Trần Lạc bình tĩnh nhìn Angus, hắn cười nói: "Có mấy lần ở hiệp hội Ma Pháp, xa xa từng thấy hội trưởng Angus.”
Angus đăm đăm nhìn Trần Lạc. Mặc dù đây là lần đầu tiên hắn thấy giương mặt này, nhưng thiếu niên ở trước mắt lại cho hắn một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Nhưng mà vô luận hắn cố gắng hồi tưởng lại cỡ nào, cũng không nhớ nổi từng gặp thiếu niên này ở đâu.
Sau một lát, Angus lắc đầu không suy nghĩ thêm chuyện này nữa, hắn nhìn Trần Lạc, hỏi: “Không biết Blair tiên sinh có nguyện ý gia nhập hiệp hội Ma Pháp trở thành hội viên của hiệp hội chúng ta hay không?”
Brady mỉm cười, nói: “Blair tiên sinh, trở thành hội viên của hiệp hội Ma Pháp có thể nhận được nhiều tài nguyên miễn phí hơn, việc này đối với sau này ngươi tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp có ích rất nhiều. . .”
Sau khi phát hiện thiên phú kinh người của Trần Lạc, Brandy tức thì thông báo việc này cho Angus.
Người có thể trong vòng ba tháng, từ Ma Pháp học đồ tấn cấp Ma Pháp sư sơ cấp, người tài giỏi như thế, hiệp hội Ma Pháp nhất định phải cực lực chiêu mộ.
Trần Lạc nhìn Brady một chút, hỏi: "Miễn phí hưởng thụ tài nguyên, ngươi xác định?"
Nếu như trở thành hội viên của hiệp hội Ma Pháp có thể miễn phí hưởng thụ tài nguyên của hiệp hội, Trần Lạc sẽ liều mạng kiếm tiền như vậy để làm gì?
Lúc hắn làm nhân viên quản lý trong thư viện, một tháng mới được hai đồng bạc, cũng đã ném mấy trăm đồng bạc vào hiệp hội Ma Pháp, cái này gọi là miễn phí sao?
Brady nghe vậy sửng sốt một chút, hắn từ trong lời nói của Trần Lạc nghe được nồng đậm oán khí, thật giống như ... giống như hiệp hội Ma Pháp lừa hắn rất nhiều tiền.
Hắn cười xấu hổ, nói: “Đối với hội viên, phần lớn tài nguyên của hiệp hội đều là miễn phí, ngoại trừ một ít Ma Pháp sư khác ở chỗ này gửi lại ma pháp biến thể hoặc cải tiến, những tài nguyên này hiệp hội Ma Pháp cũng không có quyền cung cấp miễn phí. . ."
Lúc này, Angus mở miệng lần nữa, "Ngài Blair, chuyện này ngài có thể nghiêm túc suy nghĩ một chút, trở thành hội viên vinh dự của hiệp hội Ma Pháp, đối với hiệp hội Ma Pháp, ngài không có bất cứ nghĩa vụ gì, ngược lại có thể hưởng thụ phần lớn tài nguyên của hiệp hội. Điều này đối với ngài không có chỗ xấu.”
Làm hội trưởng phân hội, đường đường Đại Ma Pháp Sư, bình thường Angus sẽ không vì một tên Ma Pháp sư sơ cấp mà ra mặt. Nhưng dựa vào lời của Brandy, thiếu niên này chỉ dùng vỏn vẹn ba tháng từ Ma Pháp học đồ tấn cấp Ma Pháp sư sơ cấp. Loại thiên phú ma pháp này có thể xưng là khủng bố.
Đây mới là lý do Angus tự mình ra mặt nhận hắn vào hiệp hội Ma Pháp.
Trần Lạc nhìn Angus, nghĩ một chút rồi mỉm cười nói: "Ta đồng ý."
Mặc dù một thân phận khác của hắn đã là hội viên của hiệp hội Ma Pháp, nhưng giống như Angus nói, gia nhập hiệp hội Ma Pháp đối với hắn có trăm lợi mà không một hại, chỉ sợ người bình thường cũng sẽ không nghĩ đến từ chối. Hắn mà dứt khoát từ chối trông có hơi không giống người bình thường.
Angus nở nụ cười trên mặt."Brady, chuyện Blair tiên sinh gia nhập hiệp hội ông tự mình đi làm đi."
