Đát Kỷ cười khẽ, nói: "Đế Quân đến thật không may, nương nương vừa mới rời khỏi Thiên Đình không lâu."
"Ngươi có biết nương nương đi đâu không?"
"Nương nương không nói, chúng ta cũng không dám hỏi."
Trong đầu Bạch Cẩm chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng lẽ bị Nữ Oa nương nương triệu hồi đi rồi ư? Nữ Oa nương nương bế quan, còn cần phải triệu hồi Nguyệt Lão nương nương, rốt cuộc là bế cái gì quan?
"Không biết Đế Quân là có chuyện gì? Nương nương đã nói Đế Quân không phải người ngoài. Nếu Đế Quân có việc, ta sẽ toàn lực trợ giúp."
"Ta muốn Hồng Nương giúp ta xem xét thử nhân duyên của một người."
Đát Kỷ tò mò hỏi: "Ồ! Tôi không biết là ai? Mà lại đáng để Đế Quân tự mình đến hỏi."
"Dương Thiền!"
"Dương Thiền Công Chúa?" Đát Kỷ ngạc nhiên nói.
Bạch Cẩm khẽ gật đầu.
Trong đầu Đát Kỷ lóe lên một ý nghĩ, Đế Quân hỏi nhân duyên của Dương Thiền Công Chúa để làm gì? Chẳng lẽ Đế Quân coi trọng Dương Thiền Công Chúa sao? Ngọn lửa buôn chuyện đang bùng cháy trong lòng.
Đát Kỷ đứng dậy, chìa tay ra, ôn nhu nói: "Đế Quân, mời đi theo ta!"
"Làm phiền Hồng Nương rồi!"
Bạch Cẩm đi theo Đát Kỷ vào bên trong đại điện, đi qua một số tòa cung điện, nhanh chóng đến một tòa đại điện. Trên đại điện có viết ba chữ lớn Nhân Duyên Điện.
Đát Kỷ bước tới, đẩy cửa ra. Một dải ngân hà chói lọi in sâu vào trong mắt, cả hai bước vào trong đại điện, giậm chân tại chỗ trong Vũ Tụ Tinh Hà.
Trong Tinh Hà rộng lớn, hai Tinh Tuyền khổng lồ cách xa, đối diện nhau. Tâm của mỗi Tinh Tuyền giống như một viên minh châu, sáng chói và lộng lẫy.
Trong một cái Tinh Tuyền có hàng ngàn hàng vạn thân ảnh của giống đực liên tục hiện lên. Thanh niên, trung niên, lão niên, có người, có thú, cũng có cả chim chóc.
Trong một Tính Tuyền khác, có hàng ngàn hàng vạn thân ảnh của giống cái liên tục hiện lên. Thanh niên, trung niên, lão niên, có người, có thú, cũng có cả chim chóc.
Ở giữa hai Tinh Tuyền có một cái Hồng Tú Cầu. Vô số sợi tơ màu đỏ từ Hồng Tú Cầu gửi ra. Kết nối bên trong hai Tinh Tuyền.
"Tỷ Tỷ! Sao ngươi lại tới đây?" Một giọng nói vui sướng vang lên.
Một tiên tử mặc áo đỏ bay ra từ trung tâm của vòng xoáy, đi về phía hai người, đáp xuống trước mặt Bạch Cẩm.
Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh cúi người thi lễ, mừng rỡ vừa cười vừa nói: "Cửu Thải bái kiến Đế Quân!"
Bạch Cẩm khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Ngươi ở đây cảm thấy thế nào?"
Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh vui vẻ nói: "Tốt lắm ạ! Nương nương đối xử rất tốt với chúng ta. Ở đây không có đấm đá nhau, công việc cũng dễ dàng. Hơn nữa đi ra ngoài còn rất có thể diện, tất cả thế lực đều không dám trêu chọc chúng ta. Hoàn toàn khác với trước đây!"
"Ha ha! Ngươi thì tốt rồi. Không thích thì ta vẫn hơi áy náy. Dù sao thì cũng là ta cho các ngươi đảm đương Hồng Nương."
"Đa tạ Đế Quân! Chúng ta rất hạnh phúc dưới sự che chở của nương nương." Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh khom người thi lễ.
