Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1218 - Chương 1218: Không Thử Thì Làm Sao Biết Được

Chương 1218: Không thử thì làm sao biết được

La Hầu Ma Tổ ngước mắt nhìn hình ảnh bên trong Kính Tượng, cười ha hả nói: "Có thể lừa gạt Vô Thiên, Khuê Cương, trong thời gian ngắn kéo ra thế lực to lớn, thiết lập Ma Giáo với vô số giáo chúng dưới trướng, vạn ma triều tông, có thể thấy ngươi rất thành tâm."

Bạch Cẩm thành khẩn đáp: "Có thể ra sức vì Ma Tổ là vinh hạnh của tư, không khổ.

Xin Ma Tổ đại nhân trở thành Giáo Chủ, giáo hóa chúng ma."

"Ma Giáo là do ngươi hao tâm tổn trí dựng lên, lôi kéo phần lớn tán tu Ma Tôn, chắc hắn đã bỏ ra không ít công sức để thiết lập được một Ma Giáo như thế, bây giờ chắp tay dâng lên cho ta, ngươi cam lòng?" Ánh mắt thâm thúy nhìn Bạch Cẩm, hễ có nửa điểm chần chừ liền biết hắn có mục đích không tốt, không thể dùng.

Không chút do dự, Bạch Cẩm lập tức cung kính nói: "Đệ tử can tâm tình nguyện, Ma Giáo chính là lễ vật đệ tử đưa cho Ma Tổ, nếu ngài không muốn đệ tử sẽ giải tán."

Lúc nói lời này Bạch Cẩm tình thâm cắt ý, thành khẩn rộng lượng, có quỷ mới muốn bỏ Ma Giáo.

La Hầu đánh giá Bạch Cẩm vài lần, trong lòng có chút kinh ngạc, vậy mà không có nửa điểm khó xử, chẳng lẽ hắn thật sự vì ta toàn tâm phục vụ? Vì ta mà chuẩn bị Ma Giáo?

La Hầu bỗng cười ha ha vài tiếng, nói: "Thú vị, lâu rồi không gặp tiên thần thú vị như vậy."

Bạch Cẩm nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng noãn, khuôn mặt chất phác chân thành.

La Hầu có chút hài lòng với biểu hiện của Bạch Cẩm. Đầu tiên là mang đến lễ vật của mấy vị Thánh Nhân khác xem như thư giới thiệu, tiếp đó còn toàn tâm toàn ý chuẩn bị một phần đại lễ cho mình, tuy lễ vật này cũng không quá cần nhưng một thủ hạ như vậy đánh để bồi dưỡng, so với Vô Thiên và Khuê Cương tốt hơn nhiều, cho tới bây giờ bọn hắn còn chưa hỏi ta muốn gì.

"Tâm ý của ngươi bản tọa sẽ nhận, bản tọa rất hài lòng nhưng bản tọa sẽ không đi làm Ma Giáo Chi Chủ gì đó."

Bạch Cẩm lập tức kiên quyết nói: "Vậy đệ tử liền đi giải tán Ma Giáo, Ma Giáo tồn tại là vì Ma Tổ ngài."

"Giải tán thì không cần, như đã lập, ngươi tiếp tục làm Giáo Chủ Ma Giáo. Chỉ cần trung thành làm việc cho bản tọa, của ngươi chính là của ngươi, bản tọa sẽ không bạc đãi."

Bạch Cẩm bỗng ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Ma Tôn: "Ta làm Giáo Chủ Ma Giáo?"

Liên tục lắc đầu từ chối: "Không được, không được, ta chính là tiên thần ở tam giới, sao có thể làm Giáo Chủ Ma Giáo?"

"Hừ." La Hầu hừ lạnh nói tiếp: "Ngươi không muốn dốc sức vì ta? Hay nói ngươi xem thường Ma tộc?" Toàn bộ phế tích bỗng rung lên dữ dội. Thánh Nhân chi uy bàng bạc đè ép Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm khẽ run, vội vàng cúi đầu than khổ: "Ma Tổ tại thượng, đệ tử nguyện ý dốc sức vì ngài, muôn lần chết không từ. Chỉ là sự tình Ma Giáo quan hệ trọng đại, đệ tử còn non yếu, lực lượng mỏng, sợ không đảm đương nổi."

