Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 558

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


2024-0308.gif


TIN TƯỞNG
Đây quả thực là một cú lừa cực lớn.
Giới tính của ngôi sao hàng đầu thay đổi còn chấn động hơn cả 1việc siêu sao đột nhiên kết hôn sinh con.
Dù Weibo đã sửa xong nhưng fan hâm mộ và các cư dân mạng khác vẫn khó lòn0g lấy lại tinh thần.
Seeder và blogger mà Truyền thông Thời Đại thuê cũng đồng loạt hành động.
[Lừa dối côn6g chúng, nghệ sĩ dơ bẩn!]
[Yêu cầu cấm sóng!!!]
[Xin đài truyền hình trung ương cấm sóng loại nghệ sĩ này, 0loại nghệ sĩ này không xứng làm thần tượng, làm hư
trẻ con thì sao!]
[Phản đối phim “Tân Sinh”! Thương Diệu Chi hợp4 tác với Vân Hòa Nguyệt, đều là nghệ sĩ của Truyền thông Sơn
Quang, không thể nào không biết giới tính thật của cô ta chứ? 5
[Đúng thế, “Tân Sinh” còn tham gia bình chọn giải thưởng Kim Tượng cơ.

Để người nước ngoài chế giễu chúng ta
à?]
Có không ít fan hâm mộ phản ứng dữ dội, cũng rất nhiều người đã đăng thông báo thoát fan.
Nhưng vẫn còn cực nhiều fan hâm mộ im lặng chờ đợi phía Vân Hòa Nguyệt lên tiếng.
[Xin lỗi, mị không chấp nhận nổi *rơi lệ*.]
[Anh Vân, anh ra đây nói chuyện được không? Chỉ cần anh nói một câu là em vẫn tin tưởng anh.]
Doanh Tử Khâm ngồi đọc bình luận của fan hâm mộ rất lâu, rơi vào trạng thái trầm mặc.
Cách lớp màn hình nhưng dường như cô vẫn nhìn thấy vô số fan hâm mộ đang sụp đổ và mất kiểm soát.
Nữ thư ký không chờ được câu trả lời, dè dặt gọi: “Sếp?”
Doanh Tử Khâm hoàn hồn, hai mắt trở nên chăm chú: “Đăng bài thừa nhận trước.

Lát nữa chúng ta họp, chiều lập
tức tổ chức họp báo với phóng viên.”
Nữ thư ký đáp lời: “Vâng, thưa sếp.”
Doanh Tử Khâm rời khỏi nơi bế quan.

Phó Quân Thâm đang chờ cô ngay bên ngoài.
Anh nghiêng đầu, cảm nhận được tâm trạng cô gái không ổn.
Anh đưa tay kéo cô vào lòng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô: “Sao thế?”
Doanh Tử Khâm thoáng trầm mặc rồi mới mở miệng: “Em đã phạm phải một sai lầm.”
Mặc dù Phó Quân Thâm đã tặng cho cô một đế quốc giải trí nhưng thực ra hiểu biết của cô về giới giải trí này vẫn
tương đối ít ỏi.
Tuyển chọn tài năng nhóm nhạc nam, bất kể vì lý do gì, con gái tới tham gia đều là sai lầm.
Nếu chuyện này xảy ra trong giới thể thao thì còn nghiêm trọng hơn cả việc tham gia thi đấu mà sử dụng thuốc
kích thích.

