Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 557

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


2024-0308.gif


Phục Trầm cũng cảm thấy kỳ lạ.
Hôm đó anh ta gặp được Trà thánh, tuy tính tình của bà cụ không khó chịu như trong lời đồn1 nhưng chắc chắn
cũng không phải kiểu người dễ tính.

Cướp đùi thỏ nướng với một người trẻ tuổi như anh ta, lại còn bảo anh ta
đừ0ng có chặn mất ánh sáng.

Nhưng Doanh Tử Khâm lại có thể chung sống vô cùng hòa thuận với một bà lão như
thế.
Phục Trầm c6ũng chẳng biết tại sao, có điều anh ta đã quen rồi.

Hết cách thôi, sư tổ vẫn là sự tổ mà.

Luôn luôn
khiến người khác bất ngờ giữ0a lúc đang lơ đễnh.
Trong chớp mắt, An Lăng liền trợn trừng mắt, kêu lên thất thanh: “Anh nói cái gì cơ? Là tiểu thư Tử 4Khâm đưa
anh đi gặp à?”
“Đúng thế, lần sau có chuyện tốt như vậy tốt sẽ đưa cậu đi cùng.” Phục Trầm đẩy anh ta một cái: 5“Cậu mau luyện
thuốc giúp tôi đi, nếu không trưởng bối nhà tôi ra thì tôi lại bị đá xuống hồ đấy.”
An Lăng đành cầm lấy dược liệu, bắt đầu xử lý tinh chế trước, song lại không nhịn được mà hỏi một câu: “Sao tiểu
thư Tử Khâm lại quen biết với Trà thánh? Lần trước sau khi tự thiêu cháy ruộng thuốc của mình, Trà thánh gần như
không ra ngoài mà.”
“Chuyện ấy làm sao tôi biết được?” Phục Trầm lười nhác nói: “Chuyện của Doanh tiểu thư cậu quản ít thôi.”
An Lăng: “…”
Giống hệt với em gái anh ta, lên mạng quá 180 phút rồi.
An Lăng nhẫn nhục chịu khó bắt đầu luyện dược giúp Phục Trầm.

Anh ta bỏ dược liệu đã được xử lý xong vào
trong lò thuốc, đột nhiên nhớ ra một chuyện.

Doanh Tử Khâm là bạn vong niên của Trà thánh, nhà họ Mộng ức
hiếp cô như thế, bây giờ lại đến chỗ Trà thánh xin thuốc, có xin được không?
*
Trên ngọn núi cách Đan Minh không xa.
Nơi ở của Trà thánh.
Sau khi quyết định xuất sơn, bà cụ lại chuyển về.

Một trong những nguyên nhân bà xuống núi là vì gặp được
Doanh Tử Khâm.

Những lý do quan trọng nhất là vì tà y lại xuất hiện ở giới cổ y lần nữa.

Hận thù giữa bà lão và tà
y rất sâu sắc cả giới cổ y đều không đội trời chung với tà y
“Nhóc Doanh, không biết cháu có nghe nói đến vị lão tổ tông của nhà họ Phục không, cũng chính là người sáng lập
ra Thiên Y môn ấy.

Bà ấy đã thu nhận tổng cộng mười bảy đệ tử chân truyền.” Bà cụ lên tiếng: “Trong số đó đệ tử
thứ chín là kỳ tài xuất chúng thực thụ, lại còn là người song tu cổ y cổ võ hiếm có khó tìm.

Thể chất của cô ấy cũng
rất đặc biệt, máu có thể giải độc.”
“Nhưng đáng tiếc là vào năm hai mươi sáu tuổi, cô ấy bị tà y hãm hại, bị bắt đi luyện được rồi, hầy.”
Doanh Tử Khâm hiểu rõ, ánh mắt nghiêm túc.

Phục Tịch đã từng nhắc đến chuyện này với cô.

Tà y đi con đường tà
đạo, thực lực mạnh hơn các cổ y cùng trình độ, võ lực cũng cao.

Phục Tịch nói thế không phải bởi vì thực lực của
Phục Tịch không cao.

Khắp cả giới cổ y, võ lực của Phục Tịch chính là mốc giới hạn cao nhất.

Nhưng vấn đề nằm ở
chỗ bề ngoài tà y chẳng khác gì cổ y, khó lòng phán đoán được và cũng không hề có dấu vết.

