Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 311 - Chương 311. Xin Tha Mạng

Chương 311. Xin tha mạng Chương 311. Xin tha mạng

Chương 311: Xin tha mạng

“Ta…”

Lão già, dù là giang hồ lão luyện, cũng chỉ có thể ôm cổ gục xuống sau một đao chí mạng.

Lão trợn to mắt nhìn Hồ Ma, cố gắng dùng bàn tay khô gầy che vết cắt, nhưng máu vẫn tuôn ra không ngừng từ kẽ tay.

Đôi mắt của lão, một bên sáng, một bên đục, cố gắng nhìn chằm chằm vào Hồ Ma, như muốn nói điều gì. Nhưng yết hầu đã nghẹn ngào, chỉ có thể ngã gục xuống đất một cách bất lực.

Kẻ từng tung hoành ngang dọc Minh Châu phủ, là một trong tam ác của Minh Châu phủ, vang danh với biệt danh là “ăn mày gọi hồn”, giờ đây lại chết một cách thảm hại và bất lực.

Với vô số thủ đoạn quỷ dị, đối mặt với Thủ Tuế Nhân cận chiến, lão chẳng khác nào là gà vịt trước thớt.

“A?”

Lư đại thiếu bỗng chốc hồn bay phách lạc khi nhìn thấy sư muội. Liếc mắt thấy Hồ Ma từ từ bước ra từ trong nội đường, chém giết như chém dưa, một đao kết liễu lão hầu tử, y hoàn toàn hoảng sợ.

Thủ Tuế Nhân nổi tiếng với khả năng chiến đấu cận chiến vô song.

Lý do y để mắt tới Hồ Ma trong số vô số người giang hồ là bởi vì y tin rằng nếu có thể thu phục người này, y sẽ có một hộ vệ vô cùng lợi hại, không ai dám chống đối.

Nhưng giờ đây, kẻ được kỳ vọng trở thành hộ vệ lại biến thành kẻ thù, và đang tiến đến gần.

Nhưng cũng may đến lúc này, vừa mới bị Hồ Ma cách không vái chào dẫn đến thần hồn bất ổn, hiện tại cũng dần dần khôi phục lại, y vội vàng vội vàng xoay người, đung đưa đèn lồng trắng ở trước mặt.

Lũ người giang hồ bị hắn khống chế cũng giơ cao đao kiếm, che chắn trước mặt y, đồng thời y bắt đầu niệm chú lên những con người giấy.

Nhưng ngay lúc y mất tập trung, một luồng âm khí đột ngột xuất hiện trước mặt.

Tiếng cười của sư muội vang lên bên tai: “Sư huynh, trách ta, ta không biết hắn là Thủ Tuế Nhân nên đã liên tục dùng Đoạn Hồn Chỉ lên trên người hắn…”

“Dùng không ngừng con mẹ ngươi, sao ngươi không chọn những người khác, tỉ như người sử dụng phi đao kia…”

Lư đại thiếu vừa sợ vừa giận, đã hiểu rõ mọi chuyện. Hóa ra sư muội nấp trong từ đường, lợi dụng lúc y không chú ý, trộm mũ rộng vành cùng áo tơi của hắn ta, giả mạo hắn ta đi ám toán mình.

Nhưng kết quả người ta lại là Thủ Tuế Nhân, đoạn hồn chỉ đối với hắn chẳng có tác dụng gì, khiến cho y tức giận đến cực điểm.

Một là cảm thấy sư muội rất biết chọn, hết lần này tới lần khác lại chọn Thủ Tuế Nhân kia, hai là bây giờ Thủ Tuế Nhân kia giết tới đây, ngươi trước cùng ta liên thủ đối phó hắn mới đúng...

Lư đại thiếu hoàn toàn không nghĩ tới Vu sư muội và Thủ Tuế Nhân lại có thể liên thủ hãm hại mình. Dù suy nghĩ nát óc cũng không thể tưởng tượng hai người này lại là một giuộc.

