Thải Phượng vung tay, một dòng xoáy xuất hiện sau lưng Dương Thiền, nhìn xuyên qua dòng xoáy có thể thấy một tinh cầu xoay chầm chậm, bên cạnh tinh cầu có hai viên Thái Dương Tinh.
Dương Thiền lập tức rơi vào trong dòng xoáy, như một chiếc lá rụng bay la đà, tiến vào trong tinh không vũ trụ. Thân thể nàng bỗng nổ tung, một đạo Chân Linh đi về phía tinh cầu kia.
Dương Tiễn kìm lòng không đậu, bèn nhìn Thải Phượng hỏi: "Tiên tử, nếu muội muội ta không thể lịch kiếp trăm thế thì sao?"
Thải Phượng tiên tử khẽ mỉm cười trả lời: "Vậy thì cứ tiếp tục cho đến khi nàng có thể lịch kiếp trăm thế, cứu vớt chín chín tám mốt thế giới rơi vào nguy cơ hủy diệt mới thôi. Mỗi một lần chuyển thế của nàng đều là tận thế."
Da mặt Dương Tiễn co rụt lại. Mỗi một lần chuyển thế đều là tận thế, có thể tưởng tượng được đau khổ nhường nào. Nhưng lần này Dương Thiền đã làm sai, mình không có mặt mũi nào mà nói giúp nàng.
Hạo Thiên Thượng Đế bình tĩnh cất lời: "Đa tạ tiên tử, nương nương xử lý tốt hơn ta."
Thải Phượng tiên tử phúc thân thi lễ, khẽ nở nụ cười: "Bệ hạ, nương nương, đệ tử phải về phục lệnh, xin cáo từ!"
Dao Trì bưng bàn đào bước đến, khẽ mỉm cười nói: "Ta tiễn ngươi."
Thải Phượng tiên tử vội vàng từ chối: Nương nương dừng chân, ta tự đi là được."
"Người tới Thiên Đình chính là khách, làm gì có chuyện không tiễn chân. Ta và Nữ Oa nương nương gọi nhau là tỷ muội, vốn là người một nhà, ngươi đừng khách khí."
Thải Phượng không thể từ chối, đành để cho Dao Trì tiễn mình rời đi.
Sau khi Thải Phượng rời đi, Dương Tiễn vội vàng hỏi: "Cữu cữu, chúng ta có cách nào giúp đỡ muội muội không?"
Hạo Thiên Thượng Đế bình tĩnh nói: "Không cần giúp đỡ. Mặc dù ta có thể xác định trần gian thế giới nơi Dương Thiền ở, nhưng không cần giúp nàng. Thải Phượng nói không sai, đây là hình phạt, cũng là chuyến lịch luyện của nàng, chúng ta không cần nhúng tay.
Lần này nàng hành động thái quá, cũng tại Nữ Oa nương nương bảo vệ nàng quá kỹ, làm cho nàng tùy hứng như tiểu nữ hài."
Dương Tiễn gật đầu bất đắc dĩ, vô thức ngẩng đầu nhìn trời, tầm mắt xuyên qua ba mươi ba tầng trời nhìn vào tinh không. Trong tinh không vô tận chỉ có ba trăm sáu mươi lăm cổ tinh, những tinh thần còn lại đều là thuở xưa Thánh Nhân dùng các mảnh vỡ của hồng hoang tạo thành. Trong đó có rất nhiều tinh cầu có thể dựng dục sinh linh, hình thành Tinh Không Phàm Gian Giới đặc biệt.
Phàm Gian Giới trong tinh không nhiều như cát, không cách nào đếm xuể, đừng nói đến chuyện tìm một phàm nhân. Ít nhất thì Dương Tiễn còn lâu mới làm được.
Dương Tiễn cúi đầu hỏi: "Cữu cữu, khi nào mẫu thân ta có thể ra ngoài?"
