Ầm ~ Hư không vỡ nát, tạo thành một vòng xoáy thời không lớn mạnh. Kim Liên thập nhị phẩm lập tức rơi vào trong vòng xoáy thời không, bị trói buộc bởi vòng xoáy thời không méo mó.
Phía trên Kim Liên, 'rắc rắc rắc' lần lượt xuất hiện các vết nứt.
Thân ảnh Minh Hà giáo chủ số một loé lên trước Kim Liên thập nhị phẩm, bình tĩnh nói: "Không ai hiểu Kim Liên thập nhị phẩm hơn ta. Vạn pháp bất xâm, vạn kiếp bất diệt, nhưng cũng phải xem là ai sử dụng, ngươi quá yếu rồi."
Hắn đưa tay chém xuống một kiếm, 'bùm' Kim Liên thập nhị phẩm vỡ tan tành, Như Lai Phật Tổ bên trong vội vàng lùi lại, hét lớn: "Minh Hà giáo chủ, đây là hiểu lầm."
"Hiểu lầm sao? Vậy thì hoá giải hiểu lầm này đi."
Ầm ~ Huyết Hải dâng trào cuồn cuộn, tạo thành
một nắm đấm lớn màu máu, bao phủ cả bầu trời giáng xuống Như Lai Phật Tổ, 'binh' đập vào giữa đỉnh đầu của Như Lai Phật Tổ.
"A!" Như Lai Phật Tổ hét lên, 'ầm' một tiếng rơi vào trong Huyết Hải, bắn ra một cột máu cao ngất trời.
Hàng trăm tên Minh Hà giáo chủ đồng loạt cười lạnh, nếu ngươi ở Phật Giáo, ta còn không tiện ra tay, nhưng ngươi lại chạy đến Huyết Hải của bổn toạ để trộm đồ, vậy thì chúng ta sẽ từ từ tính sổ.
Hàng trăm Minh Hà giáo chủ hoá thành từng giọt máu óng ánh, 'tách tách tách' rơi vào trong Huyết Hải, bắt đầu nhoè ra.
Ầm ầm ầm ~ Huyết Hải sôi trào cuồn cuộn, trong Huyết Hải vang lên từng tiếng thét chói tai, kéo dài rất lâu.
...
Vài ngày sau, Như Lai Phật Tổ ngồi trên đài sen xuất hiện trên bầu trời Bắc Minh.
Lần này, Như Lai Phật Tổ đã thông minh hơn, chắp tay hành lễ, cung kính nói: "Phật Giáo Như Lai Phật cầu kiến yêu sư!"
Ầm ầm ầm ~ Mặt biển Bắc Minh tách ra hai bên trái phải, tạo thành một khe hở rất sâu, nước biển hai bên không ngừng chuyển động cuồn cuộn.
Một thanh niên mặc trường y màu đen bước ra, hành lễ cung kính nói: "Ta đến nghênh đón Phật Tổ theo lệnh của yêu sư."
Trên mặt Như Lai Phật Tổ nở nụ cười nhân hậu, theo người thanh niên đi đến đáy biển.
Một lúc sau, 'ầm' mặt biển nổ tung, Như Lai Phật Tổ thê thảm bay ra ngoài, trượt dài vạn dặm trên không trung.
Như Lai Phật Tổ ổn định thân hình trong không trung, hét lớn một tiếng: "Yêu sư, Phật Giáo và Yêu tộc là đồng minh, vĩnh viễn là bằng hữu tốt, vẫn xin yêu sư ban tặng Hắc Huyền Quả."
Giọng nói âm u của Côn Bằng Yêu Sư từ dưới biển vọng lên: "Không!"
"Yêu sư, chúng ta là đồng minh!"
"Bây giờ thì không phải!"
Như Lai nổi giận trên Bắc Minh Hải, nhưng cũng không còn cách nào khác, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối rời đi, cưỡi Kim Liên rời khỏi Bắc Minh Chi Hải.
Không lâu sau đó, một tiếng hét giận dữ vang lên trong Bắc Minh Chi Hải: "Đa Bảo, sao ngươi dám ăn trộm Hắc Huyền Quả của bổn toạ, mau chết đi cho ta!"