"Bản tọa nói ngươi có thể thì ngươi có thể, ai dám không phục?” Thanh âm hùng vĩ oai nghiêm vang vọng trong tinh vực rách nát.

Bạch Cầm lặng lẽ ngẩng đầu liếc mắt nhìn La Hầu, trong lòng than khổ, sao ta thật sự trở thành Giáo Chủ Ma Giáo rồi? Tiểu đào hoa đáng chết, xem sau này ta xử ngươi thế nào! Hắn nghiến răng nghiến lợi.

Bạch Cẩm lập tức ôm quyền hành lễ, kích động nói: "Đệ tử đa tạ Ma Tôn đã tín nhiệm, đệ tử chắc chắn sẽ cúc cung tận tụy* đến chết mới dừng, dốc hết sức lực phục vụ Ma Tôn."

"Tốt! Ta đánh giá cao thái độ của ngươi. Hiện tại ngươi đã là Giáo Chủ Ma Giáo, ta sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ."

"Xin Ma Tổ phân phó."

"Ngươi nhìn tinh không tĩnh mịch này xem, vô vị cỡ nào."

La Hầu cảm khái một tiếng, tiếp tục nói: "Ngày trước ta tranh phong cùng Hồng Quân trong hồng hoang, xuýt chút nữa bị hắn phá Tru Tiên kiếm trận, chém chết nhục thân, chân linh bị đánh vào hư không, phân tán tứ phía.

Nhưng ta nào dễ chết, đứng trong hư không sáng lập Ma Giới, ức vạn năm sau, luyện giả Hoàn Chân trở về từ hư vô, nhưng đó lại là hợp đạo của Hồng Quân tới để đánh nát vô hạn tinh vực của Ma Giới.

Cuối cùng ta vẫn được thiên đạo bên dưới che chở, thuận thế thành Thánh, mượn lực thiên đại bức lui Hồng Quân, nhưng đã qua nhiều năm, vô hạn tinh không vẫn không thể khôi phục."

Bạch Cẩm thử thăm dò: "Ma Tổ, ý của ngài là?"

"Ngươi tới Hắc Ám Huyễn Hải, khôi phục vô hạn tinh không."

Bạch Cẩm vẻ mặt đau khổ than: "Ma Tổ, cái này… ngài còn không làm được thì sao đệ tử làm được đây?"

"Hồng Quân dùng Huyền môn chính pháp đánh nát Hắc Ám Tinh Hải. Ngươi là đệ tử Huyền môn, có thể đi thử xem."

"Ma Tổ, cứ cho lời ngài nói là đúng, nhưng dù là đồng môn cũng khác nhau trời vực, trước mặt Đạo Tổ đệ tử chỉ là một hại bụi dưới chân núi Bất Chu Sơn.

Mà đã là bụi cát thì sao có thể lay chuyển Thần Sơn, Ma Tổ, ngài nói đúng không?

"Ngươi không thử thì làm sao biết được? Đệ tử Ma tộc ta tối kỵ nhất là lo trước lo sau, muốn làm được thì dũng cảm chiến đấu, bất chấp tất cả."

Bạch Cẩm cảm thấy Ma Tổ càng ngày càng không tốt, lập tức cẩn trọng đáp: "Vậy để đệ tử đi thử xem."

"Đi đi!"

"Vâng! Thuộc hạ cáo lui." Bạch Cẩm đứng dậy, thân ảnh mờ dần rồi biến mất không thấy gì nữa.

Bên trong hư không tĩnh mịch, La Hầu Ma Tổ tự nói: "Bạch Cẩm, để ta xem thử bản thân ngươi có thể đạt tới bước nào. Nếu thật sự thành công, bản tọa cũng không ngại cho ngươi tạo hóa ngập trời."

Thật ra La Hầu vốn cũng không tin Bạch Cẩm có thể thành công, chuyện mà ngay cả bản thân hắn cũng không làm được thì dựa vào mình Bạch Cầm có thể sao? Chỉ là nhàn rỗi quá nên hạ cờ chơi thôi, ai bảo Bạch Cẩm có bối cảnh thâm hậu? Đây cũng là để thăm dò Thánh Nhân tam giới, xem thử đạo hạnh của bọn hắn thế nào.

Bình Luận (0)
Comment