Đát Kỷ cười nói: "Cửu Thải, Đế Quân không phải người ngoài, không cần phải khách khí."
Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh đứng dậy tò mò hỏi: "Tỷ tỷ, các ngươi tới Nhân Duyên không gian để làm gì vậy?"
Đát Kỷ suy nghĩ một chút rồi nói: "Cửu Thải, ngươi đi ra ngoài trước đi! Chuyện của Đế Quân vẫn nên giữ bí mật."
"Được, ta ở bên ngoài canh cửa cho các ngươi.
Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh không chút do dự bay ra, Đế Quân là loại chuyện hồng hoang đại năng, chắc chắn có liên quan đến đại nhân quả. Vẫn không nên biết thì hơn. Tuy rằng dưới sự che chở của nương nương hắn cũng không sợ nhân quả bình thường, nhưng Câu Trần Đại Đế không phải là bình thường.
Trên Tinh Không, chỉ còn lại hai người Bạch Cẩm và Đát Kỷ.
"Tra đường nhân duyên của Dương Thiền ra đây!"
Đát Kỷ duỗi tay ra và chỉ vào Tinh Tuyền giống cái, Tinh Tuyền to lớn xoay nhanh hơn, thân ảnh của Dương Thiền từ từ bay ra khỏi Tinh Tuyền, lơ lửng trên Tinh Tuyền.
Một sợi màu chỉ đỏ kéo dài từ lồng ngực hư ảnh của Dương Thiền kéo về phía Tinh Tuyền khác. Khi sắp chạm vào Tinh Tuyền, sợi chỉ đỏ đó đột nhiên dừng lại, không ngừng run rẩy.
Đát Kỷ cười, nói: "Đế Quân, tình huống này có nghĩa là Dương Thiền Công Chúa không có nhân duyên. Chuyện này cũng rất bình thường. Có rất ít thần tiên có nhân duyên."
Ngay khi giọng nói vừa dứt, sợi chỉ đỏ nhân duyên bỗng nhiên phát ra luồng sáng đỏ, bắn vào trong vòng xoáy, trong vòng xoáy xuất hiện hình ảnh một thư sinh vất vả, vẫn luôn cười ngây ngô.
Đát Kỷ kinh ngạc thốt lên: "Chuyện này... Chuyện này sao có thể?"
Bạch Cẩm vội hỏi: "Tình huống bây giờ là như thế nào?"
Đát Kỷ do dự và nói: "Chuyện này... Tình huống này cho thấy chính Dương Thiền Công Chúa đã cưỡng ép nhân duyên. Nhưng chuyện này sao có thể?"
Bạch Cẩm lẩm bẩm một hồi, Dương Thiền cưỡng ép nhân duyên, Nữ Oa nương nương cũng bế quan không xuất hiện, tình huống này khác với ta nghĩ quá! Ừ! Sau khi cái ót thông minh của ta suy nghĩ, chắc chắn đây là một âm mưu, có vấn đề lớn ở đây.
Hai thân ảnh chìm vào Tinh Tuyền, và Tinh Tuyền trở lại bình thường.
Đát Kỷ hồi phục lại tinh thần, cả kinh kêu lên: "Hỏng bét!"
"Có chuyện gì vậy?"
"Nhân duyên của Dương Thiền Công Chúa là người phàm, cứ tiếp tục như vậy rất nguy hiểm." Đát Kỷ lo lắng nói.
"Nguy hiểm chỗ nào?"
Đát Kỷ lo lắng nói: "Đế Quân, đừng đùa nữa.
Ta dường như nhìn thấy Dao Cơ Trưởng Công Chúa ngày xưa, điều gì sẽ xảy ra nếu nàng đi theo vết xe đổ của Dao Cơ Trưởng Công Chúa? Toàn bộ Thiên Đình sẽ bởi vậy mà hỗn loạn. Ngay cả Hạo Thiên Thượng Đế bệ hạ cũng sẽ bị ảnh hưởng. Một khi Hạo Thiên Thượng Đế bị thương, tam giới chắc chắn sẽ bất ổn!
Đế Quân, ngài nhất định phải ngăn Dương Thiền Công Chúa lại."