Trần Lạc từ trên thảm cỏ đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người mình, cảm giác rất mất mặt. Hắn bị một nữ nhân đè xuống đất ngay trước mặt của cô Britney và Isabella, hình tượng của hắn trong lòng các nàng có thể đã sụp đổ.
Nữ nhân kia đứng dậy, nhìn Britney ở đằng xa, lên tiếng: "Đã lâu không gặp." Isabella nhìn Trần Lạc một chút, lại nhìn Britney một chút, cuối cùng nhìn về phía cô gái kia, gương mặt tràn đầy nghi hoặc.
Cô Britney nhìn cô gái kia xong, không nói một lời bước vào phòng khách. Nữ nhân bạo lực kia cũng vội vàng đi theo, lúc đầu Isabella muốn đi vào lại bị Trần Lạc kéo lại. Nàng nghi hoặc nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, nàng là ai vậy?" Trần Lạc lắc đầu, nói: "Không biết."
Isabella nói: "Không biết mà cậu còn cùng người ta lăn lộn trên thảm cỏ à?" "Cậu cho rằng tớ muốn như vậy chắc!" Nhắc đến chuyện này, Trần Lạc lập tức nổi quạu, không hiểu thấu bị đánh một trận. Cô Britney ôn nhu thiện lương như vậy, vì sao có thể có loại bạn bè như thế này.
Isabella giúp hắn phủi vụn cỏ dính đằng sau lưng, hỏi: "Nàng là bạn của cô Britney hả?" Trần Lạc tiếp tục lắc đầu: "Có thể." Mặc dù hai người bọn họ hiển nhiên quen nhau, nhưng xem ra, quan hệ của các nàng tựa hồ không phải chỉ là bạn bè mà thôi.
Có điều, Trần Lạc có thể chắc chắn rằng chuyện về cô Britney, nàng nhất định biết nhiều chuyện mà hắn không biết. Hắn nhìn Isabella, hỏi: "Cậu đã từng nghe tới gia tộc Stern chưa?" Trần Lạc đến Lorrain chẳng qua mới được một năm, kiến thức tất nhiên có hạn.
Isabella đã từ nhỏ lớn lên ở Lorrain, hẳn phải biết nhiều tin tức hơn hắn."Đương nhiên, ở vương quốc Lorrain, người nào không biết gia tộc Stern chứ?"
Isabella lườm hắn một cái, nói tiếp: "Gia tộc Stern có huyết mạch của thần, mỗi người thuộc gia tộc này đều có thiên phú ma pháp phi phàm. Có rất nhiều Ma Pháp sư lợi hại xuất thân từ gia tộc Stern, thậm chí còn từng xuất hiện một vị Thánh Ma Đạo Sư. Một trong tứ đại phó hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp ở Lorrain là cường giả Ma Đạo Sư, cũng là người của gia tộc Stern. . ."
Hiểu biết của Isabella đối với gia tộc Stern hiển nhiên nhiều hơn Trần Lạc. Sau khi nàng thao thao bất tuyệt nói xong, liền kinh ngạc nhìn Trần Lạc, hỏi: "Cậu hỏi việc này để làm gì?" Trần Lạc đáp: "Cô gái vừa rồi nói cô Britney họ Stern." "Cái gì!" Isabella khiếp sợ nhìn hắn, hỏi lại: "Cô Britney là người thuộc gia tộc Stern?" . . .
Trong phòng khách, cô gái trẻ tuổi nhìn Britney, nói: "Tớ còn tưởng rằng cậu mãi mãi cũng sẽ không về vương đô." Britney rót cho nàng một ly nước, hỏi: "Cô vẫn còn ở Vương Đô không?"
Cô gái trẻ tuổi nói: "Cậu ra đi không bao lâu, cô cũng ra ngoài du lịch, cô nói tuổi thọ của mình đã không nhiều lắm, muốn tìm kiếm thời cơ đột phá đến Thánh Ma Đạo Sư. . ."
Nàng nhìn Britney, nói: "Thiên phú ma pháp của tớ không bằng cậu, cô vốn dĩ rất hy vọng cậu có thể kế thừa con đường ma pháp của cổ. Lấy thiên phú của cậu, so với bất luận kẻ nào đều có hi vọng trở thành Thánh Ma Đạo Sư hơn, thế mà cậu cuối cùng lại lựa chọn toán học. . ."
Sau khi nói xong, nàng mới giống như ý thức được cái gì, bèn nói: "Thật xin lỗi, tớ quên cậu không thích nghe những thứ này." "Không sao." Sắc mặt của Britney bình tĩnh, nàng lơ đễnh nói: "Đã qua."
"Cậu vẫn còn hận gia tộc Stern. . ." Cô gái trẻ tuổi nhìn nàng, nói: "Ở vương đô, tớ có thể tìm được cậu, bọn họ cũng có thể tìm được cậu, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ đi tìm đến, đến lúc đó cậu sẽ làm gì?"
Britney nhìn nàng, hờ hững đáp: "Tớ đã không còn bất kỳ quan hệ gì với gia tộc Stern." Cô gái trẻ tuổi hỏi: "Vậy vì sao cậu vẫn muốn quay lại Vương Đô?" Britney hỏi ngược lại: "Vương đô là của gia tộc Werner hay của gia tộc Stern?"