"Vâng, hội trưởng đại nhân, ta lập tức đi ngay." Brady gật đầu, rất nhanh rời đi.
"Hoan nghênh ngài gia nhập hiệp hội Ma Pháp." Angus nhìn Trần Lạc. Một lát sau, trên mặt lại lộ ra nghi hoặc, hắn lẩm bẩm: "Hình như ta thật sự đã từng gặp ngài ở nơi nào. . ."
Angus là hội trưởng phân hội, có rất nhiều chuyện phải bận rộn. Hắn trước khi rời đi cũng không nhớ đến cùng đã gặp Trần Lạc ở nơi nào.
Lực cảm giác của Đại Ma Pháp Sư hoàn toàn chính xác không tầm thường, Trần Lạc âm thầm quyết định trong lòng, về sau tốt hơn nên ít gặp hắn lại.
Sau khi Angus rời đi, nơi này chỉ còn một mình Trần Lạc.
Số lượng Hỏa hệ ma pháp sư nhiều nhất, đoán chừng Isabella phải xếp hàng một hồi lâu, trong thời gian ngắn không kết thúc được chứng nhận.
Trần Lạc hướng ánh mắt của mình trở về bức tranh trên tường, nhìn mấy bóng người mơ hồ kia, lẩm bẩm: "Ma Pháp Chúng Thần. . . đến cùng có thần hay không?"
Hắn vừa dứt lời, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân lần nữa.
Bước chân này rất nhẹ nhàng, không giống như Angus hay Brady.
"Brady đại nhân, ngài muốn tư liệu. . ." Một thiếu nữ gõ cửa bước vào, lúc thấy Trần Lạc, đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt nở ra nụ cười tươi rói, nàng vô ý thức nói: "Trần Lạc tiên sinh, ngài cũng ở nơi đây. . ."
"Tiểu thư Jasmine. . ." Trần Lạc nhìn nàng, đột nhiên hỏi: "Tiểu thư Jasmine, cô vừa rồi. . . , gọi tôi là gì?"
Soạt!
Jasmine rốt cục ý thức được điều gì, tài liệu trong tay rơi lả tả trên đất, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
Nàng đứng ngẩn người tại chỗ, có chút thất kinh, ngay cả tài liệu trên mặt đất cũng quên nhặt, giọng nàng run rẩy."Blair tiên sinh, thật xin lỗi, là tôi nhận lầm người. . ."
Trần Lạc đi lên trước, giúp nàng nhặt giấy tờ trên mặt đất lên, có phần không hiểu hỏi: "Tiểu thư Jasmine, làm sao cô nhận ra tôi?"
Jasmine đã sắp bật khóc, trong giọng nói cũng mang theo một tia nghẹn ngào, nàng lắp bắp."Tôi, tôi. . ."
"Không có chuyện gì." Trần Lạc đưa tư liệu cho nàng, an ủi: "Chuyện này vốn là không phải việc gì không thể lộ ra ngoài, chỉ là tôi không muốn phiền phức nên ẩn giấu dưới thân phận Trần Lạc, cô đừng sợ, tôi cũng sẽ không ăn cô. . ."
"Thật sao?" Jasmine lau mắt, trong tiếng nói còn có một tia rung động.
"Thật." Trần Lạc nhìn thẳng vào mắt nàng, mỉm cười nói: "Chỉ cần cô không nói chuyện này cho người khác biết là được rồi."
"Sẽ không sẽ không." Jasmine vội vàng lắc đầu."Tôi sẽ không nói chuyện này cho người khác, tôi có thể thề với Chúng Thần"
"Không cần." Trần Lạc khoát tay áo, lúc này mới nhìn về phía nàng, nghi ngờ hỏi: "Làm sao cô phát hiện được?"
Jasmine cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Blair tiên sinh và Trần Lạc đại nhân là Ma Pháp sư duy nhất nói 'cám ơn' tôi."
Trần Lạc sửng sốt một chút, đây coi như là lý do sao?
Hắn bị Jasmine nhận ra lại do hắn quá lễ phép ư?
Chẳng qua suy nghĩ kỹ một chút, điều này tựa hồ thật sự là một sơ hở.
Địa vị của Ma Pháp sư rất cao, có thể trở thành Ma Pháp sư cho dù là Ma Pháp học đồ, thân phận trong lúc vô hình cũng sẽ cao lên một tầng. Mà những tiếp tân ở hiệp hội Ma Pháp giống như Jasmine này, trong mắt bọn họ, chẳng qua là người cấp thấp thôi. Quý tộc và Ma Pháp sư đều rất vênh váo, làm sao có thể nói cám ơn những người này?