Ngay cả Phục Tịch
cũng chẳng có cách nào.
“Ta có dự cảm là tà y sắp ra tay trắng trợn lần nữa rồi.” Bà cụ trầm giọng: “Nhóc Doanh à, lần này nếu chúng đi ra
thì e rằng cháu sẽ trở thành đối tượng bọn chúng nhắm đến, nhất định phải chú ý đấy.”
Phó Quân Thâm ngước mắt: “Có cháu ở đây.”
“Cháu ở đây chỉ chọc tức người khác thôi.” Bà cụ trợn trắng mắt: “Cháu cũng phải chú ý vào, máu của cháu có công
dụng kỳ diệu, còn thần kỳ hơn cả đệ tử thứ chín của Phục Tịch nữa, coi chừng bọn chúng cũng tới bắt cháu đấy.”
“Thế thì không được đâu.” Phó Quân Thâm cong môi, không nhanh không chạm đáp lời: “Tu vị của cháu đã hơn
một trăm năm mươi năm rồi, cháu cảm giác qua mấy ngày nữa có thể đạt đến một trăm sáu mươi năm.”
Tà y có lợi hại đến đâu thì cùng lắm cũng chỉ ngang cổ võ giả bảy tám mươi năm thôi.

So với tông sự cổ vũ bọn họ
còn kém xa lắm.
Bà cụ run tay, mấp máy môi: “Cháu đúng thật là…”
Tốc độ tu luyện như thế thì ai mà bì được?
Chỉ cần cho Phó Quân Thâm thêm mười năm nữa, e là tu vi cổ vũ của anh sẽ vượt qua cả lão tổ tông nhà họ Tạ mất.
Bà cụ đỡ lấy ngực, chậm rãi hỏi: “Nhóc Doanh, cháu bảo cháu sẽ không ở đây hơn một tháng à?”
“Vâng.” Doanh Tử Khâm không giấu giếm bà cụ như với phía Đan Minh, khẽ gật đầu: “Cháu bế quan, đột phá
tông sư cổ võ.”
Bà cụ lần nữa kinh hãi, buột miệng thốt lên: “Vãi nồi?”
Tông sự cổ vũ, bảo đột phá là đột phá, thái độ bình thản giống như uống trà vậy hả? Mấy đứa biến thái chỉ chơi với
mấy đứa biến thái sao?
Phó Quân Thâm ngước mắt lên, cười như không cười: “Bà không học được cách dùng điện thoại nhưng từ ngữ
thịnh hành thì học nhanh quá nhỉ.”
Bà cụ khó chịu: “Ta làm thế chẳng phải là để theo sát trào lưu của bọn trẻ các cháu ư, nhỡ đầu đến lúc đó nghe
không hiểu thì phải làm thế nào?”
Hiện tại giới cổ vũ và giới cổ y chia thành hai phe, tất cả những người thuộc thế hệ trước và tám mươi phần trăm
lớp trẻ vẫn theo nề nếp cũ, từ chối mọi công nghệ cao của thế giới bên ngoài.

Nhà họ Tạ là nghiêm trọng nhất, nếu
phát hiện những món đồ như điện thoại thì sẽ bị xử lý bằng gia pháp.

Song vẫn có khoảng hai mươi phần trăm số
thanh niên rất thích lên mạng hoặc ra ngoài dạo chơi.

Theo xu hướng của tương lai, chắc chắn giới cổ y và giới cổ
võ sẽ phải tiếp nhận công nghệ kỹ thuật mới.

Chẳng ai ngăn cản được cả, chỉ là tốc độ nhanh hay chậm mà thôi.
“Được rồi, bà nghỉ ngơi đi.” Phó Quân Thâm: “Chúng cháu đi trước đây, cháu chuẩn bị nơi bế quan cho Yểu Yểu
đã.”
Bà cụ xua tay: “Cần dược liệu thì cứ tới lấy lúc nào cũng được.”
Bệnh tim vừa đỡ, cơ thể của bà ấy cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
“Nhóc con, lần sau gặp lại hy vọng em có thể…” Phó Quân Thâm dời mắt nhìn sang cái đầu trọc lóc của tiểu dược
đồng vài giây, đột nhiên mỉm cười: “Mọc được ba cọng tóc nhé.”
Tiểu được đồng lại đau lòng nhưng cậu bé có hơi khó hiểu: “Tại sao lại là ba cọng tóc?”
“Hửm? Bởi vì em có thể có một cái tên mới là Tam Mao.”
Tiểu được đồng ngồi chồm hổm trong góc tường, ôm đầu bắt đầu khóc.
Bà cụ không nhìn nổi nữa, huơ huơ cái cuốc trong tay bắt đầu đuổi người: “Đi đi đi, đừng có bắt nạt trẻ con, mau đi
đi.”
Phó Quân Thâm kéo tay Doanh Tử Khâm, bước ra cửa.
Anh như đang suy nghĩ điều gì: “Em xem, sau này anh gọi em là lão tổ tông em có vui không? Hửm, Yểu Yểu?”
Bất cứ xưng hô nào phát ra từ trong miệng anh đều mang theo cảm giác mê hoặc khác thường và mùi dụ dỗ.