"Cánh cửa Ngọc Kinh Sơn nằm trong tay Bạch Cẩm. Hiện giờ hắn rơi vào Ma Giới, Ngọc Kinh Sơn không thể mở ra, ít nhất là chúng ta không thể mở ra."
Dương Tiễn sốt sắng hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"
"Chờ!"
"Chờ?"
"Ta không tin Ma Giới thật sự có thể vây khốn Bạch Cẩm."
...
Trong Hỗn Độn, Thái Thượng Thánh Nhân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ tụ họp ở Đại Xích Thiên.
Thái Thượng và Nguyên Thủy ngồi trên ghế dưới cây trà. Thông Thiên giáo chủ xách Thanh Bình Kiếm đi qua đi lại với vẻ mặt nôn nóng.
Thái Thượng bất đắc dĩ nói: "Thông Thiên, ngươi đừng đi nữa, ta choáng váng cả đầu."
Thông Thiên giáo chủ dừng bước, lạnh lùng hừ mũi: "Không phải đệ tử của các ngươi, đương nhiên các ngươi không sốt ruột. Hiện tại Bạch Cẩm rơi vào Ma Giới, trong Ma Giới có tồn tại Ma Tổ, nguy hiểm nhường nào?"
Nguyên Thủy Thiên Tôn cất giọng nặng nề: "Chưa tới lúc Ma Giới xuất thế, chúng ta không thể vào Ma Giới. Muốn cứu Bạch Cẩm khó vô cùng!
Nhưng Bạch Cẩm đã được che giấu thiên cơ, cho dù hắn ở trong Ma Giới, Ma Tổ cũng khó có thể phát hiện."
Thái Thượng Thánh Nhân gật đầu: "Đúng vậy! Chỉ cần Bạch Cẩm trốn thật kỹ thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Tới khi Ma Giới xuất thế, ta và ngươi cùng đến Ma Giới.
Thông Thiên, như vậy đã được chưa?"
"Bạch Cẩm vốn là đứa không chịu nhàn rỗi, ta lo hắn không chịu yên phận trong Ma Giới. Nhỡ đâu hắn bất cẩn không che giấu bản thân, vậy chẳng phải là vô cùng nguy hiểm sao?"
"Vậy thì dặn dò hắn, bảo hắn tìm một nơi lánh mình ẩn cư là được."
Thông Thiên giáo chủ bực bội nói: "Ngươi ngốc hả, Bạch Cẩm đang ở trong Ma Giới, ngươi thông báo cho hắn kiểu gì? Lẽ nào ngươi định tiến vào Ma Giới?"
Thái Thượng Thánh Nhân cười ha hả: "Tuy chúng ta không thể tiến vào ma giới, nhưng vẫn có thể liên lạc với Ma Giới, không khó để biết được sự an nguy của Bạch Cẩm."
Thái Thượng Thánh Nhân lấy một viên bi ra, viên bi trải rộng rồi biến thành giao diện của Tam Giới Thương Thành, hiện ra giữa không trung. Hắn ấn mở danh sách hảo hữu, sau đó tìm tên Bạch Cẩm rồi gửi lời mời gọi video.
Thông Thiên tò mò hỏi: "Chỉ là một pháp bảo cỏn con, còn có thể lợi hại hơn ta chắc? Ngay cả ta cũng không thể tiến vào Ma Giới..." Hắn bỗng trợn to mắt, kết nối thật kìa! Lẽ nào Ma Giới còn cố ý mở thông đạo cho Tam Giới Thương Thành? Sao có thể chứ!
Trong video, Bạch Cẩm đang ngồi trên một cây đại thụ, thấy tình hình này hắn cũng sững sờ, sau đó mừng rỡ reo lên: "Sư thúc, sư bá, cuối cùng thì các ngươi cũng liên lạc với ta.
Hu hu hu! Đệ tử bất cẩn rơi vào Ma Giới. Sư phụ, sư bá, các ngươi nhất định phải cứu ta!"