Ví dụ như một vận động viên nữ tham gia thi đấu, về sau đột nhiên kiểm tra ra cô ấy là đàn ông.
Nhưng vì không đủ hiểu biết về giới giải trí nên lúc Dụ Tuyết Thanh đăng ký cho Vân Hòa Nguyệt không ý thức
được sai lầm này, về sau cuộc thi bắt đầu, cô cũng không ý thức được.
Cô đã lập một phương án đánh giá rủi ro, nhưng điều duy nhất cô đã lơ là là tình cảm giữa người với người.
Bởi vì không có trái tim” nên cô khó lòng cảm nhận được nhân gian muôn màu.
Trên thế giới này không chỉ có tình thân, tình yêu và tình bạn.
Fan hâm mộ đu idol cũng là một loại tình cảm.
Đây quả thực là sai lầm đã làm tổn thương sâu sắc đến bọn họ.
“Ai cũng sẽ mắc sai lầm, thánh nhân còn mắc lỗi cơ mà, chúng ta lại không phải thánh nhân.” Phó Quân Thâm xoa
đầu cô, dịu dàng trấn an: “Nhưng mà Yểu Yểu à, chúng ta sẽ sửa lại.”
Dừng muốn chút, anh nhìn tay mình, hạ giọng thì thầm: “Anh cũng từng phạm sai lầm rất nghiêm trọng, có cả
người chết.”
Doanh Tử Khâm nhíu mày: “Lúc đó anh mới hai tuổi, anh đừng tự trách mình.”
“Không phải lần đó.” Phó Quân Thâm cất giọng rất khẽ, mí mắt khẽ run run: “Chuyện mấy năm trước cơ.”
Doanh Tử Khâm nhớ Tần Linh Yến từng nói với cô, vì chuyện gì đó mà Phó Quân Thâm không bao giờ động tới bất
cứ kỹ thuật máy tính nào nữa.
“Anh chỉ muốn em biết, anh đang ở đây, lúc nào anh cũng ở đây.” Phó Quân Thâm lại nói, ánh mắt anh dịu dàng
mà kiên định: “Có lỗi lầm gì thì chúng ta cùng nhau đối mặt.”
“Ừ em biết rồi chiều nay em sẽ tham dự buổi họp báo với phóng viên ”
“Anh sẽ liên lạc với bên Iain.” Ánh mắt Phó Quân Thâm trở nên sâu thẳm: “Truyền thông Thời Đại đã nhúng tay
vào chuyện này, có lẽ cũng đã kinh động đến gia tộc Pastch.”
Dừng một chút, anh lại hỏi: “Anh đi cùng em nhé?”
“Không cần đâu.” Doanh Tử Khâm lấy mũ ra, đội lên: “Sai lầm của em thì em sẽ tự chịu trách nhiệm.”
Nói đoạn, cô liếc nhìn anh một cái: “Anh muốn làm bảng hot search nổ tung à?”
Hai người họ cùng nhau xuất hiện thì thực sự sẽ gây chấn động rất lớn.
Phó Quân Thâm cười nói: “Vậy anh ở bên dưới dõi theo em.”
Doanh Tử Khâm đi ra ngoài.

Phó Quân Thâm vẫn đứng nguyên tại chỗ, hơi ngẩng đầu nhìn lên.
Hồi lâu sau, anh lặng lẽ rút trong quyển sách ra một tấm ảnh.
Trên ảnh là hai người đàn ông trẻ tuổi, cả hai đều mặc quân phục.
Hào hoa phong nhã, nhiệt huyết hăng hái.
Trên ngực phải của họ có thêu một hình huy hiệu, bên trên có dòng chữ IBI.
Phó Quân Thâm nhìn tấm ảnh một lúc lâu rồi từ từ nhét lại vào cuốn sách, đặt trở về.
Có một vài sai lầm, anh không còn cơ hội sửa chữa nữa rồi.
***
Bài thanh minh thừa nhận của Truyền thông Sơ Quang nhanh chóng được đăng tải, làm bảng hot search bùng nổ
một lần nữa.
Chuyện thể này căn bản không thể nào giải thích được, cư dân mạng hóng hớt chẳng qua chỉ kinh hãi đến mức
buột miệng chửi thề, nhưng các fan hâm mộ lại hoàn toàn bị tổn thương.
Vân Hòa Nguyệt là ngôi sao hàng đầu, cộng đồng fan hâm mộ rất đông.
Một năm nay, cô đã ra một album và bốn ca khúc đơn, trong đó có một nửa đã thoát khỏi vòng fan, nổi tiếng với cả
người qua đường.
Kiểu thoát vòng fan này của Vân Hòa Nguyệt là đi trên đường có thể nghe thấy ca khúc của cô ấy khắp nơi, kể cả
người không biết đến cô ấy cũng có thể ngân nga hát theo.
Những ngôi sao khác trong giới giải trí cũng rất sững sờ, nhất là mấy người cùng debut với Vân Hòa Nguyệt.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ đội trưởng nhà mình lại là con gái.
Sau khi giải trí Thiên Hành sụp đổ Hoa Dận đã gia nhập một công ty giải trí khác
“Anh Hoa, cơ hội tốt đấy!” Người đại diện rất kích động: “Lần này Vân Hòa Nguyệt không thể nào trở mình được
nữa, chỉ cần cô ta bị giới giải trí đóng băng thì anh không còn đối thủ nữa rồi!”
Hoa Dận khẽ híp mắt, nói: “Đừng vội, không chỉ chúng ta muốn ra tay đầu, để xem mấy công ty khác làm thế nào
đã.”
Súng bắn chim đầu đàn, anh ta sẽ không làm con chim đầu tiên.
Quả thực có không ít người rục rịch hành động.
Chuyện này là do Truyền thông Thời Đại khơi ra, bọn họ cũng theo sát, thế là nhanh chóng liên hệ với chủ nhân tài
khoản @Xập xình trên mộ, đã thế còn lập tức phái người đóng giả làm phóng viên, đến nhà fan hâm mộ này tìm
người.
Đó là một cô gái dáng người mảnh khảnh, dong dỏng cao.