Rất
không đứng đắn.
“Không vui.” Doanh Tử Khâm liếc anh một cái: “Gọi vậy già quá.”
Tự xưng anh trai mà gọi cô là lão tổ tông, chẳng biết là cái sở thích gì nữa.
“Vậy vẫn giữ bạn nhỏ đi.” Phó Quân Thâm lấy một thanh sôcôla từ trong túi áo ra: “Bạn nhỏ, ăn không?”
Doanh Tử Khâm nhận lấy, bình luận một câu: “Trưởng quan, cái thùng đồ ăn vặt mang bên người như anh đúng là
tiện lợi.”
Giống như túi bảo bối của Doraemon vậy, bên trong thứ gì cũng có.

Hai người tiếp tục đi xuống dưới, tình cờ chạm
mặt với đoàn người nhà họ Mộng.

Trong số đó có cả Mộng Uyển.
Sau khi nhìn thấy cô gái, gương mặt bà ta biến sắc, nhớ đến cảnh tượng bị sỉ nhục ở Đan Minh lúc sáng sớm, cơn
tức không thể nào ghìm xuống được.

Sao ở đâu cũng đụng mặt Doanh Tử Khâm thế?
Bây giờ Mộng Uyển không muốn gặp Doanh Tử Khâm chút nào, ngoài việc Mộng Thanh Tuyết bị thương hộc máu
ra, vẫn còn một lý do khác.

Đó là chuyện cuộc thi giữa Doanh Tử Khâm và Mộng Thanh Tuyết trong cuộc đi săn
mùa đông, câu chuyện đó nhanh chóng lan truyền khắp cả giới cổ y, kinh động đến cả ba nhà Lâm, Tạ, Nguyệt
cùng với không ít gia tộc lớn bên giới cổ võ.
Mộng Thanh Tuyết là người giỏi nhất lớp cổ y trẻ tuổi, đây là điều mà tất cả mọi người đều biết.

Nhưng bây giờ
đến cả cô ta cũng thua, chẳng phải như thế chứng tỏ bảng xếp hạng của giới cổ y nên thay đổi rồi sao? Tất nhiên,
thắng Mộng Thanh Tuyết không có nghĩa là y thuật của Doanh Tử Khâm đứng đầu giới cổ võ, dù sao phía trên vẫn
còn biết bao nhiêu cổ y lão làng cơ mà.

Nhưng chắc chắn điều đó chứng tỏ trong tương lai Doanh Tử Khâm nhất
định sẽ trở thành người giỏi nhất giới cổ y.
Nhà họ Mộng dốc lòng bồi dưỡng Mộng Thanh Tuyết biết bao nhiêu năm, chớp mắt danh tiếng đã bị người của
một gia tộc nhỏ giữa đường nhảy ra cướp mất.

Đúng thật là không thể nén giận được.
Mộng Uyển không nhịn được bèn lên tiếng: “Các người cũng tới gặp Trà thánh à? Không gặp được chứ gì?”
Phó Quân Thâm ngước mắt, lạnh nhạt nhìn lướt qua một cái: “Chắc chắn các người sẽ không gặp được.”
“Nhóc con, cậu chưa có tư cách tùy tiện bình phẩm việc của nhà họ Mộng đâu.” Mộng Uyển cũng thấy Phó Quân
Thâm chướng mắt.
Thật sự không biết giới cổ y và giới cổ vũ có biết bao nhiêu nhân tài, tại sao Mộng Thanh Tuyết lại nhìn trúng một
thằng nhãi tới từ thế giới trần tục bên ngoài chứ.
Mộng Uyển cười khẩy, tiến lên một bước, cất giọng: “Trà thánh, nhà họ Mộng đến xin thuốc.” Bà ta vừa mới dứt
lời, một giọng nói lạnh lùng đã vọng ra ngoài: “Không gặp, cút.”
Nụ cười của Mộng Uyển còn chưa kịp nở rộ đã cứng đờ lại trên gương mặt, cả gương mặt đỏ ửng.
Chẳng phải đã xuất sơn rồi ư? Sao đến cả nhà họ Mộng mà Trà thánh cũng chẳng thèm nể mặt mũi chứ?
Phó Quân Thâm cũng chẳng bận tâm đến việc của đám người nhà họ Mộng, anh quay đầu: “Yểu Yểu, đi thôi.”
Sau khi hai người rời đi, qua vài giây tiểu dược đồng lạch bạch chạy ra, dưới ánh sáng chiếc đầu trọc trở nên bóng
loáng: “Bà bà bảo rồi, bà không gặp các người, bảo các người cút đi.”
Sắc mặt của người nhà họ Mộng vô cùng khó coi.

