Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 15

Chương 15

Kể từ sự kiện giả làm “kiều thê” lần trước, quan hệ giữa Hà Thanh Hà và Phó Sâm có hơi căng thẳng, mỗi khi ăn cơm, Hà Thanh Hà không dám ngẩng đầu nhìn mặt Phó Sâm.

Một là cũng cảm thấy hơi xấu hổ, hai là ý Phó Sâm rõ ràng không cần anh làm “vợ nhỏ”, điều này khiến anh cảm thấy thất bại.

Hai người im lặng ăn cơm, đột nhiên Phó Sâm lên tiếng: “Hôm nay món ăn lại có vẻ phong phú hơn một chút.”

Bàn ăn trong nhà trở thành một chiếc máy dự báo thời tiết, Phó Sâm có thể nhạy bén nhận ra Hà Thanh Hà có tâm sự hay không qua mâm cơm.

Hà Thanh Hà nhìn vào đĩa thức ăn trên bàn, thành thật nói: “Lần này trong cuộc bình chọn độ nổi tiếng của chương trình, chúng ta đứng thứ hai, em nghĩ nên ăn mừng một chút nên làm nhiều món hơn.”

Phó Sâm sẽ không quan tâm những chuyện này, việc đứng thứ nhất hay thứ tư đối với hắn không có sự khác biệt gì, vì vậy Hà Thanh Hà không nói gì với hắn, chỉ lặng lẽ thêm món.

Phó Sâm chắc chắn nghĩ rằng hành động của anh thật vô nghĩa.

Ai ngờ, Phó Sâm lại nói: “Quả thật đáng để chúc mừng.” Nói xong, hắn gắp một đũa thức ăn bỏ vào bát Hà Thanh Hà.

Họ sống chung dưới một mái nhà như hai quốc gia láng giềng thân thiện, có cách giao tiếp riêng, chẳng hạn như tiễn đối phương đến cửa phòng, hoặc gắp thức ăn cho nhau.

Hà Thanh Hà nhìn vào bát, rồi ngẩng lên, đôi mắt cong như hình trăng lưỡi liềm, đuôi mắt hơi cụp xuống, rõ ràng là rất vui.

Vị quốc vương láng giềng vui mừng khôn xiết, ngoại giao thành công ngoài mong đợi.

Chuyện mặc tạp dề pha trà và việc đòi kỳ lưng đều đã qua đi, bầu không khí dần khôi phục lại sự thân thiện và yên bình trước đó. Về mặt nghi thức, Phó Sâm còn chú ý hơn cả Hà Thanh Hà, chỉ gắp thức ăn thì nghi lễ xã giao không đủ chuẩn mực, sau đó Phó Sâm đã tặng Hà Thanh Hà một món quà để bù đắp.

Một bộ đồ ăn sứ Tây Phương tinh xảo, với họa tiết điêu khắc hình thiên nga, viền bát được vẽ bằng ngọc ruby và vàng pha lê, đẹp lung linh như tác phẩm nghệ thuật. Hà Thanh Hà rất thích món quà này.

Anh ôm bộ đồ sứ trở về phòng, nghĩ một chút rồi chọn góc, điều chỉnh lại ánh sáng, chụp vài bức ảnh rồi đăng lên tài khoản mạng xã hội của mình.

Đó là tài khoản được tạo để phối hợp tuyên truyền với chương trình.

Bộ đồ sứ tinh xảo không cần bất kỳ bộ lọc nào, chỉ cần chụp sơ qua cũng có cảm giác như ảnh chụp tại bảo tàng.

“Chúng tôi đã về nhì trong cuộc bình chọn độ nổi tiếng, cả hai đều vui, anh Phó tặng tôi một món quà để ăn mừng.” Hà Thanh Hà viết kèm theo bức ảnh: “Chia sẻ niềm vui của mình với mọi người, cảm ơn sự ủng hộ của các bạn.”

Hiện tại, chương trình đang rất hot, những người theo dõi Hà Thanh Hà đều là fan thật sự, vừa mới đăng bài lên, ngay lập tức đã có người bình luận.

“Tôi là người đầu tiên!”

“Thứ nhất!”

“Đầu tiên, là người thật đấy à?”

“Ôi trời, quà tặng đẹp quá.”

Hà Thanh Hà chỉ chia sẻ lại bài viết của chương trình, từ khi phát sóng cho đến cuộc thi bình chọn độ nổi tiếng, anh không có động thái gì trên tài khoản của mình, chỉ trả lời một chút tin nhắn và bình luận cá nhân.

Lần này anh tự đăng một bài viết, không ngờ lại nhận được rất nhiều bình luận.

Những bình luận chủ yếu khá thân thiện, phần lớn đều chúc mừng Hà Thanh Hà.

