Hôn Nhân Không Trọn Vẹn

Chương 44


2 ngày sau, Từ Thị tổ chức buổi tiệc cuối năm ở khách sạn lớn trong trung tâm thành phố, các khách mời từ các tập đoàn lớn xuất hiện , ai nấy đều toát lên vẻ sang trọng cùng khí chất của một nhà tài phiệt lớn.

Từ Bách Vũ thân mặc vest đen lịch lãm , mái tóc được chải chuốt gọn gàng lộ ra gương mặt điển trai, anh tuấn.

Anh lịch sự cầm ly rượu vang đỏ tiếp khách , Mộ Thư Nhiên cùng cha là Mộ Nhất bước vào bên trong sảnh tiệc , cô ta diện trên mình chiếc váy dạ hội xẻ tà màu đỏ rực, làm nổi bật làn da trắng , tôn lên sự quyến rũ của người phụ nữ , sự xuất hiện của cô ta khiến nhiều người chú ý đến.

“ Đó là Mộ Thư Nhiên sao ? Thật xinh đẹp “
“ Nghe nói cô ấy chính là cô con dâu chưa vào cửa của Từ Gia đấy “
“ Thật sao ? Nhìn họ cũng thật xứng đôi “
Nhiều lời bàn tán đều lọt vào tai Mộ Thư Nhiên, khoé môi cô ta cong lê đầy vẻ đắc ý.

Mộ Thư Nhiên liếc mắt tìm kiếm bóng hình, một thân yểu điệu bước đến bên cạnh Từ Bách Vũ , nở nụ cười xinh đẹp
“ Bách Vũ ! “
Từ Bách Vũ liếc nhìn cô ta “ Ừ “ lạnh một tiếng sau đó không nhìn cô ta một lần nào.

Mộ Thư Nhiên xấu hổ cười gượng, lấy ly rượu trên tay phục vụ khẽ nhấp một ngụm che đi sự xấu hổ.

Từ Thành đứng phía xa nhìn thấy việc này , ánh mắt lộ ra tia nguy hiểm.

Bách Vũ , đừng trách ta không nhắc trước !
Ở bên ngoài khách sạn , một chiếc xe Mercedes S450 màu đen tuyền xuất hiện, Lộ Lục Quân một thân âu phục xám lịch lãm bước xuống xe , gương mặt điển trai lạnh lùng, hắn vòng qua bên cửa xe, mở cửa , một người phụ nữ với váy dạ hội màu đen tuyền bí ẩn , tôn lên làn da trắng nõn nà quyến rũ, người phụ nữ bước xuống xe , đôi dân dài xinh đẹp lộ ra, khiến nhiều người cảm thán ghen tỵ.

Lộ Lục Quân nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đỡ cô gái đó xuống xe , gương mặt xinh đẹp, sắc sảo hiện ra trước ánh đèn.

Lam Nhược Vũ nắm tay Lộ Lục Quân bước vào bên trong sảnh tiệc.


Hai người đi vào bên trong , nhiều ánh mắt nhanh chóng đổ dồn về phía bọn họ, sự ngỡ ngàng, kinh ngạc cũng như là tò mò cùng ngưỡng mộ.

Sự xuất hiện bất ngờ của Lam Nhược Vũ khiến Từ Bách Vũ sửng sốt , đứng chôn chân tại chỗ.

Cô ấy….

Tại sao lại xuất hiện ở đây ? Lại ở cùng hắn ta ?
Lam Nhược Vũ cảm nhận được ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm vào mình , cô đưa mắt nhìn về hướng đó , vô tình chạm mắt với Từ Bách Vũ, bốn mắt nhìn nhau , chứa nhiều tâm sự cùng đau thương.

Lam Nhược Vũ nhanh chóng né đi ánh mắt đó, trong lòng lại cảm thấy đau nhói.

Mộ Thư Nhiên nhìn thấy cô , trong lòng không khỏi kinh ngạc , sau đó lại liếc nhìn biểu cảm của anh , ánh mắt hiện lên tia tính toán điều gì đó.

Từ Bách Vũ siết chặt ly rượu trong tay , anh từng bước đi đến chỗ cô và Lộ Lục Quân , gương mặt điềm tĩnh nở nụ cười
“ Lâu rồi không gặp.


Lam Nhược Vũ đứng bên cạnh hắn , gượng cười “ Đã lâu không gặp.


Từ Bách Vũ đứng đó quan sát cô , nổi nhớ trong lòng càng dâng lên hiện rõ trên ánh mắt.

Lam Nhược Vũ mím môi , cuối đầu không nói gì.
Xin đừng nhìn cô như vậy….


Lộ Lục Quân đứng bên cạnh nhíu mày “ Từ thiếu, đừng nhìn cô ấy như vậy ! Cậu làm cô ấy sợ đấy ? “
Từ Bách Vũ thu lại ánh mắt , khẽ cười “ Xin thứ lỗi cho tôi , người đi cùng anh thật xinh đẹp, khiến tôi không thể rời mắt.


Lam Nhược Vũ nở nụ cười dịu dàng “ Cảm ơn lời khen của anh.


“ Cô đây… “
“ Bách Vũ ! “
Chưa đợi anh lên tiếng , Mộ Thư Nhiên từ phía sau xuất hiện , cô ta bước đi khoác lấy cánh tay anh , thân mật dựa đầu vào tay anh.

“ Anh đang nói chuyện với ai vậy ? “
Hành động này khiến Lam Nhược Vũ ngạc nhiên , nhìn chằm chằm vào cánh tay đang khoác lấy tay anh , trái tim hẫng một nhịp.