Nhưng bề ngoài vẫn phải giữ lễ.
Mộng Uyển suy nghĩ một lúc rồi nở nụ cười lịch sự: “Xem ra hôm nay Trà thánh không khỏe, hôm khác chúng ta lại
đến.”
“Không phải đâu.” Tiểu được đồng lại thò chiếc đầu trọc của mình ra, nở một nụ cười ngây thơ vô hại: “Đơn giản là
thấy các người chướng mắt thôi, ngày khác đến cũng chẳng ích gì.”
“Không gặp là không gặp, các người giỏi giang như thế thì đi mà tự trồng dược liệu.”
Trong nháy mắt, Mộng Uyển tức giận đến mức gương mặt tái xanh.

Nhưng đây là người bên cạnh Trà thánh, làm
sao có thể đắc tội được?
Mộng Uyển đành phải nén giận, quay đầu lạnh lùng ra lệnh: “Đi thôi.”
Trà thánh không gặp bọn họ, bọn họ còn vồn vã bợ đỡ làm gì nữa?
Mộng Uyển cười khẩy: “Chẳng trách khi nãy lại đụng mặt hai đứa tiểu bối đó, xem ra cũng bị Trà thánh chặn ở
ngoài cửa rồi, đáng tiếc đến muộn quá nên không được nhìn thấy dáng vẻ thê thảm chán nản của bọn chúng.”
Đến bọn họ còn không gặp được, Doanh Tử Khâm vừa vào giới cổ y chưa bao lâu làm sao gặp được?
Nghĩ đến đây, trong lòng Mộng gia chủ thoải mái hơn một chút.

Số dược liệu ấy không phải chỉ mình chỗ Trà
thánh có, chất lượng đồ thiên nhiên còn tốt hơn, đáng tiếc là đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
Mộng gia chủ hít sâu một hơi: “Mượn vài đội hộ vệ bên nhà họ Nguyệt, lục tìm khắp các dãy núi lớn, nhất định
phải tìm được dược liệu chữa trị cho Thanh Tuyết.”
***
Doanh Tử Khâm bắt đầu chính thức bế quan.
Trước khi bế quan, cô bàn giao công việc của Truyền thông Sơ Quang cho Giám đốc Lộ, bảo anh ta nhận vị trí giám
đốc điều hành ủy quyền.

Đúng lúc đó, mùa tuyển chọn tài năng mới cũng bắt đầu.
“Thanh xuân 202” đạt được thành tích rất tốt, Đài Nho xác định “Thanh xuân 303” là cuộc thi tuyển chọn tài năng
quốc tế.

Tổng cộng có mười một vị trí ra mắt, trong đó bốn suất dành cho thí sinh nước ngoài, bảy suất còn lại cho
thí sinh trong nước.

Lần này là tuyển chọn nhóm nhạc nữ.

Vân Hòa Nguyệt tham gia tiết mục với tư cách huấn
luyện viên vũ đạo.

Hiện tại cô ấy là ngôi sao nổi tiếng, độ thu hút và sức ảnh hưởng hoàn toàn không thua kém Tần
Linh Du và Thương Diệu Chi.

Cộng thêm việc không ít công ty giải trí nước ngoài gửi thí sinh tới.

“Thanh xuân
303” chính thức hướng ra quốc tế.
Helena là thí sinh tham gia cuộc thi do Truyền thông Thời Đại gửi tới, năm nay mười tám tuổi.

Ngoài nhiệm vụ
được ra mắt ra, cô ta còn phải thu thập các thông tin tiêu cực về Truyền thông Sơ Quang nữa.
Vân Hòa Nguyệt có studio riêng nhưng cả giới giải trí đều biết cô ấy là người của Truyền thông Sơ Quang.

Vì vậy
Helena luôn để mắt đến Vân Hòa Nguyệt, đã theo dõi được một tháng rồi, cuối cùng cô ta cũng phát hiện ra một tin
tức kinh thiên động địa.
Không ngờ Vân Hòa Nguyệt lại là nữ!
Cuộc thi tuyển chọn nhóm nhạc nam, thí sinh nữ tham gia, cho dù có lý do gì đi chẳng nữa thì fan hâm mộ cũng sẽ
không bỏ phiếu.

