Trần Lạc chứng nhận Thủy hệ Ma Pháp sư sơ cấp, còn Isabella là hệ Hỏa Địa điểm chứng nhận của hai hệ này nằm ở hai nơi khác nhau. Đi tới hiệp hội Ma Pháp, Trần Lạc và Isabella tạm thời tách ra, Isabella muốn tìm là Hỏa hệ chấp sự trung cấp Andrew, còm Trần Lạc là Thủy hệ Brady.
Jasmine đã là chấp sự, phụ trách tiếp đón Trần Lạc lần này là một thiếu nữ tiếp tân trông lạ mặt. Nàng dẫn Trần Lạc đi đến lầu hai, rồi gõ cửa một căn phòng."Brady đại nhân, vị tiên sinh này muốn tiến hành chứng nhận Ma Pháp sư sơ cấp." "Vào đi."
Brady ngồi trước bàn, đang cúi đầu đọc sách, nghe vậy cũng không ngẩng đầu."Dùng tốc độ nhanh nhất của ngươi thi triển bất kỳ một ma pháp sơ cấp hệ Thủy nào." Trần Lạc phóng ra một Thủy Mạc Thuật."Đã xong."
"Nhanh như vậy?" Brady kinh ngạc ngẩng đầu, bình thường mà nói, tinh thần lực của Ma Pháp sư sơ cấp vừa mới hợp cách, rất khó một lần phóng xuất ra ma pháp sơ cấp, càng không có khả năng nhanh như vậy. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía phía trước, thấy Trần Lạc trước người đã ngưng tụ ra một mảnh màn nước.
"Không sai, tinh thần lực của ngươi hết sức cô đọng, xem ra lúc ngươi còn là Ma Pháp học đồ đã từng rất cố gắng cô đọng tinh thần lực." Trên mặt của Brady lộ ra vẻ tán thưởng nhìn Trần Lạc, trong lòng bỗng nhiên lại hiện ra một tia nghi hoặc, hắn hỏi: "Ta trông ngươi hơi quen mặt, chúng ta không phải từng gặp nhau ở chỗ nào chứ?"
Trần Lạc và Brady đã gặp nhau rất nhiều lần, lấy thân phận Blair chỉ từng gặp một lần, đó chính là thời điểm hắn chứng nhận Ma Pháp học đồ. Lúc đó ngọn lửa trên người Andrew do hắn dập tắt. Trần Lạc gật đầu, đáp: "Lúc chứng nhận Ma Pháp học đồ, ta từng gặp ngài."
"Ta nhớ ra rồi!" Trên mặt của Brady lộ ra vẻ chợt hiểu, hắn thốt lên: "Ngươi là tên tiểu tử lần trước đốt quần áo của Andrew, ngươi thế nào chạy đến hệ Thủy của chúng ta. . ."
Lời còn chưa dứt, hắn lại lần nữa ý thức được cái gì, biểu lộ như gặp quỷ. Hắn bỗng nhiên đứng phắt dậy, khiếp sợ nói: "Lúc này mới ba tháng, ngươi tại sao lại tấn cấp!" . . . Ba tháng từ Ma Pháp học đồ tấn cấp đến Ma Pháp sư sơ cấp. Brady làm chấp sự ở hiệp hội Ma Pháp đã được vài chục năm, còn lần đầu tiên nghe nói chuyện này.
Nhưng việc này hắn lại được tận mắt chứng kiến. Ba tháng trước, hắn và Andrew tận mắt thấy thiếu niên này trở thành Ma Pháp học đồ, Brady vẫn còn nhớ như in lần chứng nhận đó. Andrew thân là Hỏa hệ Ma Pháp sư trung cấp, suýt chút nữa bị một Ma Pháp học đồ vừa mới đạt chứng nhận đốt trụi. Bởi vì chuyện này, hắn cười nhạo Andrew ròng rã một tháng.
Không nghĩ tới chính là vẻn vẹn mới trôi qua ba tháng, thiếu niên kia lại đến chứng nhận Ma Pháp sư sơ cấp! Từ Ma Pháp học đồ đến Ma Pháp sư sơ cấp, không chỉ cần tu tập ma pháp học đồ đến viên mãn, còn phải học tập ít nhất một ma pháp sơ cấp.
Chẳng lẽ hắn học tập ma pháp không tốn thời gian sao, xem như thiên tài cũng phải có hạn độ. . . Brady lộ ra vẻ khó tin, còn thiếu nữ tiếp tân cũng sững sờ tại chỗ. Trần Lạc nhìn Brady, hỏi: "Ngài Brady, xin hỏi ta đậu chưa?"
"Rồi, rồi. . ." Brady lên tiếng, nhìn về phía người thiếu nữ kia, nói: "Ngươi đi trợ giúp Blair tiên sinh làm giấy chứng nhận Thủy hệ Ma Pháp sư sơ cấp đi. . ." Thiếu nữ kia vội vã đi ra ngoài, Brady quay sang nhìn Trần Lạc."Blair tiên sinh, trước tiên ngươi ở nơi này chờ một lát. . ." Nói xong, hắn cũng cất bước đi ra ngoài.
Dưới sự buồn chán tẻ nhạt, Trần Lạc bèn đi đến gần vách tường, thưởng thức bức tranh của Brady treo trên đó. Bức tranh này rất dài, gần như chiếm hết toàn bộ vách tường. Trần Lạc nhìn lướt qua, phát hiện đây lại là một bộ tự sự sử thi.