Lộ Lục Quân nhếch khoé môi , giọng điệu như đang châm biếm điều gì “ Đây là vị hôn thê của Từ thiếu sao ? Không nghĩ cô lại xuất hiện ở đây ! “
Vị hôn phu sao ?
Lam Nhược Vũ ngẩn đầu lên nhìn hắn sau đó dời mắt sang Mộ Thư Nhiên , nhận thấy khí chất của cô ấy khiến cô có chút tự ti.

Cô ấy thật xinh đẹp !
Mộ Thư Nhiên cười lịch sự , cô ta nhìn sang phía cô “ Đây là ? Cô ấy là Lộ phu nhân sao ? “
Lộ Lục Quân đưa tay nắm lấy tay cô , mỉm cười đầy dịu dàng “ Phải , cô ấy là Lam Nhược Vũ ,người phụ nữ của tôi “
Năm từ này như đang nhấn mạnh với Từ Bách Vũ , anh không ngốc khi nghe hắn nhấn mạnh với mình như vậy , là đang đánh dấu chủ quyền sao ?
“ Cô ấy xinh đẹp thật ! Tuần sau là ngày đính hôn của tôi và Bách Vũ , mong cô sẽ đến tham dự “
Lam Nhược Vũ khẽ cười gật đầu “ Được , tôi sẽ đến cùng chồng tôi ! “

Từ Bách Vũ nhíu mày , anh rút tay ra khỏi tay cô ta , giọng lạnh nhạt “ Tôi chưa nói sẽ đính hôn với cô , đừng tung tin đồn nhảm như vậy !”
Nói xong , anh lập tức rời đi.
Mộ Thư Nhiên thấy anh không cho mình chút mặt mũi nào liền tức giận trong lòng, cuối chào tạm biệt hai người sau đó cũng đi theo sau.

Lộ Lục Quân nhìn Lam Nhược Vũ , giọng đầy quan tâm “ Em đứng đây đợi anh ? Anh đến chào hỏi đối tác sau đó đưa em đi ăn “
Lam Nhược Vũ cười nhẹ “ Vâng , anh đi đi.


Lộ Lục Quân rời khỏi cô , hắn cầm ly rượu vang đi về đám người kia , cười nói vui vẻ.

Lam Nhược Vũ không quen với bầu không khí náo nhiệt này , cô một mình rời khỏi , đi đến ban công của khách sạn.

Làn gió buổi đêm thổi đến , sự mệt mõi cùng khó chịu cũng dần tan đi.

Không nghĩ , lại có thể biết được A Vũ đã có vị hôn thê , có phải cô là người thứ ba xen vào bọn họ không ?
A Vũ đã có vị hôn thê , cô có lẽ phải buông bỏ tình cảm không nên có của mình rồi ?
“ Tại sao lại xảy ra như vậy ? “
“ Tiểu Vũ ! “
Lam Nhược Vũ nghe thấy giọng nói quen thuộc, bất giác cả người khựng lại , không dám quay đầu.

Từ Bách Vũ từ đằng sau đi đến gần cô , giọng nói chứa đầy sự nhớ nhung “ Tiểu Vũ , em… sống có tốt không ? “
Cô hít một hơi thật sâu điều chỉnh lại cảm xúc , cô quay đầu mỉm cười “ A Vũ “
Từ Bách Vũ bước nhanh đến ôm lấy cô , nổi nhung nhớ trào dâng “ Anh nhớ em , Tiểu Vũ, em có muốn quay về bên anh không ? “
Lam Nhược Vũ đứng im, cảm nhận cái ôm ấm áp đã lâu rồi cô chưa được anh trao.
“ Tiểu Vũ , chúng ta cùng nhau rời đi.

Anh không thể trơ mắt nhìn em ở cạnh hắn ta.

Tiểu Vũ , anh yêu em rất nhiều.



Hốc mắt cô đỏ hoe, cô đưa tay ôm lấy anh
“ A Vũ ,mọi chuyện không thể như trước kia được nữa.

Anh hãy quên em đi, đối xử tốt với vị hôn thê của anh.

Đừng nhớ đến em ! “
Từ Bách Vũ buông cô ra , cố chấp “ Anh sẽ không quên em.

Càng sẽ không buông tay em, Tiểu Vũ , em đừng hòng bỏ anh ! “
Anh cuối đầu hôn môi cô , nụ hôn cuồng nhiệt nhưng lại mang theo chút dịu dàng, nâng niu.

Lam Nhược Vũ không đẩy anh ra , nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn của anh.

Đây là lần cuối cùng…
….
Bên trong , Mộ Thư Nhiên đi đến gặp Từ Thành
“ Bác trai ! “
Từ Thành lấy một lọ thuốc từ trong túi ra , đổ vào ly rượu vang đỏ, chất lỏng dần hoà tan vào ly rượu , ông ta đưa cho Mộ Thư Nhiên
“ Cầm lấy ! “
Mộ Thư Nhiên nhìn ly rượu trong tay “ Bác trai, liệu có ổn không ? Anh ấy không chịu uống thì sao ? “
Từ Thành cười lạnh “ Đưa phục vụ mang đến cho nó , chắc chắn nó sẽ uống thôi.

Cháu đừng lo “
Mộ Thư Nhiên gật đầu “ Bác yên tâm, cháu sẽ không để bác thất vọng đâu ! “
Dứt lời , Mộ Thư Nhiên vẩy tay gọi phục vụ đến , phục vụ nam nhanh chóng đi đến , cô ta đặt ly rượu trên khay , nhỏ giọng dặn dò anh ta, tiện tay nhét một xấp tiền vào trong túi nam phục vụ, anh ta vui mừng đồng ý rồi rời đi.

Khoé môi Mộ Thư Nhiên càng cong lên “ Bách Vũ , sau đêm nay, anh sẽ là của em ! Sẽ không ai dám ngăn cản chúng ta nữa ! “

Bình Luận (0)
Comment