Lá trà vào tay, La Hầu cảm nhận được khí tức của Thánh Nhân ẩn chứa trong đó. Cảnh giới cao nhất là giống như nước, tĩnh thì giống như bảo kính trơn bóng phản chiếu vạn vật, động thì ào ạt khó đỡ. Đúng là đại đạo của Thái Thượng.
"Ý tốt của Thái Thượng giáo chủ, ta đã nhận được. Hôm nào ta ra khỏi Ma Giới, nhất định sẽ đi tìm Thái Thượng luận đạo một phen."
Bạch Cẩm tiếp tục ra tay, từng món thánh vật hiện ra.
"Khởi bẩm Ma Tổ đại nhân, đây là một món ăn ngon mà Nguyên Thủy Nhị sư bá tặng ngài, mời Ma Tổ bình phẩm."
"Ha ha! Đường đường là Nguyên Thủy Thiên Tôn mà lại biết chế biến món ngon? Hương vị khá ngon, hôm khác ta phải đến Ngọc Hư Cung làm khách, bắt hắn đích thân xuống bếp cho ta."
Bạch Cẩm cạn lời. Ha hả, mong rằng đến lúc đó ngươi vẫn có thể hống hách như vậy.
"Ma Tổ đại nhân, đây là một bức tượng do Nữ Oa nương nương tự tay điêu khắc tặng ngài."
"Đây... đây là khắc hải xà nghịch nước hả?"
"Không, đây là Thần Long ra biển, ngụ ý một khi Ma Tổ đại nhân thoát khỏi vây khốn chính là Thần Long ra biển, tùy ý tung hoành khắp thiên địa." Bạch Cẩm giải thích với vẻ mặt nghiêm túc.
Khóe miệng La Hầu giần giật, nói trắng ra thì đây cũng là hải xà nghịch nước. Hắn thản nhiên cất lời: "Ta nhận lễ vật của Nữ Oa nương nương."
Bạch Cẩm lại chỉ tay lần nữa, một con thú nhỏ đỏ hỏn khóc hu hu hu từ từ rơi xuống. Hắn cung kính thưa: "Ma Tổ đại nhân, đây là Thực Thiết Thú mà Bình Tâm nương nương sai ta mang đến tặng ngài, tượng trưng cho tình hữu nghị của Địa Phủ."
Thật ra Bạch Cẩm định nuôi con Thực Thiết Thú này, nhưng một thời gian sau lại quên béng, vẫn luôn thả trong thời không phong cấm, bây giờ có thể lợi dụng.
La Hầu vươn tay gọi Thực Thiết Thú tới, vừa cười vừa nói: "Tuy ta ở Ma Giới, nhưng cũng nghe danh Thực Thiết Thú của Địa Phủ, đó là thú cưng Bình Tâm yêu thích nhất."
Trước đó La Hầu còn nghi ngờ lễ vật mà Bạch Cẩm đề cập đến chỉ là lời nói từ một phía của hắn, nhưng bây giờ La Hầu đã hoàn toàn tin tưởng. Bài tây của Thông Thiên, lá trà của Thái Thượng có thể là đồ trước đây Bạch Cẩm cất giữ. Nhưng còn món ngon của Nguyên Thủy Thiên Tôn, ai lại rảnh hơi cất giữ món ngon chứ? Thực Thiết Thú của Bình Tâm nữa, ai lại rảnh hơi cất giữ Thực Thiết Thú non chứ? Từ đó có thể thấy chắc hẳn những lễ vật này đúng là đồ Thánh Nhân hồng hoang gửi tặng.
Mặc dù bề ngoài La Hầu tỏ ra vô cùng lạnh nhạt, thậm chí còn hơi coi thường, nhưng cõi lòng nặng trĩu. Ngay cả vị trí của Bạch Cẩm mà mình cũng không tính ra, vậy mà bọn hắn có thể tính được Bạch Cẩm sẽ lưu lạc đến Ma Giới. Lẽ nào đạo hạnh của bọn hắn đã hơn mình? Hậu bối thời nay đều lợi hại như vậy sao?