Một phần bức tranh vẽ một khu rừng rậm nguyên thủy rộng bát ngát, vô số nhân loại mặc quần áo da thú đang quỳ gối trước một tế đàn trống trải. Phía trên tế đàn có mấy bóng người trông không rõ mặt.
Trên bức tranh thứ hai không thấy những bóng người kia, chỉ còn loài người tiền sử đang thực hiện các loại kết ấn, đồng thời há to mồm như thể đang kêu gào cái gì. Kết ấn này Trần Lạc rất quen thuộc, đó chính là kết ấn các Ma Pháp sư dùng để câu thông ma pháp nguyên tố.
Hình ảnh đằng sau để lộ ra càng nhiều tin tức hơn.
Những người kia dùng ma pháp đi săn, thu hoạch thức ăn, cũng dùng ma pháp chống lại dã thú hung mãnh. Ở trong quá trình này, có ít người chết đi, có ít người trở thành thủ lĩnh. Những người có được ma pháp cường đại dẫn theo người ủng hộ bọn họ, từ bốn phương tám hướng, rời khỏi rừng rậm nguyên thủy, thành lập từng cái bộ lạc.
Từ từ, bởi vì vấn đề tài nguyên, giữa các bộ lạc với nhau bắt đầu xảy ra chiến tranh.
Đây là chiến tranh ma pháp, trong chiến tranh, một bộ phận bộ lạc bị thôn tính, một bộ phận bộ lạc từ từ phát triển lớn mạnh hình thành quốc gia. Bọn họ bắt đầu xây dựng phòng ốc và thành thị, dần dà hình thành trật tự xã hội. . .
Giữa quốc gia và quốc gia ngẫu nhiên cũng sẽ nổ ra chiến tranh, trong những quốc gia này có bốn quốc gia cường đại nhất, được xưng là đế quốc. Còn các tiểu quốc còn lại bắt đầu trở thành chư hầu của tứ đại đế quốc. . .
Tứ đại đế quốc theo thứ tự là đế quốc Oss thờ phụng Thổ nguyên tố, đế quốc Fares thờ phụng Hỏa nguyên tố, đế quốc Vento thờ phụng Phong nguyên tố và đế quốc Walter thờ phụng Thủy nguyên tố.
Cho đến tất cả quốc gia trên đại lục này đều bị tứ đại đế quốc đô hộ, chiến tranh thế giới cuối cùng kết thúc.
Khi những vương quốc này trở thành các nước chư hầu, chiến tranh của bọn họ chính là chiến tranh của đế quốc. Mà những con quái vật khổng lồ như tứ đại đế quốc không thể tùy tiện phát động chiến tranh. Sau đó chính là hòa bình lâu dài.
Hòa bình mang tới thời đại phục hưng của ma pháp và sự ra đời và phát triển của các ngành học thuật. . . , cho đến hôm nay. . . . Trên bức tranh này chính là miêu tả lịch sử phát triển của nhân loại trên đại lục Thần Ân.
Phần đầu của bức tranh vẽ cảnh Chúng thần truyền thụ ma pháp và trí tuệ cho loài người. Những bóng người hư ảo, nổi bồng bềnh giữa không trung kia hẳn là Chúng Thần của đại lục Thần Ân.
Truyền thuyết có bốn vị Thần Ma Pháp, bọn họ truyền thụ cho loài người bốn hệ ma pháp, lại có nữ thần Trí Tuệ gieo rắc hạt giống trí tuệ xuống nhân gian, trở thành tín ngưỡng trong lòng của vô số học giả.
Trần Lạc vẫn luôn nghi ngờ sự tồn tại của Chúng Thần, cũng không phải hoàn toàn không tin. Dù sao linh hồn của hắn cũng đi vào một vũ trụ khác có chứa ma pháp nguyên tố. Nếu như còn khư khư tin tưởng thuyết vô thần, khó tránh khỏi có phần thiếu thông minh.
Chân chính để hắn chất vấn Ma Pháp Chúng Thần là ở buổi ngoại khóa hôm nọ. Nếu như nói ma pháp là Chúng Thần ban ân cho nhân loại, vậy loài thỏ và các loài dã thú khác vì sao cũng có thể phóng thích ma pháp, đồng thời bọn chúng còn không cần thần chú và kết ấn.
Nếu như nói Ma Pháp Chúng Thần ban ân cho toàn bộ sinh linh, vậy Chúng Thần nhất định càng thiên về động vật mà không phải nhân loại. Điều này trái ngược với truyền thuyết của đại lục Thần Ân, nhân loại là con cưng của Chúng Thần, không có lý do đãi ngộ của Chúng Thần còn không bằng một con thỏ.
Việc này giải thích không thông. Thời điểm Trần Lạc nghĩ ngợi vẩn vơ trong lòng, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Brady và Angus đi tới, hắn đưa tay chỉ Trần Lạc, nói: "Hội trưởng đại nhân, vị này chính là Blair tiên sinh."
Sau đó, Brady lại giới thiệu với Trần Lạc."Blair tiên sinh, đây là hội trưởng của chúng ta, Angus đại nhân." Trần Lạc hành lễ với hắn: "Chào hội trưởng Angus." "Blair. . ." Angus nhìn Trần Lạc, trên mặt hốt nhiên hiện ra một tia nghi hoặc, hắn hỏi: "Chúng ta từng gặp qua ở nào phải không?"