Cô Britney vẫn chưa về, Trần Lạc mời cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vào nhà trước đã. Mặc dù hắn còn chưa biết nàng là ai, nhưng hiển nhiên nàng quen biết cô Britney, xem như là vị khách đầu tiên đến nhà bọn hắn từ khi đến Vương Đô.
Trần Lạc rót cho nàng một ly nước trà, chỉ là nàng cũng không uống. Trần Lạc cũng không tiếp tục để ý nàng, trong đầu toàn suy nghĩ về chuyện của cô Britney. Hắn vẫn cho rằng cô Britney không có họ giống như hắn, bởi vì xem như lúc nàng viết luận văn, cũng vẻn vẹn chỉ có mỗi Britney mà thôi.
Ở đại lục Thần Ân, người có tên không có họ có rất nhiều, điều này cũng không có gì kỳ lạ. Nhưng cô gái xinh đẹp trước mắt có thể nói ra tên của cô Britney, đồng thời tìm được nơi này, khả năng nàng nhận lầm người hiển nhiên rất nhỏ. Mà nàng mới vừa nói là Britney Stern.
Hóa ra cô Britney có họ, hơn nữa họ Stern sao? Cho dù ngoại trừ ma pháp, Trần Lạc không có hứng thú với những chuyện khác, nhưng đối với gia tộc Stern, hắn cũng đã từng sớm nghe nói đến. Ở vương quốc Lorrain, người chưa từng nghe qua dòng họ Stern, cũng không nên tự gọi mình là Ma Pháp sư.
Mọi người đều biết, mặc dù Ma Pháp Chúng Thần ban thiên phú học Ma Pháp gần như cho tất cả mọi người, nhưng thiên phú của mỗi người cao thấp khác nhau, có người tùy tiện luyện một chút liền có thể trở thành Ma Pháp sư cao giai, có ít người cả một đời cũng chỉ có thể phóng ra tiểu hỏa cầu.
Ưu ái không đồng đều này không chỉ biểu hiện trên cá nhân mỗi người, có đôi khi sẽ còn thể hiện trong gia tộc.
Có ít gia tộc, đời đời kiếp kiếp, gần như mỗi một vị tộc nhân đều có thiên phú ma pháp phi phàm. Bọn họ chỉ cần cố gắng một chút xíu lập tức có thể đạt được thành tựu mà đa số cả đời người khác không đạt được.
Mọi người cho rằng những gia tộc này có được huyết mạch của thần, những gia tộc này cũng được gọi là hậu duệ của thần.
Phóng nhãn khắp toàn bộ đại lục có rất nhiều gia tộc kiểu này, nhưng ở vương quốc Lorrain, gia tộc có huyết mạch của thần lại có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhà Stern chính là một trong số đó.
Mặc dù việc này nghe hơi không công bằng, nhưng sự thật chính là như vậy. Thiên phú ma pháp có thể di truyền, trên đại lục Thần Ân, rất nhiều gia tộc ma pháp chính là dựa vào sự di truyền này để truyền thiên phú ma pháp ưu tú xuống đời sau.
Mà bọn họ không chỉ có thiên tài ma pháp, sau vô số thế hệ tích lũy, càng có phong phú tài nguyên, có ít tài nguyên, thậm chí ngay cả hiệp hội Ma Pháp cũng không thể so sánh. Phần lớn những Ma Pháp sư đứng đầu trên đại lục đều xuất thân từ những gia tộc này.
Trong gia tộc Stern có rất nhiều Ma Pháp sư cao giai, Trần Lạc cũng không rõ trong nhà bọn họ có Đại Ma Đạo Sư hay không, nhưng Ma Đạo sư khẳng định không chỉ có một người. Mà hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp của vương quốc Lorrain cũng chẳng qua là Ma Đạo Sư mà thôi.
Cô gái trẻ tuổi nhìn hắn, hỏi: "Ngươi là gì của nàng?" Trần Lạc nói: "Tạm thời là học sinh của nàng." "Nàng dạy toán cho ngươi?" "Ma pháp."
