Mãi cho đến khi lão già không bình thường kia bị người khác đỡ đi, Trần Lạc mới thu hồi tinh thần lực, khí ô-xy xung quanh bị hắn rút ra hết cũng bắt đầu bổ sung trở lại. Trong khoảng thời gian thiếu oxy này, hẳn có thể để trì hoãn được lão.
Lúc hắn còn là Ma Pháp học đồ, chỉ có thể dùng chiêu này giày vò con thỏ, nhưng bây gờ hắn đã là Ma Pháp sư trung cấp, tinh thần lực tăng trưởng gấp mấy chục lần, phạm vi có thể khống chế cũng lớn hơn không ít, đủ để ảnh hưởng một vùng không gian rất lớn.
Các Ma Pháp sư rất nhạy cảm với ma pháp nguyên tố. Ma Pháp sư có đẳng cấp cao có thể dễ dàng nhận biết những thay đổi rất nhỏ của ma pháp nguyên tố, cũng thể dựa vào quỹ tích của ma pháp nguyên tố còn sót lại trong không gian để đẩy ngược về nơi phóng ra.
Song, thiên phú hạn chế để họ không cách nào cảm giác nguyên tố tạp chất nhạy bén giống như ma pháp nguyên tố. Trên lý thuyết, ngoài trừ Isabella, không ai có thể phát hiện Trần Lạc động tay động chân với không khí, cho dù đối phương là Ma Đạo Sư.
Hành vi của lão già kia khiến trần lạc hết sức tức giận, nếu như lão không phải là Hỏa hệ Ma Đạo sư, mà là Phong hệ hoặc Thủy hệ thì vài phút trước, cô bé vô tội này đã chết ở đây. Trần Lạc nhìn về phía Arthur, hỏi: "Ông ta là vị hội trưởng nào?"
Arthur đáp: "Ngài ấy là hội trưởng John." "John Cavendu?" Arthur khẽ gật đầu, đáp: "Hội trưởng John đúng là đến từ nhà Cavendu." Trong lúc tìm hiểu về gia tộc Stern, Trần Lạc cũng thuận tiện nghiên cứu về hai đại gia tộc ma pháp còn lại có huyết mạch của thần."
Hai gia tộc này theo thứ tự là nhà Vauquelin và nhà Cavendu, trong gia tộc đều có Ma Đạo Sư là một trong bốn người đứng đầu của hiệp hội Ma Pháp. Đối với tên của Ma Đạo sư ở Vương Đô, vốn đã không nhiều, Trần Lạc có ấn tượng rất sâu sắc.
John Cavendu là Ma Đạo sư duy nhất của nhà Cavendu, nghe đồn ông ta cực kỳ say mê ma pháp, hơn nữa cả đời chuyên tu hệ Hỏa. Ông đã phát minh và cải tiến không ít ma pháp, có cống hiến rất lớn cho hiệp hội Ma Pháp.
Mặc dù ông ta là thần tượng của rất nhiều Ma Pháp sư ở Vương Đô, nhưng nếu gặp hội trưởng John, có thể trốn thật xa thì nên trốn thật xa. Đây là điều mà tất cả mọi người đều biết. Bởi vì ông ta thử nghiệm ma pháp mới không phân thời gian hay nơi chốn. Chỉ cần vừa có ý nghĩ thì sẽ ngay lập tức thực hiện.
Không chỉ có như vậy, nhiều khi ma pháp của ông ta căn bản không cách nào khống chế, ngay cả bản thân cũng vì vậy mà bị thương rất nhiều lần. Ai cũng có thể trở thành vật hy sinh dưới ma pháp mới của ông ta.
Arthur nhìn Trần Lạc, nói: "Tính cách của hội trưởng John rất kỳ quái, lần sau lúc ngài gặp ông ấy tốt nhất nên tránh đi một chút. . ." Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Arthur cũng không xem thường Trần Lạc.
Có thể hời hợt hóa giải "Hỏa lĩnh vực" của Ma Đạo sư, nói rõ cấp bậc của hắn phải cao hơn, ít nhất cũng là Ma Đạo sư, thậm chí là Đại Ma Đạo Sư. Tư liệu về Trần Lạc từ thành Yapool đưa tới mặc dù kỹ càng, nhưng chi tiết về thực lực của hắn lại miêu tả rất sơ sài.
Hiệp hội Ma Pháp chỉ biết hắn giết chết Ma Pháp sư cao cấp Baird, có lẽ có thực lực của hắn là Đại Ma Pháp Sư, nhưng cảnh tượng vừa rồi lại để Arthur kết luận hắn tuyệt đối không phải Đại Ma Pháp Sư. Thực lực của hắn còn mạnh hơn Đại Ma Pháp Sư rất nhiều.
Nếu như hắn chỉ là Đại Ma Pháp Sư, vừa rồi dưới "Hỏa lĩnh vực" không chết cũng phải trọng thương.
Ma Đạo Sư đã là người đứng đầu trong giới ma pháp Lorrain. Arthur cũng không dám hời hợt, tự mình cùng đi với Trần Lạc chọn lựa một ít ma pháp cải tiến, đồng thời đưa cho hắn ưu đãi lớn nhất trong phạm vi quyền hành của mình.
Dù sao, người trước mắt không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn là Thần Toán Học, sắp có được đền thờ của riêng mình. Xem như Ma Pháp sư không tín ngưỡng Thần Toán Học, nhưng cũng phải bảo trì tôn kính tối thiểu với hắn.