“Chúc mừng hai người nhé, thứ nhất là ngôi sao mạng, không có gì lạ.”

“Em đã bầu cho anh!”

“Em đã vận động cả gia đình và đồng nghiệp bầu cho anh và anh Phó đó.”

“Thích anh quá, anh đẹp trai ghê.”

“Thật sự không cân nhắc ra mắt làm ngôi sao à?”

Cũng có người bình luận về bộ đồ sứ trong ảnh.

“Những cái bát này trông có vẻ rất đắt tiền.”

“Đây là đồ sứ Giessen Tây Phương, một thương hiệu nổi tiếng quốc tế, một chiếc bát giá mấy nghìn, bộ có hình thiên nga này còn đắt hơn, cả bộ gần mười vạn.”

“…Ôi trời, những người đang ăn cơm bằng hộp giấy dùng một lần không xứng để nhìn những chiếc bát này.”

“Quả là tổng tài bá đạo, ra tay thật hào phóng, nhưng sao lại tặng bát?”

“Có lẽ là muốn vợ yêu nấu ăn cho mình nhiều hơn chăng, đùa đó.”

“Tổng tài gian xảo.jpg”

Phần bình luận rất sôi nổi, Hà Thanh Hà vui vẻ khi nhìn thấy lời nhắn từ mọi người, trong lòng vô cùng hạnh phúc.

Có quá nhiều người lạ đang nói chuyện với anh, khiến anh cảm thấy mình được yêu mến.

Hà Thanh Hà liên tục làm mới trang, luôn có những bình luận mới xuất hiện, anh càng nhìn càng thấy các fan thật dễ thương.

Đặc biệt là rất nhiều người nói đã bầu cho anh và Phó Sâm, khen anh đẹp trai, nói họ rất thích anh.

Mới chỉ là một đoạn giới thiệu của chương trình thôi mà.

Hà Thanh Hà và Phó Sâm chưa hề làm quảng cáo, cũng không kêu gọi bình chọn, mà có thể đứng thứ hai trong cuộc bình chọn độ nổi tiếng hoàn toàn nhờ vào người qua đường trên mạng. Hà Thanh Hà rất cảm ơn những người đã bầu cho mình và cũng muốn chia sẻ niềm vui này với họ.

Hà Thanh Hà liên hệ với nhân viên chương trình, hỏi: “Tôi có thể tổ chức một hoạt động quay thưởng để cảm ơn mọi người đã bầu cho chúng tôi không?”

Nhân viên lập tức trả lời: “Dĩ nhiên là được, làm một hoạt động tương tác trực tuyến có thể thu hút fan, và còn giúp quảng bá chương trình.”

Hà Thanh Hà ngay lập tức chuẩn bị.

Nhân viên tiếp tục nhắc nhở: “Nhưng nhớ chú ý đến quy mô, đừng tặng những thứ không phù hợp.”

Hà Thanh Hà nói: “Vậy thì tặng tiền mặt đi.”

Nhân viên nghĩ thầm, đúng là người nhà giàu.

Trước đây khi quảng bá, Hà Thanh Hà chỉ chia sẻ vài bài viết mà không kêu gọi bình chọn, khiến cho nhân viên phụ trách nhóm của họ rất khó xử, nhưng giờ Hà Thanh Hà chủ động muốn tương tác với fan, nhân viên gần như vui mừng đến mức muốn nhảy lên.

“Tiền mặt cũng được, gửi vài bao lì xì là mọi người sẽ rất vui.”

Nhân viên nghĩ đến gia đình Hà Thanh Hà là đại gia, tay chi không tiếc, bèn nói: “Không cần quá nhiều, chỉ cần đủ ý nghĩa thôi.”

Nếu quá nhiều cũng sẽ tạo áp lực cho các khách mời khác.

“Đúng rồi, nhớ kèm tên chương trình và tag tài khoản chính thức nhé.”

Hà Thanh Hà nghe xong lời dặn dò của nhân viên, bắt đầu nghiên cứu cách quay số.

Anh ấy nghiên cứu mãi mới chỉnh xong phần văn bản, kèm theo liên kết quay số, rồi ấn nút đăng tải.

“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi và ngài Phó, cũng như chương trình , cảm ơn mọi người đã bầu cho chúng tôi, tôi không biết làm gì để đền đáp, chỉ có thể làm một cuộc chơi nhỏ thôi.”

Hà Thanh Hà chọn 100 người từ những người chia sẻ lại bài viết, mỗi người sẽ nhận 800 đồng.

Trước đó, bài đăng về bộ đồ sứ phương Tây của anh đã có khoảng trăm bình luận, toàn là fan thật, trong mắt anh đã là rất nhiều.