Trên mặt của cô gái trẻ tuổi hiện ra vẻ khác lạ, nàng nói: "Nàng vậy mà lại dạy ma pháp cho ngươi, hơn nữa lại đến Vương Đô, xem ra đối với nàng ngươi ắt hẳn rất quan trọng. . ." Trần Lạc hỏi ngược lại: "Vì sao cô Britney không thể dạy ma pháp cho tôi?"
Cô gái trẻ tuổi nhìn về xa xăm, nói: "Ngươi không biết ma pháp đối với nàng có ý nghĩa như thế nào đâu." Trần Lạc nhìn cô gái trẻ tuổi, hỏi: "Cô là bạn của cô Britney à?" Cô gái kia đánh giá hoàn cảnh chung quanh, thuận miệng đáp: "Xem như thế đi."
Chuyện bọn họ đến Vương Đô cũng không nói cho bất cứ kẻ nào, cũng không thông báo cho học viện Ma Pháp. Nàng có thể tìm tới nơi này, một là do cô Britney nói cho nàng, hai là từ lúc bọn họ bước vào Vương Đô đã bị nàng phát hiện.
Trần Lạc tiếp tục hỏi: "Cô Britney là người của gia tộc Stern phải không?" Cô gái trẻ tuổi nhìn hắn một cái, hỏi: "Thế nào, nàng không nói cho ngươi biết sao?" Trần Lạc nhìn nàng, hỏi: "Cô đoán vì sao tôi muốn hỏi cô?"
"Nếu nàng không nói cho ngươi biết, ta cũng sẽ không nói cho ngươi." Ánh mắt của cô gái trẻ tuổi lần nữa rơi xuống trên người của Trần Lạc, nàng nói: "Chẳng qua ta muốn nhìn một chút, đến cùng là người như thế nào mới có thể để cho nàng phá lệ. . ." Trần Lạc lườm nàng một chút,"Thấy thế nào?"
Hắn vừa dứt lời, một hỏa cầu khổng lồ lập tức bay về phía mặt hắn.
"Đồ điên!" Trần Lạc mắng một câu, bèn kết mấy dấu ấn tượng trưng. Sau một khắc, một màn nước lập tức xuất hiện ở trước mặt của hắn, hỏa cầu vừa chạm vào màn nước tức thì vang lên một tiếng "chi", thoáng một cái lập tức biến mất tăm.
"Thủy hệ Ma Pháp sư sơ cấp có tốc độ phóng thích ma pháp có thể so sánh với Ma Pháp sư cao cấp, cũng không tệ lắm. . ." Cô gái xinh đẹp nhìn hắn một cái, sau một giây, màn nước của Trần Lạc tức thì biến thành một vòi rồng nước.
Quyền kiểm soát Thủy nguyên tố bị tước đoạt, Trần Lạc nhìn cô gái đối diện, trong lòng hiện lên một tia chấn kinh. Cô gái trẻ tuổi trông trạc tuổi với cô Britney này, vậy mà cũng là một vị Ma Pháp sư cao cấp!
Vương Đô không hổ là Vương Đô, thiên tài ở cấp bậc này căn bản không thể gặp được ở thành Yapool. Gần như trong nháy mắt, trước mặt của Trần Lạc lập tức xuất hiện mấy đạo hỏa tiễn, sau khi hỏa tiễn ngưng thành hình lập tức lao vọt về phía cô gái kia.
Đứng yên chịu đánh không phải là phong cách của Trần Lạc, cơ hội chiến đấu với Ma Pháp sư cao cấp không nhiều. Hắn vừa mới tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp hồi hai ngày trước khi trên đường đến đây, hiện tại vừa vặn thử một chút, so với Ma Pháp sư cao cấp hắn có bao nhiêu chênh lệch.
"Hỏa Tiễn Thuật" xuất hiện để trên mặt của nàng hiện ra một tia bất ngờ. Song, thời điểm hỏa tiễn của Trần Lạc sắp bắn đến người nàng, phía trước nàng bỗng nhiên xuất hiện một bức tường đất. Hỏa tiễn bắn lên tường đất chỉ để lại những vết cháy đen nhẻm.