Hai mắt cô gái phiếm hồng, trong mắt vằn đầy tia máu,
rõ ràng đã khóc một lúc lâu.
Một nhân viên tiến lên, khẽ mỉm cười: “Cô là fan hâm mộ của Vân Hòa Nguyệt phải không? Còn là fan cứng? Cô ta
đã lừa dối các cô rất nghiêm trọng, cô không muốn đứng ra tố cáo để cô ta rời khỏi giới, hoàn toàn biến mất sao?
Chúng tôi có thể giúp cô.”
Ai ngờ cô gái nghe được câu này lập tức thay đổi sắc mặt, cười khẩy một tiếng: “Các anh là cái thá gì? Đừng mơ!”
Thế rồi cô gái quay lưng vào nhà, đóng cửa đánh rầm một tiếng.
Cô gái dựa lưng vào cửa, từ từ trượt xuống.

Cô ấy ôm chân, nước mắt lại bắt đầu rơi lã chã.
Vân Hòa Nguyệt là người cô ấy đã thật lòng yêu mến suốt một năm qua.
Mặc dù chỉ là người trên mạng nhưng người đó đã đi cùng cô ấy một khoảng thời gian rất dài.
Cả chặng đường một năm vừa qua, cô ấy đã có biết bao kỷ niệm cùng người đó, làm sao nỡ làm tổn thương nhau
được.
Nhưng trong chốc lát, cô ấy hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật người mình thích đã thay đổi giới tính.
Ngoài cửa, mấy nhân viên của Truyền thông Thời Đại trố mắt nhìn nhau, sắc mặt đều có chút khó coi.

Nhất là tay
nhân viên đứng gần nhất, suýt nữa đã bị cô gái kia dập cửa tráng lệch cả mũi.
Nơi này là Đế Đô, còn là nước Hoa, bọn họ không thể nào xông vào nhà dân trái phép, thế nên cuối cùng đành từ
bỏ.
Mấy nhân viên rẽ qua vài con đường, tập hợp với Helena.
Helena vẫn đang tham gia “Thanh xuân 303”, không thể có bất cứ tin tức tiêu cực gì, cô ta ngụy trang rất kín kẽ:
“Sao rồi?”
“Đây không phải là sụp đổ hình tượng mà là thay đổi giới tính, thế mà vẫn bảo vệ à?” Helena cười lạnh: “Đám
người nước Hoa này ngoan cố thật đấy.”
Cô ta thực sự không biết bây giờ Vân Hòa Nguyệt còn có điểm gì đáng để thích.
Helena suy nghĩ một chút rồi cúi đầu, gọi điện thoại cho trụ sở chính của Truyền thông Thời Đại.
“Ngài Claire, đám fan hâm mộ của Vân Hòa Nguyệt không muốn đứng ra phản đối cô ta.

Hình như ra tay từ đám
fan của cô ta không có tác dụng đâu.”
Không biết bên kia nói gì mà hai mắt Helena sáng lên: “Được, ngài Claire, chúng tôi sẽ làm ngay.”
***
Họp báo của Truyền thông Sơ Quang được tổ chức rất vội vàng, nhưng các đơn vị truyền thông lớn đều có mặt.
Nữ thư ký thoáng do dự: “Sếp, không nói ra tình hình gia đình Vân Hòa Nguyệt ư?”
“Chuyện chưa tệ hại đến mức đó.

