Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1112 - Chương 1112: Đa Bảo Như Lai Cũng Chỉ Có Mỗi Bản Lĩnh Này

Chương 1112: Đa Bảo Như Lai cũng chỉ có mỗi bản lĩnh này

Quốc vương Nữ Nhi Quốc lập tức đưa tay bế đứa trẻ qua, giận dỗi nói rằng: "Đi thôi! Đi lấy kinh thư của ngươi đi! Ta tự mình nuôi lớn Đại Nha, sau khi nó lớn ta sẽ nói với nó biết là phụ thân của nó đã chết."

Đường Tam Tạng nhìn hai người bên cạnh giống như là mẹ con, trên mặt lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng nói: "Một đường này ta đã dự định trước là sẽ bôn ba mệt nhọc, ta cũng không định mang theo Đại Nha đi cùng, Đại Nha chỉ có thể nhờ cậy vào nữ vương bệ hạ."

"Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt con bé, ta chính là mẫu thân của nó."

Hai người ngồi ở sườn núi đến rất khuya, cho đến khi bầu trời đầy sao, xa xa nhìn lại chỉ có thể nhìn thấu hai chiếc bóng mơ hồ."

Trước thần miếu, Trư Bát Giới ôm tã lót, lưu luyến không nỡ rời đưa cho Cao Thúy Lan, không ngừng dặn dò nói: "Thúy Lan, ngươi nhất định phải chăm sóc kỹ lưỡng nữ nhi của chúng ta đó! Gặp phải chuyện gì phải nhanh chóng nói, mỗi ngày đều phải gọi video cho chúng ta."

"Biết rồi, biết rồi, ngươi đã nói rất nhiều lần, ta đi trước đây." Cao Thúy Lan ôm bọc tã lót bay lên cao.

Trư Bát Giới phất tay kêu lên: "Nhớ gọi video cho ta đó!"

...

Trong Thiên Đình, vẻ mặt Bạch Cẩm vui mừng nói rằng: "Tất cả nữ nhân, thật tốt! Thực sự là trò đùa nhân gian."

Cô Lương liếm môi một cái, nói rằng: "Sư huynh, ngươi nói nước Tử Mẫu Hà uống ngon không?"

Bạch Cẩm liếc mắt nhìn nàng, nói: "Ít đánh chủ ý lên Tử Mẫu Hà đi, ngươi không thể uống."

"Tại sao? Dựa vào cái gì bọn họ có thể uống, còn ta thì không thể uống? Cái này không công bằng."

"Sau khi trải qua chuyện này, công hiệu của nước sông Tử Mẫu Hà sẽ rất nhanh nổi danh tam giới, rất nhiều tiên thần yêu ma kết làm đạo lữ mấy ngàn năm qua không thể sinh con nối dòng chắc chắn sẽ lũ lượt kéo đến.

Chẳng qua là như vậy đối với tam giới cũng bất lợi, ta sẽ phái một vị hà bá đến trấn tại Tử Mẫu Hà Nữ Nhi Quốc, thứ nhất là để bảo vệ nước Tử Mẫu Hà không được tiết ra ngoài, thứ hai cũng là một loại bảo hộ đối với Nữ Nhi Quốc.

Hà bá Tử Mẫu Hà? Mấy tiên thần của Đại Đội Chấp Pháp cũng nhìn về phía Bạch Cẩm, cũng là cần thiết có cái này, nhưng ai có thể làm hà bá Tử Mẫu Hà?

Cô Lương hiếu lỳ hỏi: "Sư huynh, ngươi dự định phái ai đi là hà bá Tử Mẫu Hà? Nước sông này uống sẽ mang thai, ai dám đi làm thần sông này chứ?"

Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Cái này rất dễ giải quyết, quy luật tạo hóa tự nhiên là có cách giải quyết vấn đề của Tử Mẫu Hà, đối với ta mà nói chẳng qua cũng chỉ là một cái nhấc tay mà thôi."

Thạch Cơ tán thành nói rằng: "Tử Mẫu Hà quả thực cần phải bảo vệ, công hiệu của nó thật quá thần kỳ, hơn nữa còn có tác dụng đối với thần tiên.

Vô luận là dùng cho bản thân hay là dùng để hại người khác, một khi phát tán không thể kiểm soát được, thì đối với tam giới tuyệt đối là một tai họa."