"Song hệ ma pháp." Trần Lạc nhìn nàng đồng thời khống chế nước và tường đất, trong lòng nổi lên cảm giác khó chịu.
Nếu nhưng không có bức tường đất che phủ, coi như hỏa tiễn của hắn không gây thương tổn được cho cô gái này, nhưng cũng sẽ để nàng loạn chân loạn tay một hồi, nhưng một trong tác dụng lớn nhất của song hệ ma pháp chính là vừa công vừa thủ.
Hệ Thổ và hệ Băng là hệ phòng ngự, hệ Hỏa là hệ công kích, chính diện đối đầu với Ma Pháp sư ngang cấp, ngay từ đầu liền đứng ở thế bất bại.
Cô gái này dùng tổ hợp ma pháp của hắn để đối phó hắn, điều này khiến Trần Lạc có một loại cảm giác tự lấy đá đập vào chân của mình.
"Hỏa Tiễn Thuật, ngươi là Ma Pháp sư trung cấp!" Cô gái kia nhìn Trần Lạc, trên mặt rốt cục lộ ra vẻ động dung."Ngươi có thiên phú ma pháp như vầy, khó trách nàng sẽ làm cô giáo của ngươi. . ." Trần Lạc lườm nàng một chút, hỏi: "Xem hết chưa?"
Cô gái kia khẽ gật đầu, nói: "Ma pháp đã xong, lại đến khả năng chiến đấu của ngươi, thiên phú chiến đấu của nàng lại không kém hơn ma pháp. . ." Trần Lạc còn chưa kịp phản ứng, trước mắt của hắn lập tức xuất hiện một thối ảnh.
Trong tình thế cấp bách, Trần Lạc chỉ có thể giơ tay ngăn cản, một tiếng "ầm" vang lên, hắn đành lui về sau mấy bước, cánh tay cũng hơi run lên. Song, nữ nhân kia căn bản không có cho hắn cơ hội thở dốc, sau một giây lập tức sấn tới.
Đi vào đại lục Thần Ân không sai biệt lắm một năm, bây giờ Trần Lạc tự nhiên cũng không phải nhược kê chỉ biết một ít tán đả như hồi lúc đầu.
Một năm nay, hắn đã trưởng thành chóng mặt, không chỉ là đẳng cấp tinh thần lực và ma pháp. Sau khi trải qua vô số lần vật lộn với cô Britney, mặc dù Trần Lạc vẫn không đánh lại nàng, nhưng xem như cô Britney muốn đánh bại hắn cũng cần tốn không ít hơi sức.
Gần như cùng lúc nữ nhân kia lấn người lên, Trần Lạc lanh lẹ lên gối một cái để nàng lùi lại một chút.
"Không hổ là học trò của nàng. . ." Nữ nhân kia lắc lắc cổ tay của mình, lúc nhìn về phía Trần Lạc, trong mắt hiện ra chiến ý, nàng lên tiếng: "Đã ngươi mạnh như vậy, ta cũng không cần nhường ngươi." Xem nữ nhân bạo lực lại lao tới một lần nữa, trong lòng của Trần Lạc bị đè nén không thôi.
Hắn mới vừa đến Vương Đô được hai ngày, ngay cả cửa cũng không bước ra mấy lần, không trêu ai cũng không chọc ai, lại có một nữ nhân bạo lực như thế này xông đến cửa, dùng hỏa cầu nện hắn còn chưa đủ, một lời không hợp lập tức động thủ cước với hắn. . .
Càng bi ai hơn là sau mười mấy chiêu, Trần Lạc lập tức nhận ra mình đánh không lại nàng. Thuật cận chiến của nàng nhất mạch tương thừa với cô Britney. Trần Lạc còn lờ mờ cảm thấy xem như cô Britney, trên phương diện chiến đấu, cũng không phải là đối thủ của nàng.
Rất nhanh, Trần Lạc bị nàng đè lên thảm cỏ hắn vừa trải xong. Isabella vừa mua thức ăn về đứng ngoài cửa, chợt thấy hai bóng người nằm trên thảm cỏ, lớn tiếng nói: "Blair, cậu đang làm gì!"