Truy cứu nguyên nhân vẫn là do Trần Lạc quá lễ phép.
Trần Lạc lắc đầu, giải thích."Cô cũng biết, nếu như thân phận Trần Lạc bại lộ, học giả toán học sẽ tìm tôi, khả năng còn sẽ có rất nhiều Ma Pháp sư tìm tôi. Việc này sẽ mang đến cho tôi rất nhiều phiền phức, cho nên, còn xin tiểu thư Jasmine giúp tôi giữ kín bí mật này."
Jasmine nghiêm túc gật đầu."Blair tiên sinh là Blair tiên sinh, Trần Lạc đại nhân là Trần Lạc đại nhân, tôi chẳng phát hiện bất cứ thứ gì, cái gì cũng không biết. . ."
Thấy sắc mặt của nàng đã tốt hơn nhiều, Trần Lạc nói tránh đi: "Đúng rồi, tổ hợp ma pháp của tôi có phải đã thông qua thẩm định hay không?"
"Đúng vậy, bởi vì Trần Lạc đại nhân một mực chưa từng xuất hiện, cho nên hiệp hội không cách nào báo tin này cho ngài." Jasmine nói: "Sự cống hiến của tổ hợp ma pháp đối với hiệp hội rất to lớn , đẳng cấp hội viên của ngài đã lên tới cấp bốn, có thể tiến vào thư viện tầng thứ tư, thu hoạch được tài nguyên thuộc đẳng cấp Ma Pháp sư cao cấp. Đồng thời, vì thưởng cho ngài đã cống hiến cho giới ma pháp, hiệp hội còn tặng thêm cho ngài 10.000 đồng vàng. . ."
Tổ hợp ma pháp mang lại lợi ích vượt ngoài dự liệu của Trần Lạc.
Đầu tiên là đẳng cấp hội viên tăng lên. Hơn một tháng trước, hắn giết chết Baird, đẳng cấp hội viên tăng lên cấp hai, bây giờ càng tăng liền hai bậc. Điều này mang ý nghĩa hiện tại Trần Lạc có thể mượn đọc ma pháp cao cấp.
Về phần 10.000 đồng vàng kia, trước khi hắn tấn cấn Ma Pháp sư trung cấp hẳn là đủ dùng.
Nhưng cũng chỉ là đủ mà thôi.
Ma pháp sơ cấp so với ma pháp học đồ cao hơn một cấp bậc, ma pháp biến thể của bọn chúng cũng có giá chênh lệch rất xa. Đơn độc đến xem, những Ma Pháp sư có chút tiền kia cũng có thể gánh vác lên, nhưng bọn họ mua nhiều nhất cũng chỉ hai cái, dùng để đột phá bình cảnh đã kẹt phải rất lâu. Trần Lạc thì có bao nhiêu mua bấy nhiêu, ma pháp biến thể và cải tiến với hắn mà nói càng nhiều càng tốt, có càng nhiều, tốc độ tăng trưởng tinh thần lực của hắn càng nhanh.
Ma pháp sơ cấp còn như vậy, trung cấp, cao cấp, thậm chí là siêu giai ma pháp, càng cần một cái giá trên trời.
Nghĩ đến từ xưa tới nay chưa từng có ai đi con đường này, có lẽ không phải bởi vì bọn họ không thể hai ba ngày học xong một ma pháp mới giống như Trần Lạc, xem như bọn họ có thể trong nháy mắt học được ma pháp mới, cũng không có nhiều tiền như vậy để đốt.
Trần Lạc nhìn về phía Jasmine, nói: "Số tiền trước tiên đặt ở chỗ cô đi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ lại đến hiệp hội."
Gặp trên mặt của Jasmine còn mang theo nước mắt, Trần Lạc có chút áy náy."Thật xin lỗi, là tôi hù cô."
Jasmine lắc đầu nguầy nguậy."Không phải, đều là lỗi của tôi. . ."
Trần Lạc đang chuẩn bị lại an ủi nàng vài câu, phía ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói tức giận.
"Blair, cậu đang làm gì!"
Trần Lạc quay đầu lại, thấy Isabella đang đứng ở cửa ra vào trợn mắt nhìn hắn.