Hiện tại trong lòng y vô cùng hoang mang, không hiểu...

... Sư muội đã có cơ hội tiến vào cỗ mộ, tại sao lại bỏ lỡ cơ hội đó mà chạy đến đây? Chẳng lẽ nàng liều mạng bỏ qua bảo bối, bất chấp nguy hiểm đến tính mạng chỉ để hãm hại y sao?

Nàng sao lại hận ta đến vậy?

Nghĩ đến đây, Lư đại thiếu vội vàng lăn mình né tránh âm chỉ, đồng thời nắm lấy đèn lồng và xé toạc nó.

Phần phật...

Đám thiêu thân bên trong đèn lồng bay ra, lượn lờ trong bóng tối. Mơ hồ có thể thấy năm sáu bóng người hoảng sợ chạy trốn, nhưng ngay lập tức bị một luồng âm phong cuốn lấy, bay về phía Hồ Ma.

Tuy nhiên, âm phong chỉ khiến bước chân Hồ Ma khựng lại một chút, rồi hắn lại lao tới một cách hung hãn.

Khi chiến đấu cận chiến, Thủ Tuế Nhân quả thực đáng sợ như quỷ dữ.

"Hảo hán tha mạng..."

Lư đại thiếu vừa la hét, vừa liều mạng chạy trốn, và nhanh chóng đến cạnh cửa từ đường.

Y không biết mình làm gì nữa, chỉ biết hai con bùa giấy đặt ở cạnh cửa đột nhiên bay lên, hướng về phía Hồ Ma.

Nhưng Hồ Ma đã được Địa Qua Thiêu kể về những tuyệt chiêu của Lư đại thiếu, đặc biệt là những tuyệt chiêu bảo mệnh mà y có thể sử dụng trong lúc nguy cấp. Do đó, Hồ Ma đã sớm phân tích thấu đáo mọi thứ.

Nếu không biết gì, bất chợt nhìn thấy hai con bùa giấy bay tới, có lẽ ai cũng sẽ giật mình. Tuy nhiên, khi đã biết rõ sự tình, Hồ Ma không hề sợ hãi.

Hắn đặt thanh đao nằm ngang sau đó ngậm ở miệng.

Đưa ra hai tay, đồng thời chuyển sinh làm chết, hung hăng đâm về phía trước, trực tiếp xuyên thủng hai người giấy này, sau đó thế đi không ngừng, lại bắt lấy hai vai của Lưu đại thiếu gia đang chạy trốn , năm ngón tay dùng sức vừa bóp lại, đầu ngón tay đã cắm vào trong thịt, bóp nát bả vai của y.

Lư đại thiếu há miệng kêu to, đau đớn tột cùng.

Chưa kịp kêu thành tiếng, bóng người thoắt ẩn thoắt hiện xuất hiện trước mặt hắn, chính là sư muội với khuôn mặt xinh xắn nhưng âm trầm.

Nàng nhanh chóng rút ra một chồng giấy tiền, liên tục ném lên đầu y.

Cảm nhận được sức nặng và âm khí lạnh lẽo của tiền giấy, yết hầu và mắt Lư đại thiếu như nghẹn lại, chỉ phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng.

Mà sau đó một khắc, mặt nạ Hoàng quan chỉ ở trên mặt y cũng bị bóc xuống, lộ ra gương mặt trắng bệch của y.

Chẳng biết trong lòng y có bao nhiêu uất hận và tuyệt vọng, nhưng dưới tác dụng của tiền giấy, ánh mắt y nhanh chóng trở nên ảm đạm vô quang, biểu cảm dữ tợn trên mặt cũng dần biến mất.

Bạch!

Ngay sau đó, Hồ Ma tung một cước đá bay Lư đại thiếu, đồng thời rút đao lao về phía sư muội.

Bình Luận (0)
Comment