Bạch Cẩm nào biết La Hầu đang nghĩ gì. Hắn nở nụ cười chất phác, cười ngây ngô nói: "Ma Tổ đại nhân, sư phụ, sư bá, sư thúc của đệ tử phái đệ tử mang những lễ vật này cho ngài, còn bảo tiểu nhân chuyển lời tới ngài."
"Ồ, nói gì thế?"
"Đệ tử tình cờ rơi vào Ma Giới, sư phụ, sư bá, sư thúc của đệ tử xin nhờ Ma Tổ đại nhân quan tâm chăm sóc đệ tử nhiều hơn."
Bạch Cẩm vội vàng nói tiếp: "Ma Tổ đại nhân yên tâm, trước giờ đệ tử cực kỳ ngoan ngoãn, tuyệt đối không làm xằng làm bậy." Trái tim bé bỏng đập thình thịch, như vậy mới có thể khiến Ma Tổ bật đèn xanh cho mình!
Trong mắt Ma Tổ lóe lên vẻ hung ác, hắn lạnh lùng chất vấn: "Bọn hắn uy hiếp ta?"
Bạch Cẩm thầm nghĩ không ổn, Ma tộc lại hiểu rõ như vậy? Quả nhiên không thể xử lý bọn hắn theo lẽ thường, vội vàng cười theo nói: "Không dám, Ma Giới là thế giới của Ma Tổ ngài, đệ tử nào dám uy hiếp? Những lễ vật này cũng là biểu đạt kính ý với ngài.
Ma Tổ đại nhân, đệ tử cũng đã chuẩn bị một lễ vật cho ngài."
Nghe vậy, La Hầu nguôi giận không ít, ừm… kính ý còn tạm được, xem như bọn hắn biết tôn ti.
Mặc dù bên ngoài giận dữ nhưng trong lòng La Hầu cũng biết mấy tôn Thánh Nhân này thực sự có ý uy hiếp, bọn hắn tặng lễ vật, bái môn hộ, cho hắn mặt mũi, nếu hắn nhận lễ vật thì 'ngươi tốt ta tốt mọi người đều tốt', nhưng nếu hắn từ chối không nhận, làm khó Bạch Cẩm, e là ngày tháng sau này khó dễ dàng, dù sao những người lăn lộn giang hồ như bọn hắn xem trọng nhất là thể diện.
Sắc mặt Ma Tổ La Hầu dịu đi, hỏi: "Ngươi chuẩn bị lễ vật gì?"
"Đệ tử đã tới Ma Giới được một thời gian nhưng vẫn không tới tham kiến Ma Tổ là vì chuẩn bị lễ vật này cho ngày, Ma Tổ đại nhân, mời xem."
Bạch Cẩm phất tay, một Kính Tượng bày ra trước mắt, trong Kính Tượng, từng tôn Ma Tôn bàng bạc uy thế đứng sừng sững trên Hắc Ám Huyễn Hải, khiến tinh quang dưới mặt biển cũng phải lẩn đi, tạo thành khu vực đen kịt.
Một cỗ loan giá tựa như tòa lâu đài hạ xuống, những cánh hoa hỏa diễm bay đầy trời, vang lên nhạc khúc, khẩu hiệu động trời.
Toàn bộ Ma Tôn đều quỳ một chân trên mặt hiển, đồng loạt hô: "Bái kiến Giáo Chủ!" Thanh thế chấn thiên.
Hình ảnh tới đây thì dừng lại.
Bạch Cẩm cung kinh nói: "Ma Tổ đại nhân, đây là lễ vật đệ tử chuẩn bị cho ngài, sau khi đệ tử tới Ma Giới, phát hiện Ma tộc tán loạn, không có trật tự, giống như vụn cát.
Lòng sầu lo thay Ma Tổ, tiêu tốn rất nhiều thời gian, dốc toàn lực tạo ra thế lực đệ nhất Ma Giới, Ma Giáo.
Ma Tổ vĩ đại chính là Giáo Chủ Ma Giáo, giáo hóa chúng ma."