Đây là chuyện riêng của cô ấy, cũng là vết sẹo sâu nhất trong lòng cô ấy, bây giờ
không tiện tung ra.” Doanh Tử Khâm đã thay xong quần áo: “Trước tiên cứ để cô ấy thu âm xong bài hát đã, rồi có
cần nói ra hay không để cô ấy tự quyết định.”
Nữ thư ký khẽ gật đầu, đi sau lưng cô gái.
Họp báo được tiến hành đồng thời trên mạng.
Doanh Tử Khâm vừa lên sân khấu, các đơn vị truyền thông đã bắt đầu thi nhau đặt câu hỏi.
“Truyền thông Sơ Quang luôn tự xưng là nơi chắp cánh ước mơ cho nghệ sĩ, vậy thì có phải bây giờ đã trở thành tư
bản cao cao tại thượng, chuyên tạo ra một ngôi sao giả để hút máu fan hâm mộ không?”
“Có phải Truyền thông Sơ Quang đã hoàn toàn không coi fan hâm mộ là người không? Chỉ cần lấy được tiền là thế
nào cũng được ư?”
“Xin hỏi bây giờ công ty các cô có gì khác với Giải trí Thiên Hành và Tinh Thần Ngu Lạc ngày trước?”
Những câu hỏi chất vấn của phóng viên đều vô cùng sắc bén.
Doanh Tử Khâm rất ít khi lộ mặt trước công chúng, lần trước quay show truyền hình với Đại học Norton, trong
show cô cũng nói rất ít.
Nhưng cho dù giới học thuật và giới giải trí có liên kết như thế nào thì hai giới này cũng quá khác biệt.
Trong giới giải trí có một vài chuyện có thể làm rất ầm ĩ, hơn nữa có sự dẫn dắt định hướng của seeder và tài khoản
blogger là có thể dựa vào dư luận để bức ép người khác.
[Mị không phải fan hâm mộ của Vân Hòa Nguyệt, mị chỉ đến xem Doanh thần trả lời như thế nào.]
[+1, tui cũng thế.]
[Nói thật, em cũng thấy hơi khó chịu các bác ạ.

Vì nói thế nào thì quả thực Doanh thần cũng đã giúp Vân Hòa
Nguyệt lừa dối mà.]
Một phóng viên ngồi hàng đầu giơ micro lên, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề: “Xin hỏi CEO Doanh, cô có biết giới
tính thật của Vân Hòa Nguyệt không?”
Doanh Tử Khâm bình tĩnh đáp: “Biết, Vân Hòa Nguyệt là con gái, ngay từ đầu tôi đã biết rồi.”
Câu thừa nhận này khiến cư dân mạng xem livestream đều bùng nổ.
[Biết thật kìa!]
[Mị cũng hơi khó chấp nhận, chuyện này…]
Ngay sau đó, không đợi phóng viên đặt câu hỏi tiếp, Doanh Tử Khâm đã lên tiếng: “Bởi vậy nên bây giờ tôi đứng
đây để xin lỗi fan hâm mộ của cô ấy, xin lỗi vì không suy nghĩ đến cảm nhận của mọi người…”
Cô chậm rãi nói ra ba chữ: “Tôi xin lỗi.”
Tuy đã biết trước rằng Doanh Tử Khâm sẽ xin lỗi nhưng bây giờ tận tai nghe thấy cô nói ra ba chữ này, nữ thư ký
và Giám đốc Lộ cùng mấy quản lý cấp cao khác vẫn cảm thấy run lên.
Đừng nói là các phóng viên có mặt trong buổi họp báo, kể cả khán giả theo dõi trực tuyến cũng sững sờ.
Trong ấn tượng của rất nhiều người, Doanh Tử Khâm biết rất nhiều thứ, gần như là một con người toàn năng.
Lúc nào cô cũng bình tĩnh tỉnh táo, tính cách mạnh mẽ, không bao giờ phô bày bất cứ mặt yếu ớt nào của bản thân.
Có nhiều lúc bọn họ thực sự coi cô là thần thánh không thể tới gần mà chỉ có thể đứng từ xa quan sát.
Thần thánh rớt khỏi thần đàn cũng là chuyện không ít người muốn nhìn thấy.
Cho dù đến bây giờ vẫn còn rất nhiều anh hùng bàn phím chê bai bôi bác Doanh Tử Khâm, trước giờ cũng có vô số
kẻ thấy người khác tốt đẹp mà đố kỵ đến đỏ cả mắt.
Nhưng không một ai ngờ được rằng cô thật sự sẽ nói xin lỗi.
“Sai chính là sai.” Doanh Tử Khâm nói tiếp: “Không một ai không phạm phải sai lầm, tôi cũng là người nên cũng có
lúc sai.