Fan bỏ bao nhiêu tiền của, vất vả bỏ phiếu đánh bảng thì một thần tượng mới ra mắt được, kết quả
giới tính lại là giả? Ai có thể chấp nhận được chứ?
Tần Linh Du ra mắt ở nước ngoài, sau khi thành ngôi sao nổi tiếng tầm cỡ mới về nước, chỉ có Vân Hòa Nguyệt mới
thực sự là “Người nước Hoa đầu tiên vừa ra mắt đã vụt sáng thành sao lớn.”
Chỉ trong một năm đã nổi tiếng rầm rộ khắp toàn quốc.

Tốc độ vùng dậy nhanh đến mức có thể viết thành một
cuốn sách.

Nhưng danh tiếng của Vân Hòa Nguyệt ở nước ngoài vẫn chưa lớn lắm, chỉ vừa mới ở những bước đầu
thôi.

Song, những người đến tham gia “Thanh xuân 303” chắc chắn đều biết Vân Hòa Nguyệt, sau khi huấn luyện
kết thúc bọn họ còn chạy tới lấy lòng cô ấy nữa.
Helena thật sự không ngờ Vân Hòa Nguyệt lại là con gái!Trong số fan cứng của Vân Hòa Nguyệt,fan bạn gái và fan vợ là chiếm
phần nhiều.Và lại,không ngờ đã một năm rồi mà không một ai hay biết,đến cả đám paparazzi cũng không chụp được bất cứ hình
ảnh nào về việc Vân Hòa Nguyệt là nữ.Helena nhìn tấm áp phích của Vân Hòa Nguyệt.Trên áp phích Vân Hòa Nguyệt chắc chắn là
một chàng trai.Cô ta mỉm cười,cầm điện thoại lên gọi cho tổng bộ Truyền thông Thời Đạiởchâu âu xa xôi.
“Xin chào,ngài Claire.”Helena lên tiếng:“Là thế này,tôi tìm lỗ hổng trí mạng của Truyền thông Sơ Quang,không,chắc chắn
là không đến mức phá sản.Dù sao đó vẫn là công ty giải trí dẫn đầu số một nước Hoa mà,nhưng ắt hắn sẽ đánh mất lòng tin của fan
hâm mộ.”
Ngừng một lát,cô ta dịu giọng tiếp lời:“Đúng thế,việc này là do bọn họ chủ động dâng lên đến tận cửa đấy,ngài đợi tin tốt của tôi.”
Chỉ riêng việc giới tính thật sự của Vân Hòa Nguyệt là nữ đã đủ để khiến cả giới giải trí nước Hoa bùng nổ rồi.Cho dù là Truyền
thông Sơ Quang,hay là CEO như Doanh Tử Khâm,tức người che giấu cũng đều không được sống dễ chịu.
Hơn nữa, điều khiến Helena khó hiểu nhất là rất nhiều lãnh đạo cấp cao của Truyền thông Sơ Quang không hề biết
chuyện Vân Hòa 1Nguyệt là nữ.

Càng không cần nói đến những nhân viên và nghệ sĩ khác.

Nhưng mà, công tác
bảo mật tốt tới mức này, đến lúc khơ0i ra phản ứng ngược sẽ càng lớn hon.
“Thanh xuân 303” đã tổ chức lần công diễn thứ hai, các thí sinh cũng đã ở trong 6trại huấn luyện được một tháng
rồi.

Helena hiểu một bộ phận fan hâm mộ của giới giải trí nước Hoa điên cuồng tới mức nào.

Lúc0 mới đầu, cô ta
cũng ôm lòng ngưỡng mộ Vân Hòa Nguyệt, dù sao thì Vân Hòa Nguyệt thực sự rất đẹp trai.

Kết quả chớp mắt một
c4ái đã biến thành nữ.

Đến bản thân Helena cũng không chấp nhận được, nghĩ thôi là biết những fan hâm mộ khác
sẽ có cảm giác th5ế nào.
Thành tại fan hâm mộ, bại cũng tại fan hâm mộ.
Vân Hòa Nguyệt tiêu đời rồi.
*****
Châu u.
Tổng bộ Truyền thông Thời Đại.
Thư ký cúp điện thoại: “Giám đốc, không ngờ Vân Hòa Nguyệt lại là nữ, thật sự khiến người ta bất ngờ.”
Truyền thông Thời Đại dựa vào gia tộc Pastch một trong bốn nhà tài phiệt lớn ở châu âu nhưng mấy năm vừa qua
lại phát triển không được tốt.

Ra sức nâng đỡ Giải trí Thiên Hành, chèn ép Truyền thông Sơ Quang, kết quả cuối
cùng lại mất cả chì lẫn chài.