"Được rồi, tớ mặc kệ chuyện của cậu và gia tộc Stern. Lần này cậu về Vương Đô là vì học sinh của mình phải không?" Cô gái trẻ tuổi lắc đầu, tiếp tục nói: "Ở trong thư, cậu nhờ tớ để hắn tiến vào học viện Ma Pháp Vương Đô, nhưng vừa rồi tớ đã thử hắn. Lấy tuổi của hắn còn trẻ như thế đã là Ma Pháp sư trung cấp, thậm chí thuật cận chiến có thể quét ngang tất cả thầy cô ở học việp Hiệp Sĩ. Người như vậy không thể nào không đậu vòng chiêu sinh của học viện Ma Pháp. . . Không đúng, cậu nói học sinh kia tên là Isabella, hẳn là cô bé hồi nãy. . ."
Britney nói: "Hắn tên là Blair." "Blair, là người nhận giải Edwin với cậu hả?" Cô gái trẻ tuổi run lên."Tớ nhớ rồi, Blair Ma Quỷ, Blair người giải cứu giới toán học Lorrain, tớ nhớ cha còn ban thưởng cho hắn 5000 đồng vàng, không ngờ rằng thiên phú ma pháp của hắn cũng cao như thế. . ."
Britney nói: "Tớ muốn để cô nhận hắn làm học sinh." Cô gái trẻ tuổi sửng sốt một chút, sau đó liền nói: "Lấy thiên phú ma pháp của hắn và thành tựu trên toán học, cô có thể sẽ cảm thấy hứng thú với hắn. Nếu như vậy, cậu chẳng phải trở thành học tỷ của hắn sao?"
"Có quan hệ gì đâu?" Britney lắc đầu nói: "Mặc kệ là toán học hay ma pháp, tớ cũng không còn gì để dạy hắn" "Cậu thích thì tốt." Cô gái trẻ tuổi nhìn nàng, trong mắt dần dần hiện ra một chút cảm xúc khác lạ, chậm rãi nói: "Đã lâu không gặp, không biết thuật cận chiến của cậu có tiến bộ hay không?". . . Trần Lạc và Isabella đứng trong hành lang phía sau viện, nhìn cô Britney và nữ nhân bạo lực kia đối chiến. Mặc dù Trần Lạc đánh không lại nàng, nhưng hắn rất hi vọng cô Britney lấy lại danh dự cho hắn.
Đáng tiếc hai người đánh một lúc thì ngừng lại, lấy ánh mắt chuyên nghiệp của Trần Lạc đến xem, thuật cận chiến của nàng hẳn là mạnh hơn của cô Britney một chút, nhưng trong thời gian ngắn, hai người cũng không có khả năng phân ra thắng bại.
Britney chỉ cô gái trẻ tuổi kia, giới thiệu với Trần Lạc: "Nàng tên là Kristen Werner, có lẽ có một ngày, em cũng muốn gọi nàng là học tỷ." Sau khi được cô Britney giới thiệu, Trần Lạc mới biết được hóa ra nữ nhân bạo lực này và cô Britney học chung một giáo viên.
Nói cách khác, tương lai của hắn có khả năng lại nhiều thêm một người học tỷ. Kristen bẻ khớp ngón tay vang lên từng tiếng "răng rắc", nhìn về phía Trần Lạc mỉm cười nói: "Ta chờ ngày đó, học đệ."
Trần Lạc chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh từ trong lòng dâng lên, điều này khiến hắn bức thiết muốn nhanh chóng tăng lên thực lực của mình.
Cô gái này trông có vẻ xinh đẹp và điềm tĩnh nhưng trong lòng lại là một bà cô cuồng bạo lực. Sau này chân chính trở thành đồng môn, Trần Lạc có thể sẽ chịu nhiều đánh đập hơn, biện pháp giải quyết duy nhất chính là trước đó hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn.
Đến lúc đó, ai bị đè xuống thảm cỏ còn chưa biết. Trần Lạc chú ý tới từ khi cô Britney giới thiệu cô gái kia, Isabella chỉ đứng im re một chỗ, không nói lời nào. Hắn nhìn về phía Isabella, hiếu kỳ hỏi: "Cậu sao vậy?" Isabella lẩm bẩm: "Cậu không nghe cô Britney nói sao, nàng họ Werner. . ."
Trần Lạc đáp lại bằng giọng khinh khỉnh: "Họ Werner rất đáng gờm à?"
Isabella gõ một cái "cóc" lên đầu hắn, lên giọng: "Werner là dòng học hoàng gia, ngoại trừ hoàng gia, vương quốc Lorrain không còn ai mang họ này. Hơn nữa, cậu chẳng lẽ không biết quốc vương bệ hạ chỉ có duy nhất một vị công chúa tên là Kristen à. . ."
Không ngờ rằng nữ nhân bạo lực này thế mà có tên Kristen, chỉ nhìn tên và dáng dấp của nàng sẽ cho rằng nàng ôn nhu hào phóng cỡ nào. Ai biết được ẩn giấu dưới thể xác xinh đẹp ấy là một con dã thú. Trần Lạc nhìn về phía Kristen rời đi, lên tiếng: "Tớ đi đưa tiễn công chúa điện hạ."
Trên đường phố, Kristen quay đầu nhìn Trần Lạc đi tới, hỏi: "Chuyện gì nữa, ngươi còn muốn thử chiến đấu với ta à?" Trần Lạc theo bản năng lùi về sau một bước, nói: "Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi điện hạ về chuyện của cô Britney thôi, nàng và gia tộc Stern rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
Kristen nhìn vào ánh mắt của hắn, nói: "Ngươi ngược lại thật sự quan tâm nàng." Trần Lạc nhìn thẳng mắt của nàng, nói ra: "Cô Britney rất quan trọng với tôi." Kristen nhìn hắn một hồi, trên mặt hốt nhiên hiện ra vẻ hoài nghi, hỏi: "Quan hệ của hai người thật sự chỉ là cô giáo và học sinh sao?"