Về chuyện họ tên của con cái sau này, Trần Lạc và Isabella thật ra không khác nhau. Thậm chí nàng còn nhiệt tình tư vấn cho bạn của Trần Lạc mấy cái tên. Isabella cảm thấy hứng thú nói: "Blair, chừng nào cậu dẫn tớ đi gặp bạn của cậu đi, tớ còn chưa từng nhìn thấy hai đứa bé giống nhau như đúc đâu. . ."
"Việc này về sau có cơ hội rồi nói. . ." Hai người không trò chuyện bao lâu thì đã đến phủ thành chủ. Nơi này mặc dù nói là phủ thành chủ, nhưng thành chủ của thành Yapool đời trước đều là người của nhà Kravis, nói là trang viên tư nhân của nhà Isabella cũng không sai.
Isabella dẫn bọn họ đi thẳng vào khu vườn nằm trong phủ thành chủ. Đây là nơi các quý tộc phu nhân tổ chức buổi tiệc, Trần Lạc không quá thích ứng những trường hợp như vầy. Lúc đầu hắn muốn để Isabella mang quà tặng vào, nhưng sau khi đi không lâu, nàng lại quay trở ra."Mẹ tớ nói muốn gặp cậu. . ."
Trần Lạc chỉ có thể theo nàng đi vào. Vừa mới bước vào vườn hoa, Trần Lạc lập tức cảm nhận có mười ánh mắt đang tập trung trên người hắn.
Một người phụ nữ xinh đẹp được mọi người vây xung quanh, Trần Lạc nhìn một chút thì biết đó là mẹ của Isabella. Bởi vì con mắt của hai người bọn họ cơ hồ giống như từ một khuôn đúc ra. Isabella dẫn Trần Lạc về phía trước, nói: "Blair, đây là mẹ của tớ."
Trần Lạc cúi đầu hành lễ,"Phu nhân Kravis, chào buổi tối." Ở Lorrain, thiếu nữ chưa lập gia đình có thể gọi thẳng tên của nàng, nhưng với những phụ nữ đã kết hôn, cần dùng họ của chồng nàng.
Anna Kravis nhìn Trần Lạc, mỉm cười nói: "Blair, cô rất thích quà của cháu, cám ơn cháu đã tặng quà, cũng cám ơn cháu đã cứu Isabella. Rất xin lỗi, cho tới hôm nay mới có thể ở trước mặt nói cám ơn. . ." Trần Lạc mỉm cười, nói: "Isabella là học tỷ của cháu, đó là chuyện cháu phải làm"
Ánh mắt của các quý phụ bên kia cũng không ngừng liếc ngang liếc dọc trên người Trần Lạc."Dáng dấp rất ưu tú. . ." "Người cứu SaSa và tiểu thư nhà Herman khỏi tay của Baird chính là hắn, hiện tại người trẻ tuổi có dũng khí như thế cũng rất ít ỏi. . ."
"SaSa chưa từng dẫn nam sinh trở về, hai người bọn họ đang hẹn hò sao?" . . . Tiếng bàn tán xì xào của các quý phụ nhân khiến Isabella hơi đỏ mặt, nàng nắm lấy cổ tay của Trần Lạc, rồi quay sang nói với người phụ nữ xinh đẹp kia: "Mẹ, con dẫn Blair đi gặp cha đây. . ."
Mọi người nhất thời bật cười khanh khách, có người trêu ghẹo: "SaSa, cháu sợ cái gì, chúng ta cũng sẽ không đoạt với cháu. . ." Isabella nắm lấy tay của Trần Lạc, lấy tốc độ nhanh hơn chạy trốn.
Trên đại lục Thần Ân, địa vị của người phụ nữ cũng không thấp, Ma pháp sư phái nữ và nữ học giả cũng hết sức phổ biến. Điều này cũng đưa đến quan niệm của các nàng tương đối cởi mở, xuống tới thiếu nữ, lên tới thiếu phụ, một khi lái xe ngay cả Trần Lạc cũng theo không kịp.
Isabella mới là thiếu nữ, Trần Lạc còn có thể khống chế được, gặp những quý phụ nhân hơn 30 tuổi này, duy nhất phải làm chính là một mực chạy trốn, đừng quay đầu lại. Đợi đến khi chạy ra khỏi vườn hoa, Isabella mới dừng lại, nói: "Blair, cậu không cần để ý bọn họ, họ vẫn luôn như vậy. . ."
Trần Lạc nhún vai, biểu thị chính mình cũng không thèm để ý. Isabella dẫn hắn đến trước một căn phòng ở chỗ khác, nhìn một người trung niên đứng ở trước cửa hỏi: "Chú Carter, cha cháu có ở bên trong không?"
Người trung niên mỉm cười đáp."Có, thành chủ đại nhân nói tiểu thư đến thì có thể trực tiếp đi vào." Trần Lạc nhìn người trung niên này nhiều vài lần, cảm giác người này mang đến cho hắn không kém gì bốn vị phó viện trưởng và Baird. Người này cũng hẳn là một vị Ma Pháp sư cao cấp.
Isabella và Trần Lạc cùng đi vào, đoạn nàng quay sang giải thích: "Chú Carter là thủ lĩnh thị vệ của phủ thành chủ, chú ấy là Ma Pháp sư cao cấp." Ở đây lâu như vậy, Trần Lạc đại khái rõ ràng Ma Pháp sư cao cấp chính là vị trí cao nhất hầu hết mọi người cố gắng cả đời để đạt đến.