Đặc biệt là trong cuộc tranh giành giải Kim Tượng năm nay, Truyền thông Sơ Quang đã
gửi bộ phim điện ảnh do Thương Hiệu Chi đóng vai chính đi tham gia.
Chủ đề của bộ phim điện ảnh đó rất sâu sắc, phải đến tám mươi phần trăm là nắm chắc được giải nam diễn viên
chính xuất sắc nhất và giải phim điện ảnh xuất sắc nhất.

Quan trọng nhất là Truyền thông Thời Đại cũng gửi một
bộ phim điện ảnh đi tham gia.

Làm sao Truyền thông Thời Đại có thể trơ mắt nhìn Truyền thông Sơ Quang vươn
lên thành công ty Điện ảnh Toàn Cầu thứ hai được?
Thư ký lại mỉm cười: “Giám đốc, có khả năng lần này Truyền thông Sơ Quang sẽ chịu ảnh hưởng chí ít phải năm
năm không phát triển nổi, chắc chắn không thể đuổi kịp chúng ta đâu.”
“Nghĩ nhiều quá rồi đấy, tôi chỉ muốn nắm giới giải trí nước Hoa trong tay mà thôi.” Nghe đến đây, Claire nở một
nụ cười khinh miệt: “Công ty Điện ảnh Toàn Cầu là sản nghiệp của gia tộc Laurent, không dễ chọc nhưng Truyền
thông Sơ Quang thì có cái gì?”
“Lẽ nào là Tập đoàn Venus à? Đừng có đùa nữa.”
Công ty dẫn đầu giới giải trí nước Hoa thì sao?
Nếu bước chân ra thị trường quốc tế thì chẳng ra làm sao cả.
Trên bảng xếp hạng doanh thu phòng vé phim điện ảnh thế giới, nước Hoa chẳng có lấy một bộ phim điện ảnh nào
sở hữu mốc doanh thu lọt top ba mươi, thế mà cũng xứng so sánh với Truyền thông Thời Đại ư?
Claire lại hỏi: “Tình hình bộ phim điện ảnh đưa đi đánh giá thế nào rồi?”
“Chắc chắn sẽ được đề cử.” Thư ký đáp: “Nhưng sau cùng có thể giành được giải Kim Tượng hay không thì vẫn
chưa có kết quả.”
Claire thản nhiên nói: “Truyền thông Sơ Quang xảy ra chuyện như thế, hội đồng thẩm định sẽ cân nhắc kĩ càng.”
Vân Hòa Nguyệt có một vai khách mời trong bộ phim điện ảnh đó, là một ca sĩ đường phố.

Đột nhiên thay đổi giới
tính, có hành vi lừa gạt, hội đồng thẩm định không thể không suy xét cẩn thận được.
****
Mấy ngày sau, ngày một tháng ba.
Vài blogger giải trí trong giới đồng loạt đăng một dòng Weibo như thế này.
“@ Bát gia trong giới V: #Lộ tin tức kinh thiên động địa# Năm giờ chiều, có dưa của một ngôi sao nổi tiếng sở hữu
hai mươi triệu fan, đúng giờ lên sóng, nếu giả tôi sẽ livestream ăn cớt.”
Các cư dân mạng ăn dưa nhanh chóng tụ tập, fan hâm mộ cũng đề phòng anh hùng bàn phím mỗi giờ mỗi khắc,
mục bình luận trở thành cuộc đại chiến của fan hâm mộ và anti fan.
“Được rồi đấy, lại nổi tiếng, mấy năm nay ai cũng xứng được gọi là nổi tiếng.”
“Lần trước cũng bảo có dưa của sao nổi tiếng, kết quả là một ngôi sao không mấy tiếng tăm, có sập phòng cũng
chẳng ai phải chịu thương vong.”
Chẳng mấy chốc blogger giải trí kia đã trả lời ở phần bình luận.
“Là sao nổi tiếng thật, dưa lớn lắm, có thể nổ tung cả giới giải trí nước Hoa luôn đấy, bao thật.”
Chẳng mấy chốc cư dân mạng ăn dưa đã liệt kê ra tất cả các ngôi sao có tài khoản Weibo sở hữu từ hai mươi triệu
fan trở lên.