'Ầm' Toàn bộ Bắc Minh Hải rung chuyển, sức mạnh tối cao được giải phóng từ dưới đáy biển Bắc Minh Hải, một cột nước hình nấm khổng lồ vọt lên khỏi mặt biển.
Đa Bảo Như Lai ngồi trên Kim Liên thập nhị phẩm, lao ra khỏi Bắc Minh Hải, chật vật chạy về Tây phương.
"Ta là yêu sư, là vạn yêu chi sư!" Một giọng nói vang vọng trên bầu trời Bắc Minh Hải.
'Gào!'
'Gừ!'
'Quác!'
Trong Bắc Minh Hải, hàng ngàn con thủy thú bay lên trời, hai con Đại Nhật Kim Ô, Thần Thú Bạch Trạch, Cửu Đầu Xà Tổ, Thần Thú Loả Ngư, Thần Thú Phi Liêm, Cửu Vĩ Hồ Tổ, Thần Thú Tất Phương...
Với sự gia tăng sức mạnh của Côn Bằng Yêu Sư, thần thông của những thần thú bổn mệnh này đều phát huy được sức mạnh đáng sợ của mình. Cho dù bản thể của những thần thú này ở đây, thì cũng chỉ có thể sợ hãi chạy trốn, sau đó cảm khái không hổ là vạn thú chi sư.
Như Lai Phật Tổ nghiêng đầu nhìn, tâm thần thấp thỏm không yên, vội vàng hét to: "Yêu Sư, ngươi đừng bắt nạt phật quá đáng!"
"Đa Bảo Như Lai, ngươi trộm Hắc Huyền Quả của bản tọa mà còn muốn chạy trốn hả? Ở lại cho bản tọa!"
Hai Đại Nhật Kim Ô thi triển Hóa Hồng Chi Thuật, nháy mắt đã chặn trước mặt Đa Bảo Như Lai. Phừng! Thái Dương Chân Hỏa cháy hừng hực, hóa thành đôi cánh bao phủ bầu trời, che trời khóa biển.
"Á!"
"Á!"
Tiếng thét thảm thiết của Như Lai Phật Tổ vang vọng khắp bầu trời Bắc Minh Hải, yêu khí mênh mông cuồn cuộn, Phật quang nổ tung. Sau đó, Phật quang bị yêu khí thôn phệ.
Tất cả đại năng khắp tam giới đều chăm chú nhìn về phía Bắc Minh Hải, bày hạt dưa hoa quả ra ngoài ăn dưa cắn hạt, thưởng thức vở kịch Yêu Sư đánh Như Lai Phật Tổ. Vở kịch hay như thế này không phải lúc nào cũng được xem.
Cùng lúc đó, ở Cực Lạc Thế Giới trong Hỗn Độn.
Chuẩn Đề Thánh Nhân từ hư không bước ra, tươi cười đáp xuống bãi cỏ, tùy tiện ngồi xếp bằng rồi ung dung cất lời: "Sư huynh, ta về rồi."
Trước Công Đức Trì bên cạnh, Tiếp Dẫn Thánh Nhân từ từ mở mắt ra hỏi: "Sư đệ, sao rồi?"
"Đương nhiên là không khiến sư huynh thất vọng."
Tiếp Dẫn Thánh Nhân thở dài, giọng điệu có phần lo lắng: "Sư đệ, chúng ta có nhất thiết phải làm đến bước này không?"
"Đương nhiên là cần. Sư huynh, ngươi không cảm thấy như vậy rất thú vị sao?"
"Thú vị?"
Chuẩn Đề Thánh Nhân cười khẽ: "Đúng vậy! Thánh Nhân bất tử bất diệt, đạo của mình bất bại. Trước mặt Thánh Nhân, chúng sinh chỉ như con sâu cái kiến. Thời gian vô tận thật sự quá nhàm chán, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn cũng là niềm vui bất ngờ."
"Haiz, nhưng ngươi tính kế Nữ Oa nương nương, sợ là sau khi xong việc nàng sẽ không để yên, niềm vui bất ngờ sẽ biến thành kinh hãi."