Đây là lỗi của chúng tôi thì chúng tôi phải xin lỗi, chúng tôi sẽ thẳng thắn chịu trách nhiệm.”
“Hòa Nguyệt là nữ mà giá thành nam, tất nhiên là có nỗi niềm khó nói nhưng đúng là chúng tôi đã lừa dối mọi
người, chúng tôi thực lòng xin lỗi.”
Sóng bình luận hoàn toàn phẳng lặng.
Không có bất cứ một dòng bình luận mới nào xuất hiện.
Doanh Tử Khâm vẫn đang nói: “Sau khi Truyền thông Sơ Quang thu thập thông tin tài khoản của người dùng
xong, chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ số tiền mà fan hâm mộ đã bỏ phiếu cho Vân Hòa Nguyệt.”
“Công ty cũng sẽ đền bù tổn thất tinh thần cho mọi người, bất cứ yêu cầu nào cũng sẽ được đáp ứng.”
“Tôi bảo đảm với các bạn, Truyền thông Sơ Quang sẽ không bao giờ sa đọa như công ty Giải trí Thiên Hành và Tinh
Thần Ngu Lạc, nó vẫn luôn là nơi để tất cả mọi người thực hiện ước mơ.”
Dưới ống kính phóng viên, gương mặt cô gái vẫn tươi sáng mà bình tĩnh.
Cô đã dùng cách này để nói với tất cả mọi người, cô luôn xứng đáng với sự tin tưởng của mọi người, cũng xứng
đáng được mọi người yêu mến.
Dưới sân khấu hoàn toàn yên tĩnh.
Nữ thư ký bụm miệng, hốc mắt cũng đỏ hoe.
[Biết sai thì sửa, Doanh thần đúng là Doanh thần.]
[Em biết ngay mà, Doanh thần không bao giờ làm chúng ta thất vọng!]
[Sao lại có thể không thích người như vậy chứ?].
Các phóng viên trầm mặc trong chốc lát rồi lại đặt câu hỏi.
“Xin hỏi Vân Hòa Nguyệt có nỗi niềm gì khó nói?”
“Xin lỗi,chuyện này vô cùng riêng tư nên chúng tôi không trả lời được.”Lần này,người trả lời là nữ thư ký:“Cô ấy vẫn đang thu âm
bài hát.Ca khúc này là ca khúc cô ấy đã hứa dành cho fan hâm mộ,mọi việc đợi cô ấy thu âm xong sẽ trao đổi tiếp.”
Một phóng viên nước ngoài bấm tai nghe,nhận được lời nhắn từ Truyền thông Thời Đại.
Sau đó,anh ta cầm lấy microphone,giơ lên:“CEO Doanh,trong tình huống này,cô cảm thấy bộ phim“Tân Sinh”còn có thể giành
được giải thưởng Kim Tượng đầu tiên cho nước Hoa không?
Anh ta cười có phần mia mai:“Đang có rất nhiều người theo dõi,mong cô đừng qua loa cho xong,hãy trả lời thẳng vào câu hỏi.”
Truyền thông Thời Đại hoàn toàn không ngờ Doanh Tử Khâm sẽ xin lỗi trước mặt mọi người.
Là sếp tổng của Truyền th1ông Thời Đại, Claire biết rõ nhà tư bản là như thế nào.
Cao cao tại thượng.
Thế nên y cho rằng Truyền th0ông Sơ Quang sẽ dựa vào tư bản để trấn áp quần chúng.
Thất sách rồi.
“Chuyện này không liên quan đến buổ6i họp báo ngày hôm nay.” Nữ thư ký cười lạnh: “Xin hỏi anh lấy tư cách gì
để chất vấn CEO của chúng tôi?”
Phóng 0viên nước ngoài á khẩu không trả lời được, ôm đầy một bụng tức.
Doanh Tử Khâm liếc nhìn phóng viên nước ngoài mộ4t cái, cất giọng lạnh nhạt: “Chuyện còn lại, Truyền thông Sơ
Quang sẽ theo sát đến cùng, nhưng…”
“Tôi tuyệt đố5i cũng sẽ không bỏ qua cho người mượn cơ hội này kéo Truyền thông Sơ Quang xuống nước, ức hiếp
Hòa Nguyệt, khích bác fan hâm mộ.”
Cuộc họp báo đến đây kết thúc.
Doanh Tử Khâm trở lại phòng làm việc, Giám đốc Lộ đang hướng dẫn những quản lý cấp cao khác chuẩn bị công
việc.
Anh ta không nhịn được bán trách một câu: “Sếp tống, có phải mấy fan hâm mộ này kích động quá không? Thật ra
là nam hay nữ thì có khác nhau mấy đâu.”
Doanh Tử Khâm nhìn anh ta: “Anh không đu idol à?”
Giám đốc Lộ chẳng hiểu cô định nói gì: “Không đu.”
Từ sáng đến tối bận rộn việc công ty, trong tầm mắt anh ta lại có không ít ngôi sao, anh ta làm gì còn thời gian đu
idol nữa.
“Ừ, tôi cũng không đu.” Doanh Tử Khâm cầm ly lên: “Thế nên tôi không thể nào hiểu nổi cảm giác của các cô ấy.”
“Đều là người bị hại, không cần trách cứ.”
Doanh Tử Khâm uống một ngụm nước rồi ra ngoài.
Giám đốc Lộ gãi đâu, vẫn không thể nào hiểu nổi.
“Ví dụ nhé, giống như anh thích một cô gái, theo đuổi cô ấy, tiêu tiền mua đồ cho cô ấy, còn tốn không ít thời gian,
cũng dành nhiều tình cảm cho cô gái ấy.