Triệu Công Minh nói: "Lựa chọn thần canh giữ sông này cũng không thể quá yếu, nếu không thể thể bảo vệ được, không biết người sư huynh lựa chọn là người phương nào?"

"Ngao Thốn Tâm, các ngươi cảm thấy thế nào?"

"Tam công chúa Tây Hải Ngao Thốn Tâm?"

"Nghe nói có quan hệ kia với Dương Tiễn?"

Vân Tiêu nói: "Ta hiểu ý của sư huynh, Nữ Nhi Quốc là địa bàn của Nữ Oa nương nương, huynh để cho Ngao Thốn Tâm đi làm hà bá Tử Mẫu Hà là cho nàng có thêm một con đường vào Oa Hoàng Cung, nếu như nàng gia nhập vào Oa Hoàng Cung, sau này ở cùng một chỗ với Dương Tiễn mới coi như là môn đăng hộ đối, ít đi sự ngăn cản.

Nhưng mà thực lực của nàng hẳn là chưa đủ để đi ứng phó với những tiên thần yêu ma có mưu đồ với nước Tử Mẫu Hà, khó có thể bảo vệ chu toàn."

"Ta sẽ tìm một món pháp bảo trong bảo khố cho nàng, để cho nàng có thể dựa vào chính mình để chống đối lại bọn họ, như vậy cũng đủ rồi."

Những người khác cũng gật đầu, sư huynh thật là sáng suốt.

Kim Bằng cười ha ha nói: "Từ sau khi Tây Hải phản loạn, Ngao Thốn Tâm vẫn luôn ẩn cư ở Tây Hải không ra ngoài, cũng ít giao lưu với Dương Tiễn.

Bây giờ sư huynh để cho nàng làm hà bá Tử Mẫu Hà, ta lại để cho Dương Tiễn chú ý Nữ Nhi Quốc, bất cứ lúc nào cũng trợ giúp."

Những người khác cũng cười to một trận, lần này là đạt được toàn thắng.

Thần sắc của Bạch Cẩm đột nhiên khẽ động, trong nháy mắt đứng dậy.

Vân Tiêu hỏi: "Sư huynh, lại xảy ra chuyện gì?"

Bạch Cẩm lắc đầu, bất đắc dĩ nói rằng: "Người sư huynh kia của chúng ta, lại đi cáo trạng ta, từ lúc hắn làm Phật Tổ càng ngày càng thích đi cáo trạng, cục cưng sư huynh của chúng ta thay đổi rồi!"

Triệu Công Minh nghi hoặc hỏi: "Cục cưng sư huynh?"

"Chính là Đa Bảo sư huynh."

Đa Bảo là Đa Bảo, cái gì mà cục cưng? Trong đầu mọi người nhất thời hiện lên một hình ảnh, Bạch Cẩm sư huynh thân thiết gọi Đa Bảo Như Lai là cục cưng, Đa Bảo Như Lai ở trong lòng Bạch Cẩm sư huynh làm nũng, mắc ói ~ Không thể tưởng tượng nổi, thật là buồn nôn.

Bạch Cẩm khoát tay áo bất đắc dĩ nói: "Được rồi, các ngươi đi về trước đi! Ta đi vào Hỗn Độn một chuyến."

Triệu Công Minh lo lắng hỏi: "Sư huynh, huynh không có sao chứ? Có cần chúng ta phải làm gì hay không? Nếu không huynh đem mọi chuyện đổ lên đầu chúng ta đi?"

Bạch Cẩm tùy ý nở một nụ cười, nói rằng: "Không có việc gì, Đa Bảo Như Lai cũng chỉ có mỗi bản lĩnh này, không làm gì được ta, chút thủ đoạn của hắn ta hiểu rõ nhất."

Đột nhiên hắn chần chờ một chút, sờ sờ cằm, trong mắt mang theo tia cười, nói rằng: "Cô Lương Thạch Cơ, nghe nói nữ nhi của Trư Bát Giới đã đi tới Đâu Suất Cung của Thiên Đình, do sư bá mẫu của chúng ta chăm sóc, các ngươi có kinh nghiệm chiếu cố hài tử thì đi giúp sư bá mẫu một chút, nhấn mạnh một chút nói ta đi Đại Xích Thiên."

"Vâng, chúng ta đã hiểu." Thạch Cơ và Cô Lương gật đầu lên tiếng.

Xung quanh nổi lên một trận rung động, Bạch Cảm trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.

Bình Luận (0)
Comment