Một lát sau, Trần Lạc đi ra khỏi thư viện của tổng bộ hiệp hội Ma Pháp. Lần này, hắn chỉ chọn bảy ma pháp cải tiến. Không phải hắn không đủ tiền, mà ma pháp cải tiến trung cấp không nhiều như học đồ hay sơ cấp. Mối quan hệ giữa đẳng cấp Ma Pháp sư và số lượng ma pháp là hình kim tự tháp. Ma Pháp sư có đẳng cấp càng cao càng hiếm hoi, số lượng ma pháp cải tiến cũng giảm dần.
Không đủ ma pháp mới chèo chống, tốc độ tăng trưởng tinh thần lực của Trần Lạc ngay lập tức sẽ chậm lại. Arthur thấy Trần Lạc hình như không hài lắm, thử thăm dò: "Ngài còn cần nhiều ma pháp cải tiến hơn không?" Trần Lạc hỏi: "Còn nữa ư?"
Arthur lắc đầu, đáp: "Tất cả ma pháp cải tiến trung cấp của hiệp hội Ma Pháp đều ở nơi này. Nếu như ngài còn muốn nhiều hơn chỉ có thể đi đến quốc gia khác như Đô Thành ở Đế Quốc. . ."
Hiệp hội Ma Pháp của các quốc gia không phải là một, họ sẽ không san sẻ tin tức và tài nguyên cho nhau. Đối với Trần Lạc mà nói, đi chu du khắp đại lục, đến thăm từng hiệp hội Ma Pháp ở các nước, nghĩ biện pháp thu hoạch nhiều tư nguyên hơn hiển nhiên là phương pháp nhanh nhất để tăng lên thực lực của mình.
Chẳng qua, hiện tại thực lực của hắn còn chưa đủ. Kỳ thật chưa đến Ma Pháp sư cao cấp chỉ được xem như Ma Pháp sư cấp thấp mà thôi. Ma pháp trung cấp hệ Phong cũng không có bao nhiêu lực tấn công, nhưng đến cao cấp lập tức sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Chỉ có sau khi tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp, nắm giữ ma pháp cao cấp mới xem như nắm giữ vận mệnh của mình. Trên đại lục Thần Ân cường giả san sát, miễn cưỡng có thể tự vệ. Arthur tựa như lưỡng lự nhìn Trần Lạc, sau khi suy nghĩ một chút mới nói: "Có lẽ ngài có thể đến chợ đen thử vận may." "Chợ đen?"
Arthur giải thích: "Chợ đen là nơi buôn bán bí mật của Ma Pháp sư ở Vương Đô. Ở đây không cần nộp thuế, cũng không được vương quốc công nhận, trong đó thường xuyên sẽ tuồng ra một ít đồ tốt, có lẽ có thứ ngài cần."
Trần Lạc chỉ biết hội giao lưu giữa các Ma Pháp sư, lần đầu tiên nghe nói chợ đen. Sau khi nghe Arthur giải thích, Trần Lạc mới hiểu được chợ đen rốt cuộc là gì. Chợ đen khác với chợ bình thường. Ở đây buôn bán rất nhiều thứ bị liệt vào hàng cấm của vương quốc hoặc hiệp hội Ma Pháp.
Nhưng những giao dịch trong bóng tối này lại không cách nào cấm hoàn toàn, những giao dịch này thường dính dáng đến rất nhiều Ma Pháp sư cao giai, ngay cả vương quốc và hiệp hội Ma Pháp cũng không tùy tiện đắc tội bọn họ.
Vì thế, chỉ cần bọ họ không gây hại quá lớn cho vương quốc, vương quốc và hiệp hội Ma Pháp cũng mắt nhắm mắt mở cho bọn họ.
Trên chợ đen, không chỉ có thể mua được những thứ ngoài vương quốc và hiệp hội Ma Pháp, còn có một số giao dịch bí mật không muốn người khác biết. Nếu như ngươi có đầy đủ thẻ đánh bạc, thậm chí có thể thuê sát thủ giết người.
Tóm lại, ở Vương Đô, chợ đen là nơi mà ánh sáng của luật pháp không chiếu rọi đến. Arthur nói: "Tôi tình cờ biết được ngày giờ và địa điểm của phiên chợ đen tiếp theo. Nếu ngài cần, tôi có thể nói cho ngài." "Cảm ơn chấp sự Arthur."
Arthur mỉm cười, nói: "Phiên chợ tiếp theo sẽ diễn ra vào năm ngày sau, nơi tổ chức là. . ." . . . Trần Lạc suy nghĩ một chút vẫn quyết định đi chợ đen thử vận may.
Hắn đã đào được một món bảo bối tốt ở hội giao lưu ma pháp lần trước, nhờ nó mà mang đến cho hắn vô số tiền bạc. Có lẽ trên phiên chợ đen này cũng sẽ có thu hoạch khác.
Arthur đưa Trần Lạc ra khỏi hiệp hội Ma Pháp, vẫn không quên nhắc nhở: "Ngài cần biết chợ đen không thuộc quyền quản lý của vương quốc. Giao dịch trong chợ đen của sẽ không được vương quốc bảo vệ. Nếu như bị lừa đảo chỉ có thể tự nhận mình không may. Đồng thời, ngài cũng phải cẩn thận một ít Ma Pháp sư độc ác, lúc hết phiên chợ cũng thường xuyên xảy ra chuyện giết người đoạt bảo. . ."
Trần Lạc nhớ kỹ nhắc nhở của Arthur, lúc từ lấu hai đi xuống, hắn chợt thấy một tên chấp sự đang răn dạy một thiếu nữ."Sàn nhà chỗ này lau sạch một chút, phân hội thành Yapool đang làm gì mà người nào cũng đưa tới tổng bộ. . ."