Bề ngoài, cô ấy hoàn toàn là con gái.” Nữ thư ký hạ giọng phân tích: “Kết
quả đột nhiên có một ngày, cô ấy biến thành đàn ông, mà khuynh hướng giới tính của anh lại rất bình thường.”
Giám đốc Lộ: “…”
Quả thực anh ta không thể nào chấp nhận được chuyện này ngay lập tức, phải có thời gian ngấm dần.
***
Vân Hòa Nguyệt ghi âm ca khúc xong đã là ngày hôm sau.
Lúc biết chuyện này, cô ấy bình tĩnh hơn mọi người nghĩ nhiều.
Ở trong giới giải trí một năm, mặc dù có sự bảo vệ che chở của Truyền thông Sơ Quang nhưng cô ấy cũng đã chứng
kiến không ít điều dơ bẩn.
“Chị, em định đi gặp fan của em.” Vân Hòa Nguyệt nói: “Đúng, nếu có thể gặp thì gặp từng người một, em muốn
xin lỗi các bạn ấy.”
Doanh Tử Khâm hơi khựng lại: “Em chờ chút.”
Đoạn, cô gọi điện thoại cho Dụ Tuyết Thanh.
Cũng không biết bây giờ trạng thái tâm lý của Vân Hòa Nguyệt như thế nào.
Dụ Tuyết Thanh bắt máy rất nhanh, sau khi biết chuyện, anh ta cũng thở dài: “Xin lỗi cô Doanh, tôi không nghĩ đến
điểm này, thực sự rất xin lỗi.”
Anh ta không tìm hiểu kỹ về giới giải trí, thấy chương trình tuyển chọn tài năng liền đăng ký cho Vân Hòa Nguyệt.
“Nhưng Hòa Nguyệt vào giới giải trí quả thực đã khôi phục rất nhiều.

Bây giờ cô ấy đã là người khỏe mạnh rồi,
không có việc gì đâu.”
Doanh Tử Khâm gật đầu, cầm lấy điện thoại: “Đi thôi.”
Hai người cùng đến nhà của fan @Xập xình trên mộ trước.
Cô gái này là fan cứng của Vân Hòa Nguyệt, từ lúc Vân Hòa Nguyệt tham gia “Thanh xuân 202”, chỉ riêng tiền bỏ
phiếu cho Vân Hòa Nguyệt, cô ấy đã tiêu đến mấy triệu bạc.
Cô gái tưởng là phóng viên lại tìm đến nên mở cửa với thái độ rất mất kiên nhẫn.

Song lúc nhìn thấy người đứng
bên ngoài, cô ấy liền ngây ra như phỗng.
Vân Hòa Nguyệt từng mở concert một lần, cô gái này đã đến tham dự, còn ngồi ở hàng ghế trước.
Nhưng trước giờ cô ấy chưa từng nhìn thấy thần tượng mình ở khoảng cách gần như vậy.
Thiếu niên có má lúm đồng tiền nhàn nhạt, trong veo thanh khiết động lòng người.
“Tôi xin lỗi.” Vân Hòa Nguyệt chủ động giơ tay ôm lấy cô ấy: “Tôi rất quan tâm đến các em, trước giờ tôi chưa hề
có ý định đùa giỡn các em.”
Ngẩn người một hồi, đột nhiên nước mắt của cô gái cứ thế rơi xuống lã chã.
Vân Hòa Nguyệt có chút luống cuống.
“Hu hu hu, chị không có ngực.” Cô gái càng khóc càng đau lòng: “Tại sao chị lại không có ngực, em thích người
đẹp ngực to cơ.