Anh nghĩ rằng có hơn 100 người để lại bình luận, thì số lượng chia sẻ sẽ phải đạt ít nhất 200, Hà Thanh Hà muốn càng nhiều người thắng càng tốt, vì vậy anh chọn 100 người.

Còn số tiền 800 đồng thì có vẻ ít, nhưng nhân viên đã nói không cần quá nhiều, nên cũng vừa phải.

Hà Thanh Hà đăng bài quay số, nhẹ nhàng nhấp môi, thầm nghĩ rằng số lượt chia sẻ chắc chắn sẽ vượt qua 100, nếu không thì sẽ rất xấu hổ.

Không ngờ ngay lập tức, hộp thông báo của anh đã “bùng nổ”.

“Mỗi người 800 đồng? Quay số 100 người, ai tính giúp tôi tổng số là bao nhiêu.”

“Chết tiệt, 80 ngàn.”

“Có phải là tôi theo dõi những người quá keo kiệt rồi không? Đây là lần đầu tôi thấy một giải thưởng lớn như vậy, ôi ôi.”

“Á á á, nhìn em nè, để em trúng thưởng.”

Số lượng người chia sẻ tăng nhanh với tốc độ chóng mặt. Ban đầu, chỉ có fan tích cực chia sẻ. Sau đó, dần dần đến người xem chương trình và cả những người không biết chương trình cũng tham gia, hoạt động của Hà Thanh Hà nhanh chóng lan tỏa ra ngoài.

Hà Thanh Hà mở to mắt nhìn số lượt chia sẻ ngày càng nhiều, đột nhiên vượt qua con số nghìn. Lúc này, nhân viên chương trình liên lạc với anh: “Anh Hà, sao anh lại tặng nhiều tiền vậy?”

Hà Thanh Hà nghĩ một lát rồi nghiêm túc hỏi: “Nhiều sao?”

Nhân viên trả lời: “…”

Dù sao thì Hà Thanh Hà cũng là một thiếu gia, không tránh khỏi thói quen của người giàu. Anh vốn là người hào phóng, tiền thưởng cho nhân viên chưa bao giờ dưới bốn con số, lần này chỉ tặng 800, đối với anh thì số tiền đó đã rất ít rồi.

Tổng cộng là 80 nghìn tệ, đúng bằng giá thuê một đêm ở châu Âu.

Nhân viên không biết phải nói sao, dù đã nhắc nhở Hà Thanh Hà đừng tặng quá nhiều tiền, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.

Mới tặng có 80 nghìn tệ mà đã làm các khách mời khác phải lo lắng. Sau khi giải thưởng này được công bố, chỉ riêng việc tặng quà cũng tốn cả trăm nghìn tệ, so với những món quà như gối ôm hay poster mà chương trình tặng lại chẳng đáng kể là bao.

Thêm vào đó, việc tặng quà quá nhiều cũng dễ bị nghi ngờ là khoe khoang, dễ bị đối thủ khai thác điểm yếu.

Nhưng chuyện đã lỡ rồi, lúc này không thể thu hồi nữa, nhân viên phải quay lại báo cáo. Cuối cùng, chương trình quyết định tận dụng cơ hội này để quảng bá cho chương trình.

May mắn là Hà Thanh Hà đã tag chính thức chương trình trong bài đăng của mình, nhiều người chưa xem chương trình đã bắt đầu hỏi: “Đây là chương trình gì vậy, hay không?”

Những người đã xem chương trình tự nhiên vào trả lời: “Hay lắm! Mau xem đi!”

Chương trình quyết định mua hot search* cho Hà Thanh Hà.

*từ khóa nổi bật trên mạng

“Khách mời hào môn tặng thưởng 80 nghìn tệ.”

Chỉ cần một từ khóa đơn giản đã vẽ ra toàn bộ sự việc, thu hút rất nhiều người vào xem.

“Tưởng đâu là tặng 80 nghìn tệ cho một người.”

“800 tệ cho một người cũng có ít đâu, có thể tặng nhiều người hơn.”

“800 tệ là tiền sinh hoạt một tháng của tôi đó QAQ”

“Đã chia sẻ, đừng nói nhiều, cho tôi đi.”

“Chia sẻ liền.”

Số lượt chia sẻ ngày càng nhiều, trong một đêm số lượt chia sẻ đã từ vài nghìn lên đến vài vạn.

Nhiều người vào trang của Hà Thanh Hà để xem người hào phóng này là ai.

Có người hỏi chương trình gì, có người thấy Hà Thanh Hà đẹp trai và bắt đầu theo dõi, có người gọi anh là đại ca và mong cầu anh cho thêm tiền.

Mọi người vào rồi lại đi, để lại rất nhiều bình luận, tạo nên không khí náo nhiệt.