Tổng cộng có ba mươi hai người, trong đó có cả Hoa Dận và Vân Hòa Nguyệt, ngôi sao nam chiếm
phần lớn.
Thương Diệu Chi nổi tiếng từ sớm, lượng fan đã đạt hơn tám mươi triệu, tuy rằng cũng được tính đến nhưng chẳng
có ai nghĩ là anh ta cả.
“Hừ, nổi tiếng à, tôi cược Vân Hòa Nguyệt nhé, so với anh ta thì những người khác không xứng được gọi là nổi
tiếng đâu nhỉ?”
“Anh Vân của chúng tôi một lòng vì sự nghiệp, làm sao có dưa nổ tung cả giới giải trí được? Cút đi, cút đi.”
“Tôi cược là Hoa Dận, anh ta xuất thân từ Giải trí Thiên Hành, tuy đã đổi công ty rồi nhưng đời sống riêng tư thác
loạn lắm, có khi đã có con rồi cũng nên.”
“Ôm anh Vân đi, từ chối làm cameo nhé.”
Trên mạng chẳng có chút tin tức đồn thổi nào, phần lớn cư dân mạng đều chỉ xem đó là câu chuyện cười rồi bỏ qua
thôi.

Nhưng chẳng ai ngờ, đến chiều thật sự có một tin tức nổ tung cả giới giải trí.
Cũng chính ngày hôm ấy, Doanh Tử Khâm kết thúc việc bế quan.

Một tháng tu luyện, tu vi cổ vũ của cô quay lại
mức chín mươi chín năm.

Tuy chưa đột phá tông sự cổ vũ nhưng về cơ bản cũng chẳng thua kém gì nhiều.


chuẩn bị tham gia một trận đấu sinh tử, nhằm đột phá tông sự cổ vũ hoàn toàn.

Mỗi ngày liên minh võ đạo đều có
trận đấu sinh tử, chỉ cần báo danh là có thể tham gia, sẽ được xếp cặp với đối thủ thực lực ngang ngửa bản thân.
Trong một tháng bế quan, Doanh Tử Khâm tập trung tất cả sức lực vào việc tu luyện, hoàn toàn cắt đứt liên lạc với
thế giới bên ngoài.

Cô cũng chỉ vừa mới cầm đến điện thoại.
Bên trên có mấy chục cuộc gọi nhỡ, tất cả là của nữ thư ký.

Thông thường nữ thư ký sẽ báo cáo công việc qua
WeChat cho cô, trừ khi xảy ra tình huống khẩn cấp.
Doanh Tử Khâm lập tức gọi lại: “Có chuyện gì thế?”
“Sếp, cuối cùng cô cũng nghe máy, xảy ra chuyện rồi!” Nữ thư ký vô cùng sốt ruột: “Lần này xảy ra chuyện lớn thật
rồi!”
Doanh Tử Khâm mặc quần áo chỉnh tề, vừa bước ra ngoài vừa an ủi: “Có tôi ở đây, đừng lo lắng, cứ từ từ trình
bày.”
Nữ thư ký hít một hơi lấy lại bình tĩnh: Cả giới giải trí đều đã biết Hòa Nguyệt là nữ rồi! Chúng ta phải làm thế nào
đây? Trực tiếp khởi động phương án dự phòng sao?”
“Nhưng mà fan hâm mộ quay lưng phản ứng mạnh mẽ hơn dự tính, e rằng không ổn.”
Quả thật số người trong Truyền thông Sơ Quang biết chuyện Vân Hòa Nguyệt là con gái không nhiều.

Chỉ có nữ
thư ký và Thương Diệu Chi biết, những người khác thì chẳng hay.

Nhiều người thì nhiều miệng, trạng thái tâm lý
của Vân Hòa Nguyệt cũng có vấn đề.
Cô ấy biết bản thân là nữ nhưng bởi vì từ bé đã chịu bạo lực gia đình nặng nề, cộng với việc được mẹ nuôi nấng
như con trai từ nhỏ nên tâm tính rất khó thay đổi.

Điều quan trọng nhất là Dụ Tuyết Thanh – người đứng thứ hai
trên bảng xếp thôi miên sư của NOK quen biết Phó Quân Thâm đã lâu cũng biết thuật dịch dung.

Dịch dung không
chỉ thay đổi diện mạo mà đến cả hầu hết cũng có thể thay đổi thông qua kỹ thuật dịch dung.

Người bình thường rất
khó phát hiện ra giới tính thật sự của Vân Hòa Nguyệt.
Đợi đến khi Vân Hòa Nguyệt rút lui khỏi giới giải trí rồi, chưa chắc đã có người phát hiện ra được.

Tất nhiên,
Doanh Tử Khâm cũng chuẩn bị phương án về sau, nếu như giới tính của Vân Hòa Nguyệt bị lộ thì phải làm thế
nào.

Song, chuyện lần này xảy ra quá đột ngột, còn trong thời điểm cô đang bế quan nữa.
Con đường mà Truyền thông Sở Quang đặt ra cho Vân Hòa Nguyệt là yên tâm sáng tác nhạc, biên đạo, không nhận
chương trình giải trí, không nhận phim truyền hình, chỉ phát triển sự nghiệp.