Em support chị Tần Linh Du, ngực chị ấy to lắm.”
Cô ấy càng khóc càng lớn tiếng: “Anh Vân, hóa ra không phải chị nịt ngực, chẳng qua chỉ là cup A…”
Vân Hòa Nguyệt: “…”
Doanh Tử Khâm: “…”
Nhất thời, cô không biết nên thông cảm cho Vân Hòa Nguyệt hay là fan hâm mộ của cô ấy.
“Thôi.” Cô gái lau nước mắt: “Ai bảo chị hát hay lại còn nhảy đẹp.”
Quan trọng nhất là tôn trọng fan hâm mộ.
Không giống như Hoa Dận, hoàn toàn chỉ coi fan hâm mộ là công cụ kiếm tiền.
Đã có một khoảng thời gian bình tĩnh lại, hơn nữa Vân Hòa Nguyệt lại là người mình thích, cô ấy dần cảm thấy giới
tính không còn quá quan trọng nữa.
“CEO Doanh, xin lỗi chị.” Cô gái cúi đầu thật sâu với Doanh Tử Khâm, hốc mắt lại phiếm hồng: “Em quá kích
động, em không nên nói hành vi của chị không đàng hoàng, lại còn động chạm đến chuyện học thuật của chị, em
xin lỗi.”
“Chuyện liên quan đến Hòa Nguyệt, em nói không sai.” Doanh Tử Khâm khẽ nhíu mày: “Nếu tôi tức giận vì em
buông những lời thiếu suy nghĩ trong lúc tâm trạng mất kiểm soát thì chắc tôi không sống được đến bây giờ rồi.”
Nói xong, cô ra ngoài, để lại không gian riêng cho Vân Hòa Nguyệt và cô gái.
Đúng lúc này, tiếng di động vang lên.
Vì đang nghĩ đến chuyện của Vân Hòa Nguyệt nên Doanh Tử Khâm không nhìn kỹ là cuộc gọi video, cứ thế tiện
tay ấn nghe.
Đến lúc cô nhận ra thì đã không kịp nữa rồi.
Mái đầu vàng óng của người thanh niên xuất hiện trên màn hình, cặp mắt anh ta xanh như màu biển, sâu thẳm và
đa tình.
Anh ta có khuôn mặt điển trai giống thần mặt trời Apollo.
Ở thời đại đó, Xander Laurent là người tình trong mộng của tất cả các cô gái ở Firenze.
“Lão đại, cô thật sự nghe cuộc gọi video của tôi rồi, cô…” Xander cũng rất bất ngờ, cho đến khi anh ta nhìn thấy
gương mặt cô gái.
Mọi lời nói đều im bặt.
Tuy anh ta đã biết lão đại của mình là phụ nữ từ lâu nhưng vẫn nghĩ đó hẳn là một người phụ nữ nghiêm túc già
dặn.
Ai ngờ cô gái ấy còn xinh đẹp hơn cả anh ta.
Đậu má chuyện này là thật sao?
Xander thật sự giật mình: “Lão đại?” “Ừ, tôi đây, đúng rồi.” Doanh Tử Khâm dứt khoát nói thẳng: “Lúc trước anh
gửi đến thành phố Hồ nước Hoa một khối phỉ thúy băng chủng, là gửi cho tôi đấy.”
Xander có ấn tượng rất sâu sắc với chuyện này.
Diễn đàn NOK thành lập lâu như vậy nhưng mới chỉ bị hack đúng một lần.
Hóa ra anh ta và lão đại đã có liên lạc từ cách đây lâu như vậy, chỉ có điều lão đại không nhận anh ta.
Xander: “Lão đại, cô không yêu tôi nữa rồi.”
Doanh Tử Khâm: “Anh suy nghĩ nhiều quá, tôi chưa từng yêu anh.”
Xander:“…”
Doanh Tử Khâm nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Phải rồi, tôi sắp đến châu âu, có thể gặp anh.”
Lần này Xander đã giữ được bình tĩnh.
Anh ta chụp ảnh màn hình cuộc gọi video, cài làm khóa màn hình.
Jobe đi vào, thấy thế bèn hỏi: “Chủ nhân, đây là?”
Chẳng lẽ chủ nhân của bọn họ có đào hoa rồi?
Quả là hiếm có.
“Cậu nhìn cho rõ đi, đây là lão đại của tôi.” Xander chậc một tiếng: “Đẹp không?”
Thoáng chốc, Jobe bùng nổ: “Chủ, chủ nhân?”
Xander khẽ xoa cằm: “Lão đại tôi nói cô ấy sắp tới châu âu một chuyến, sẽ đến Firenze.

Khi nào cô ấy tới, cậu đích
thân đi tiếp đón cô ấy nhé.”
Chờ Doanh Tử Khâm tới là anh ta có thể ra khỏi căn phòng này rồi.
Jobe miễn cưỡng hoàn hồn khỏi cơn kinh hãi: “Vâng, chủ nhân.”
***
Vân Hòa Nguyệt đích thân đi gặp rất nhiều fan hâm mộ, còn quay một video cảm ơn và xin lỗi đăng lên mạng.
Sóng gió dần lắng xuống.
[Doanh thần, không cần trả lại tiền đầu, chúng em cam tâm tình nguyện bỏ phiếu mà.]
[Được rồi, là nữ thì em cũng chấp nhận, em cảm thấy chị rất tốt, chị tập trung vào sự nghiệp.

