Trên nguyên tắc mà nói, Trần Lạc không cần thiết trở thành Tế Tự của đền Thổ Thần.
Bởi vì hắn chính là Thần, hắn cũng có đền thờ. Đương nhiên, lực ảnh hưởng của Thần Toán Học chỉ giới hạn trong giới học giả, hơn nữa quy mô và thực lực của đền Toán Học cũng không thể so sánh với Ma Pháp Chúng Thần.
Không chỉ có như vậy, trong đền thờ còn ẩn chứ đại bí mật. Edward cũng từng nhắc nhở hắn cách đền thờ xa một chút. Nhưng không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, người ngoài hiểu đền thờ hết sức có hạn, muốn triệt để hiểu rõ đền thờ, đầu tiên phải gia nhập vào đền thờ.
Trải qua một phen cẩn thận suy tư, Trần Lạc nhìn về phía Barnett, nói: "Nói cho Tế Tự Theodore, ta đồng ý." Đền Thổ Thần mời hắn trở thành Tế Tự, không phải là vì thực lực của Trần Lạc, mà vì ảnh hưởng của hắn.
Đại lục có rất nhiều Ma Pháp sư, nhưng học giả cũng không ít. Từ số lượng mà nói nói, sức ảnh hưởng bây giờ của Trần Lạc so với bất cứ vị Thần Ma Pháp nào đều lớn hơn. Britney đi tới, nói: "Blair, em đi vào một chút, chị có lời muốn nói với em."
Trần Lạc đi theo nàng vào phòng, Britney vừa nghi hoặc vừa lo lắng nhìn hắn, nói: "Blair, chị không phải đã từng nhắc nhở em, cố gắng không nên dính líu đến đền thờ sao, làm sao em còn đồng ý với họ, chuyện này quá nguy hiểm. . ."
"Trong đền thờ ẩn chứa bí mật của Thánh Ma Đạo Sư." Trần Lạc giải thích: "Xem như có phong hiểm lớn hơn cũng đáng." Britney nói: "Chúng ta nhất định có biện pháp khác, không nhất định phải mạo hiểm. . ."
Trần Lạc cười nói: "Yên tâm đi, đền thờ nhìn trúng sức ảnh hưởng của em trong giới học thuật, chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ không ra chuyện gì." Người khác trở thành Tế Tự là vô thượng vinh quang, nhưng Britney biết hắn còn biết vu thuật, một khi bị đền thờ phát hiện, chỉ có một kết cục.
Britney nhìn hắn, hỏi: "Blair, Thánh Ma Đạo Sư đối với em có quan trọng như vậy không, em nhất định phải trở thành Thánh Ma Đạo Sư ư?" Trần Lạc khẽ gật đầu, nói: "Đây đối với em vô cùng quan trọng." Britney tiếp tục hỏi,"Nếu như em có thể vì thế đánh đổi mạng sống đâu?" "Quên đi."
Trần Lạc kiên quyết lắc đầu, có chuyện gì quan trọng hơn sinh mệnh, nếu như trở thành Thánh Ma Đạo Sư cần hắn dùng mệnh đến đổi, vậy hắn sẽ không chút do dự từ bỏ.
Britney nhìn hắn, nghiêm túc nói: "Chị hi vọng mặc kệ lúc nào, em cũng đừng đi mạo hiểm, mãi mãi cũng không nên quên, em còn có SaSa. . . , còn có chị." Trần Lạc cười nói: "Em đã biết." Britney vươn tay, nói: "Chúng ta ước định."
Mười ngón tay của Trần Lạc và nàng đan xen nhau, bàn tay của nàng hơi lạnh buốt, Trần Lạc lại có thể cảm nhận được dòng nước ấm phun trào trong cơ thể của nàng. Hắn nhìn Britney, nói: "Thật ra lời của Toby. . ."
Trong ánh mắt của Britney mang theo một tia khẩn cầu, nàng hỏi "Chúng ta coi như chưa có chuyện gì xảy ra giống như lúc trước, được không?" Trần Lạc nhìn đôi mắt thanh tịnh của nàng hiện lên tầng hơi nước, không khỏi có chút đau lòng.
Không chỉ là hắn, nàng nhất định cũng ý thức được giữa hai người sớm đã không thể quay về lúc trước. Có lẽ tiếp tục như vậy, theo thời gian trôi qua, hai người đã từng thân thiết, cuối cùng sẽ trở nên xa lạ. Nàng đã mất đi người nhà một lần, không thể lại mất đi lần thứ hai.
Trần Lạc nắm thật chặt tay của nàng, gật đầu nói: "Được." . . . Barnett rời đi, sự tình trước kia cả người còn ngơ ngơ ngác ngác, khó mà tin được chuyện xảy vừa rồi. Đền thờ lúc nào từng có Tế Tự còn trẻ còn yếu như vậy, Đại Tế Tự điên rồi sao?
Sau đó ông hung hăn quất cho mình hai bạt tay. Đại Tế Tự đại biểu cho Chúng Thần, Ngài sẽ làm chuyện gì đều có nguyên nhân, ông không nên tư tưởng dạng này. Đất nước Lorrain này thật sự là tà môn. Nếu như Edward Stern không từ chối, tiểu quốc biên thùy đế quốc Oss này sẽ có ba vị Tế Tự, đền thờ hết thảy mới có mấy vị Tế Tự.
Mỗi một vị đều là trụ cột của đền thờ, có thể tùy ý phân công Ma Pháp sư từ Ma Đạo Sư trở xuống của đền thờ và hiệp hội Ma Pháp. Hắn mới 20 tuổi, đã có lực lượng như vậy. Trong phòng của Ouston.