Như những làn sóng ào ạt dội vào bờ biển, liên tục vỗ về, tạo nên âm thanh xào xạc.

Quả thật rất náo nhiệt.

Hà Thanh Hà chưa từng thấy cảnh tượng này, anh ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha, ôm điện thoại, chăm chú đọc từng bình luận xuất hiện, sợ bỏ lỡ bất kỳ “con sóng” nào.

Chỉ cần 80 nghìn tệ đã có thể mua được một không gian đầy tiếng người, quả thực đáng giá.

Nhân viên tìm đến Hà Thanh Hà và một lần nữa nhắc nhở: “Anh Hà, lần sau nếu lại tổ chức hoạt động thì hãy lưu nội dung đã chỉnh sửa vào hộp lưu bản nháp, gửi ảnh cho chúng tôi kiểm tra rồi hẳn đăng nhé.”

Hà Thanh Hà ngoan ngoãn trả lời: “Được rồi.”

Nhân viên lại nói: “Lần này tính là quảng bá cho chương trình, tôi sẽ xin cấp trên hoàn tiền giải thưởng.”

Nếu tính vào chi phí quảng bá, các khách mời khác sẽ bớt áp lực.

Hà Thanh Hà: “Không cần đâu.” Anh không ngốc đến mức đó, biết chương trình đã mua hot search để quảng bá: “Lần này là tôi sai, khiến các anh phải chi thêm tiền, số tiền mua hot search bao nhiêu, tôi chuyển trả mọi người.”

Nhân viên thầm cảm thán, không hổ là người giàu, lần đầu tiên thấy người bỏ tiền vào chương trình như vậy.

80 nghìn tệ là tiền lương mấy tháng của mình, nhân viên đó nghĩ ngợi rồi không khỏi buồn bã, lén mở tài khoản phụ, chia sẻ bài đăng của Hà Thanh Hà.

Biết đâu may mắn sẽ đến.

Số lượt chia sẻ đã đạt tới hàng vạn, nếu chỉ tặng 100 người thì cơ hội trúng thưởng trở nên rất nhỏ, nhưng mọi người vẫn vui vẻ chia sẻ, hy vọng sẽ được thần may mắn ưu ái.

Mọi thứ trên mạng vẫn cứ sôi động, còn trong phòng của Hà Thanh Hà lại vắng lặng, ánh trăng lạnh lẽo chiếu qua cửa sổ, mang đến cảm giác mát mẻ như nước.

Hà Thanh Hà vì cúi đầu nhìn điện thoại lâu nên cổ hơi mỏi, anh đưa tay ấn nhẹ vào cổ mình, từ từ xoay nhẹ.

Dù vậy, anh vẫn không nỡ rời mắt khỏi màn hình, không muốn bỏ lỡ bất kỳ bình luận nào.

Ngay lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.

Hà Thanh Hà bỗng nhiên tỉnh táo lại, tiếng sóng trong tai lập tức biến mất, không khí náo nhiệt cũng lắng xuống, chỉ còn lại ánh trăng lạnh lẽo trong phòng.

Ngay khi tiếng gõ cửa vang lên, Hà Thanh Hà bỗng chợt nhớ ra, anh đứng dậy khỏi sô pha và đi mở cửa, quả nhiên thấy Phó Sâm đứng ở ngoài.

Phó Sâm vẫn như mọi khi, từ đầu đến chân đều chỉn chu, ánh sáng đêm rọi vào kính mắt của hắn, phản chiếu một tia sáng sắc bén như dao, xé tan sự yên tĩnh.

Hà Thanh Hà nhìn hắn, nở một nụ cười, lần này là anh chủ động hỏi: “Là sang phòng anh hay ở phòng em?”

Phó Sâm bước qua Hà Thanh Hà, liếc nhìn trong phòng, nói: “Vào trong đi.”

Hà Thanh Hà hiểu rồi, hôm nay là ở phòng anh.

Mỗi tuần, dù có mệt mỏi thế nào, chỉ cần cả hai ở nhà thì vẫn phải thực hiện nghi thức này.

Đó là quyền lợi cũng như nghĩa vụ của một cuộc hôn nhân.

Hà Thanh Hà nằm trên giường, suy nghĩ trôi dạt về phương xa.

Cảm giác như chiếc lá đung đưa theo gió, lúc lên lúc xuống, trôi dạt chẳng biết nơi đâu, cũng chẳng biết về đâu.

Cơ thể anh dần nóng lên, khiến đầu óc anh choáng váng.

Trong cơn mơ màng, anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất.

Lượt chia sẻ đã được bao nhiêu rồi nhỉ? Có vượt qua mười vạn không?

Hết chương 15.

Bình Luận (0)
Comment