Đại Ma Pháp Sư là một nấc thang, Ma Pháp sư cao cấp muốn đột phá đến Đại Ma Pháp Sư cũng không chỉ cố gắng là được. Bởi vậy, số lượng từ Ma Pháp sư cao cấp đến Đại Ma Pháp Sư gần như rơi xuống đáng kể. Lợi hại như cô Britney cũng kẹt ở Ma Pháp sư cao cấp đỉnh phong đã rất lâu.
Đại Ma Pháp Sư cực kỳ hiếm thấy, Ma Pháp sư cao cấp làm hộ vệ cho phủ thành chủ, thực lực đã không kém.
Thời điểm Trần Lạc và Isabella bước vào đại sảnh, Ouston đang ngồi trên ghế sa lon nói chuyện với một người đàn ông trung niên. Ông ta ra hiệu với Isabella và Trần Lạc một chút, Isabella dẫn Trần Lạc ngồi xuống ghế salon ở đằng xa.
Người đàn ông trung niên mỉm cười với Isabella, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Ouston, lắc đầu nói: "Không biết vì sao quốc vương bệ hạ nhất định để Valter đến thành Yapool, xem tên đó đến đây một năm nay, thành Yapool biến thành bộ dáng gì, dân chúng không biết điều gì, bọn họ sẽ chỉ oán trách ngài. . ."
Ouston nói: "Valter đến thành Yapool là do đắc tội quá nhiều người ở Vương Đô. Nếu như Valter không phải là em của vương hậu, hắn đã sớm chết ở Vương Đô, không cần lo lắng Valter, so với hắn, lão hồ ly Emmons mới là phiền phức. . ."
Người trung niên lộ ra vẻ lo lắng trên mặt."Valter không cần lo lắng, nhưng nghe nói thuế vụ quan lần này tới thành Yapool là bạn tốt của hắn. Đêm qua, Valter đã lén lút đi chào hỏi tên kia . ." Nghe Ouston và người trung niên nói chuyện, Trần Lạc đại khái chứng thực được suy đoán trong lòng.
Cha của Isabella có mâu thuẫn với hai đại cự đầu khác của thành Yapool, nhất là cùng tài vụ đại thần, có lẽ đã đền tình trạng thủy hỏa bất dung. Nhưng vị tài vụ đại thần này là từ Vương Đô đến, gốc gác thâm hậu, xem như thành chủ cũng không thể ra tay với hắn. Trong một năm qua, hai phe đã có không ít ma sát.
Đương nhiên, Ouston không thể cầm tài vụ đại thần thế nào, tài vụ đại thần cũng không thể dao động nhà Kravis. Dù sao, thành Yapool là đại bản doanh của nhà Kravis, bọn họ ở chỗ này đã kinh doanh rất nhiều năm.
Về phần thuế vụ quan, đối với bất kỳ một người quản lý thành thị nào mà nói, đều là ác mộng. Ở vương quốc Lorrain và rất nhiều quốc gia khác trên đại lục, tài sản cá nhân đều được pháp luật bảo vệ, xâm phạm nghiêm trọng tài sản cá nhân đều sẽ phải lên đài hành hình.
Đối với tài sản cá nhân còn như vậy, huống chi là tài sản quốc gia, dám động thuế vụ quan viên, hạ tràng thường thường cực kỳ thê thảm.
Hằng năm, Vương quốc đều sẽ điều động thuế vụ quan đến các thành thị để tra xét thuế vụ. Thuế vụ quan có quyền lực rất lớn, một khi tra được vấn đề về thuế, thành chủ và tài vụ đại thần trực tiếp bị cầm xuống. Bên cạnh quyền lực này là thực lực tuyệt đối, bên cạnh một vị thuế vụ quan ít nhất có một vị Đại Ma Pháp Sư và mấy vị Pháp sư cao cấp đồng hành. Bọn họ đến chỗ nào, quan viên phụ trách tài chính ở nơi ấy nghe tin đã sợ mất mật. . .
Lần này thuế vụ quan tới thành Yapool lại là bạn của tài vụ đại thần. Đây đối với Ouston mà nói, hiển nhiên không phải một tin tức tốt. Ouston im lặng một lát, mới khua tay nói: "Chuyện này một hồi rồi nói sau."
Nói xong ông ta quay sang nhìn về phía Isabella, nói: "SaSa, con đi ra ngoài trước một chút, cha có mấy lời muốn nói riêng với Blair" Isabella nhìn Trần Lạc một chút, lại nhìn Ouston một chút, nhịn xuống lên tiếng hỏi thăm. Nàng bèn đứng dậy, chậm rãi đi ra ngoài.
Sau khi Isabella rời đi, Ouston nhìn Trần Lạc, nói: "Đầu tiên muốn cảm ơn cậu đã bảo vệ Isabella, nếu như không phải cậu, ta đã mất đi SaSa. . ." Trần Lạc ngồi ở trên ghế sa lon, sắc mặt bình tĩnh, đáp: "Nam nhân cũng không thể vứt bỏ nữ nhân tự mình chạy trốn."
Ouston tiếp tục nói: "SaSa nói trong trường cậu rất quan tâm nó?" Trần Lạc nói: "Chúng ta đều là học sinh của cô Britney, hiển nhiên nên quan tâm lẫn nhau." "Ý của cậu SaSa nói đều là thật?" "Đây là hẳn là."
Ouston nhìn hắn, hỏi: "Vậy nó nói ở trong mơ, cậu hôn nó, ôm nó, còn khi phụ nó cũng là thật đúng không?" Trần Lạc sửng sốt một chút, hỏi ngược lại: "Cháu lúc nào hôn nàng rồi?" "Đó chính là nói, cậu đã ôm nó, còn khi phụ nó đúng không?" ". . ."