Ông đập bàn một cái, cả giận nói: "Thế mà đồng ý làm Tế Tự, Hiền Giả chưa đủ à, chẳng lẽ hắn có dã tầm lớn hơn?" Anna đứng bên cạnh ông, an ủi: "Đây cũng là đền thờ tán thành hắn, chồng tương lai của SaSa chẳng lẽ không phải càng ưu tú càng tốt sao?"
"Em biết cái gì!" Ouston hừ lạnh một tiếng, nói một tràn: "Anh tình nguyện hắn là Blair trước kia, cũng không muốn gả SaSa cho Tế Tự, Thần Toán Học, còn có cái gì cẩu thí Hiền Giả!" "Anh là SaSa sao?" Anna nhíu mày, nói: "Là SaSa gả cho Blair hay anh gả cho Blair, anh dựa vào cái gì thay SaSa quyết định?" Ouston nói: "Anh là cha của nó!"
Anna nói: "SaSa đã lớ, nó có người mình thích, biết mình muốn cái gì." Ouston lắc đầu nói: "Nó còn rất trẻ, rất nhiều chuyện chưa hiểu, chúng ta phải phụ trách cho hạnh phúc tương lai của nó." Anna nói: "Tương lai có thể cho SaSa hạnh phúc là Blair, không phải chúng ta."
"Anh. . ." Ouston tức giận nhìn Anna, hỏi: "Đến cùng em đứng về bên nào?" "Em đứng về phía mẹ của nó." Anna chăm chú nhìn ông, nói: "Anh không cảm thấy anh bảo vệ SaSa quá mức sao, nó đã 21 tuổi, nó có quyền lực lựa chọn cuộc sống của mình."
Ouston trầm mặc hồi lâu, mới lên tiếng: "Nó là con gái của chúng ta, nếu như Blair không thể cho nó hạnh phúc, anh sẽ vì nó lựa chọn cuộc sống khác." "Em tin tưởng Blair." Anna nhìn ông một cái, nói: "Anh vừa rồi nói chuyện lớn tiếng với em, em trước tha thứ cho anh, hiện tại anh ra thư phòng mà ngủ . ." . . .
Chuyện Trần Lạc đồng ý trở thành Tế Tự là quyết định sau khi suy sâu tính kỹ. Chỉ cần hắn không triển lộ vu thuật trước mặt, không ai biết hắn biết vu thuật, ngoại trừ bộ lạc Vu Sư trên núi kia. Nhưng từ thái độ của họ đối với sứ giả nữ thần đến xem, họ nhất định sẽ không bại lộ điểm này.
Như thế nào trở thành Thánh Ma Đạo Sư, có hai con đường bày ra trước mặt của Trần Lạc. Thứ nhất là con đường ma pháp, con đường này vô cùng nguy hiểm, nhất định phải trải qua đền thờ, không phải vạn bất đắc dĩ, không có khả năng lựa chọn.
Thứ hai là con đường Vu Sư, Trần Lạc không biết Hách Lý Diệp là thế nào tấn cấp Thánh Vu Sư, nhưng tuyệt đối không phải nhận được sự tán thành và ban ân của Thần Ma Pháp.
Nói cách khác, ngoại trừ đền thờ ma pháp, trên đại lục vẫn tồn tại một con đường tắt khác có thể tấn cấp đến Thánh giai. Trước mắt Trần Lạc vẫn chỉ là Ma Đạo sư, tài nguyên ma pháp với hắn mà nói đã không có tác dụng, về sau muốn nhanh chóng tấn cấp chỉ có thể thông qua vu thuật.
Hắn nhất định phải bớt thời gian đi gặp những Vu Sư kia lần nữa. Chỉnh lý tốt suy nghĩ, chuẩn bị lúc ngủ, bên cửa sổ lại truyền đến tiếng động quen thuộc. Một lát sau, Trần Lạc nhìn Isabella xuất hiện trong phòng của hắn, kinh ngạc hỏi: "Cậu còn dám tới?"
"Xuỵt. . ." Isabella ra dấu im lặng với hắn."Tớ lén chạy tới, cậu không nói, tớ không nói, ai biết?" Cô Britney ngủ ở sát vách, lấy tinh thần lực Đại Ma Đạo Sư của nàng, điểm ấy tiểu động tác của Isabella căn bản không cách nào ẩn giấu. Isabella chui vào trong chăn của Trần Lạc, nói: "Tớ thích ngủ ở chỗ cậu nhất."
Trần Lạc lấy một bộ chăn mền mới từ trong tủ ra, đoạn đi về phía thư phòng. Isabella hỏi: "Cậu làm gì?" "Ngủ thư phòng." Isabella nắm lấy cổ tay của hắn, nói: "Tớ muốn ngủ cùng cậu. . ."
Trần Lạc coi là Isabella thay đổi, không nghĩ tới ý tứ của nàng là Trần Lạc và nàng ngủ chung một chăn, nằm ở trên giường, đầu của nàng đụng về phía của Trần Lạc, nàng nắm tay của hắn, nói ra: "Như vầy sẽ không gặp ác mộng. . ." Trần Lạc hỏi: "Cậu thường xuyên làm ác mộng sao?"
Isabella nói: "Rất lâu mới thấy một lần." Nhớ tới một việc, nàng lại hỏi Trần Lạc: "Cha nói đền thờ rất nguy hiểm, vì sao cậu muốn là Tế Tự của họ?" Trần Lạc nói: "Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, có từng nghe chưa?" "Ai muốn sinh con cùng làm hổ chứ?"
"Tớ muốn sinh con với cậu . ." Trần Lạc khẽ nói một câu, trước khi Isabella đỏ mặt, hắn hôn lên môi của nàng.