời, há hốc miệng kêu to: "Tiểu huynh đệ..."
"Bá..."
Lời nói chưa dứt, lão đã bị ăn một miệng cát.
Hồ Ma không biết lão giang hồ này giấu giếm bao nhiêu mưu mô quỷ kế, nên không cho lão có cơ hội sử dụng. Hắn xông lên một bước, vung ra một mảnh bùn cát hất thẳng vào mặt lão.
Tiếp theo, hắn vung đao cắt cổ lão hầu tử.
Lão ta vẫn còn chút sức tàn, cố gắng chống trả...