Từ hôm nay trở đi,
bọn em sẽ là fan sự nghiệp.]
[À ờm, mị muốn hỏi khi nào anh Vân mới mặc đồ con gái để tóc dài vậy? Mị muốn xem thử, thân là fan bạn trai, mị
gọi một tiếng vợ mọi người không có ý kiến gì chứ?]
[Em vẫn là fan bạn gái, anh Vân không có ngực *mỉm cười*]
[??? Thím sờ rồi à?]
[Tại sao thím có thể sờ? Sờ ở đâu thế, dẫn tui đi sờ chung với.]
Tâm trạng của một bộ phận nhỏ fan hâm mộ rất mất kiểm soát.
Nhưng hầu hết cộng đồng fan đều một mực chờ đợi, cũng có không ít fan hâm mộ hoàn toàn không để ý đến
chuyện Vân Hòa Nguyệt là nam hay là nữ.
Những người cố ý bình luận sỉ nhục, khích bác anti đều là seeder do Truyền thông Thời Đại phái tới và người qua
đường bị bọn họ dắt mũi.
Thế nhưng Truyền thông Thời Đại không ngờ ban đầu Vân Hòa Nguyệt sụp đổ hoàn toàn, đến bây giờ lại có một
cú trở mình hoàn hảo, đã thế chỉ dùng thời gian chưa đầy một tuần lễ.
Không chỉ có vậy, cổ phiếu của Truyền thông Sơ Quang cũng tăng lên vì công ty đã thành thật với công chúng.
Sắc mặt Helena rất khó coi: “Tra được rồi à?”
“Tra được rồi, tiểu thư Helena.

Đây là một người đàn ông có thói bạo lực gia đình, tình tính rất hung dữ.” Nhân
viên nói: “Đánh vợ đánh con, bây giờ chẳng làm nên trò trống gì, người vợ thì nhu nhược, cũng không dám ly hôn
với ông ta.”
“Lúc bé, Vân Hòa Nguyệt bị ông ta đánh rất dữ dội, hàng xóm báo cảnh sát nhưng cuối cùng chỉ có thể coi như
mâu thuẫn trong gia đình.”
Helena nhìn tấm ảnh nhếch nhác của người đàn ông trung niên vừa được nhắc tới, nhếch mép khinh thường:
“Hạng người này cũng xứng được sống ư?”
Loại đàn ông đánh phụ nữ đánh trẻ con là loại khiến người ta xem thường nhất.
Helena bình tĩnh dặn: “Tiết lộ tin tức cho ông ta, tôi đi quay chương trình tiếp.”
Vì chuyện thân phận của Vân Hòa Nguyệt đột ngột bị bại lộ nên “Thanh xuân 303” cũng tạm thời dừng quay.
Các học viên có thể xin nghỉ ra ngoài.
Nhưng bây giờ danh tiếng của Vân Hòa Nguyệt đã đạt được một cú phản đòn mạnh mẽ, “Thanh xuân 303” lại là
một cuộc thi tuyển chọn tài năng quốc tế nên sau khi nhiều người nước ngoài biết sự thật về giới tính của Vân Hòa
Nguyệt đã tò mò ngưỡng mộ tìm tới.
Thậm chí có người còn nói Vân Hòa Nguyệt rèn luyện một năm nữa thì rất có thể giành được cả giải thưởng
Grammy.
Nếu là như vậy, Truyền thông Sơ Quang sẽ thực sự bước chân ra trường quốc tế.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là tuyệt đối không thể để Truyền thông Sơ Quang giành được giải thưởng Kim
Tượng nhờ bộ phim “Tân Sinh” này.
Nhân viên khẽ gật đầu, nhanh chóng bắt tay vào hành động.
Nơi ở của người đàn ông trung niên cũng rất dễ tìm, là một khu tập thể trong một thành phố nhỏ ở miền bắc nước
Hoa.
Căn nhà tối như hũ nút, mùi xộc lên vô cùng hôi hám.
Nhân viên bịt mũi, đưa ảnh và tư liệu cho ông ta.
Người đàn ông tham lam nhìn ảnh chụp của Vân Hòa Nguyệt.
Vân Hòa Nguyệt trong ảnh vẫn ăn mặc như thiếu niên, sạch sẽ mà thuần khiết, hoàn toàn không nhìn ra đã từng
phải chịu bạo lực gia đình.
Thoạt đầu,người đàn ông không nhận ra,suýt nữa ông ta đã quên ông ta còn có một đứa con gái.
Không ngờ nó đã trở thành ngôi sao.
Vậy thì bây giờ nó phải giàu lắm nhỉ?
Không thể để nó thuận buồm xuôi gió kiếm tiền trong giới giải
trí như thế được.


Bình Luận (0)
Comment