Ít tiếp xúc với người thì chuyện giới
tính mới không bị lộ.

Cuộc thi “Thanh xuân 303” lần này, bởi vì có Truyền thông Sơ Quang đầu tư, lại hướng ra
quốc tế, là một dấu mốc phát triển sự nghiệp mới nên Vân Hòa Nguyệt mới tham gia.
Doanh Tử Khâm mở Weibo ra.

Tuy nhiên giờ phút này Weibo đã sập không thể vào được nữa.

Chuyện nổ tung cả
giới giải trí thật sự không phải là chuyện đùa.

Nữ thư ký gửi ảnh chụp màn hình sang, cho cô xem bảng hot search
của hai mươi phút trước.

Khi đó bảng hot search đã hoàn toàn nổ tung rồi.

Những
dòng đầu toàn bộ đều bị Vân Hòa Nguyệt và Truyền thông Sơ Quang chiếm giữ, đằng sau những dòng ấy đều
thêm một chữ bạo.
No 1: Vân Hòa Nguyệt, con gái
No 2: Truyền thông Sơ Quang lừa đảo
No 3: Dưa to sốc tới óc của ngôi sao nổi tiếng hai mươi triệu fan
Đây là chứng cứ mà Helena và Truyền thông Thời Đại đã thu thập.

Một khi biết Vân Hòa Nguyệt là con gái, cộng
thêm việc thế lực của Truyền thông Thời Đại rất lớn, bọn họ có thể nhanh chóng tìm ra không ít dấu vết.

Hình ảnh
và văn tự kéo thành một chuỗi dài, tất cả đều vô cùng chân thực.

Fan hâm mộ bên dưới đã điên rồi, cư dân mạng
cũng ngớ người.
Doanh Tử Khâm khựng lại: “Có cắt mạng của Vân Hòa Nguyệt chưa?”
“Cô ấy không hay lên mạng.” Nữ thư ký đáp: “Có lẽ vẫn đang ở trong phòng thu thu âm ca khúc mới, ca khúc chủ
đề của bộ phim điện ảnh được đưa đi tham gia giải Kim Tượng là do cô ấy hát chính.”
Vì ước mơ Vân Hòa Nguyệt mới đặt chân vào giới giải trí này, chỉ quan tâm đến âm nhạc và vũ đạo, cũng không lôi
kéo fan hay tính kế hãm hại những ngôi sao khác.
“Thế thì tốt.” Doanh Tử Khâm lạnh nhạt: “Chuyện này tôi sẽ giải quyết, lát nữa chuẩn bị đăng thông báo nhưng
đúng là phải liên lạc với cô ấy, chuẩn bị tham gia họp báo.”
Chuyện nên đến rồi sẽ phải đến thôi.
Nghe thấy giọng nói điềm tĩnh của cô gái, nữ thư ký bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy an tâm:
“Vâng thưa sếp.”
Weibo sập hoàn toàn trong bốn mươi phút, cuối cùng lập trình viên cũng sửa xong.

Nhấn vào dòng hot search đầu
tiên, Weibo được ghim đã thay đổi.

Là một fan cứng của Vân Hòa Nguyệt tuyên bố thoát fan.
[@ Xập xình trên mộ: Thật lòng thật dạ tham gia thi tuyển tài năng một lần nhưng chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra
chuyện như thế này.
Hỏi xem trong số những fan hâm mộ đang ngồi đây,có ai dám tin giới tính người mình đang hâm mộ không phải là thật không?
Một đêm trước,thần tượng biến thành con gái,chúng tôi bị giấu suốt một năm,Vân Hòa Nguyệt,cô chơi chúng tôi như chơi lũ ngốc
à?À,đúng rồi,suýt nữa quên mất,người khác không biết nhưng
thân không có tiền nên từng làm trợ lý cho Vân Hòa Nguyệt cơ
Cô biết Vân Hòa Nguyệt là nữ nhưng vẫn để cô ta tham gia,
1657%
B
,
CO Đoanh không thể không biết được,dù sao cô cũng bảo bàn
thi tuyển tài năng của nhóm nhạc nam,cũng không hề dừng lại giữa
chừng.Dù thế nào việc này cũng là hành động lừa dối fan hâm mộ,gạt cả giới giải trí!
Vậy có phải tôi có thể lấy việc này là lý do cho rằng mai sau trên con đường học thuật,cô cũng sẽ gây ra những hành động bất chính
không?


Bình Luận (0)
Comment