Ở trung tâm Chân Ma Giới có một ngọn núi chống trời, yêu ma cũng khó nhìn thấy đỉnh núi. Lưng chừng núi bị ma vân bao phủ quanh năm, sấm rền chớp giật không dứt, ngay cả Ma Tôn cũng không thể bay qua.
Trên đỉnh núi tĩnh lặng như tờ, không có một ngọn gió. Một tòa cung điện hùng vĩ tọa lạc trên đỉnh núi, tấm bảng trên cung điện viết ba chữ to 'Hắc Tiêu Cung'.
Ba thân ảnh xuất hiện trước Hắc Tiêu Cung, chính là Câu Trần Đại Đế Bạch Cẩm, Vô Thiên Phật Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ.
Bạch Cẩm ngẩng đầu nhìn tấm bảng, thầm than vãn trong lòng. Mình vẫn bị tìm ra, không thể trốn thoát! Không được, nhất định phải nghĩ cách tự cứu lấy mình.
Vô Thiên Ma Tổ chìa tay, khẽ mỉm cười nói: "Mời Đế Quân vào tỏng, Ma Tổ đợi đã lâu."
"Thật ra ta cũng ngưỡng mộ Ma Tổ tù lâu!" Đến nước này rồi còn có thể làm sao? Đương nhiên là cam chịu số phận. Bạch Cẩm mỉm cười nói một câu, sau đó ba người đi vào trong.
Nhìn từ bên ngoài thì bên trong Hắc Tiêu Cung chỉ có bóng tối, không có một tia sáng, dường như có thể nuốt chửng mọi thứ.
Khi bước vào cánh cửa, tầm mắt bỗng sáng ngời. Ba người xuất hiện trong một vùng tinh không, đứng trên một khối vẫn thạch sứt mẻ. Trên đỉnh đầu toàn là mảnh vỡ tinh thần, hoang vu tĩnh mịch.
Một nam tử trung niên mặc trường bào màu tím, ngồi nghênh ngang trên một tảng đá màu xám. Hắn giẫm chân lên tảng đá, toát ra vẻ ngạo nghễ ngang ngược.
Bạch Cẩm lập tức chắp tay thi lễ cúi lạy, cung kính nói: "Bái kiến Ma Tổ, chúc Ma Tổ Ma Đạo hưng thịnh." Động tác còn nhanh hơn, thành thạo hơn Vô Thiên và Khuê Cương.
Vô Thiên Phật Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ cũng vội vàng cúi lạy theo, cung kính hô: "Bái kiến Ma Tổ!"
La Hầu nghiêng đầu nhìn Bạch Cẩm, thản nhiên cất lời: "Trước đây ngươi từng gặp ta sao?"
"Chưa từng!"
"Vậy thì sao ngươi lại biết ta là Ma Tổ?"
Bạch Cẩm cung kính trả lời: "Đệ tử chưa từng gặp Ma Tổ, nhưng đệ tử vừa nhìn thấy ngài đã không kìm được muốn hành lễ quỳ lạy. Mặc dù ngài ngồi trên tảng đá, nhưng khó che giấu khí chất tôn quý của ngài. Dường như đệ tử trông thấy vô số ma đầu đang khom lưng cúi đầu dưới tảng đá này.
Nơi ngài ngồi bá đạo vô song, ánh mắt ngài coi thường tất cả, mái tóc dài bay bay tự do ngạo mạn, tay đùa giỡn tinh hà.
Đệ tử chưa từng thấy ai từ trên cao nhìn xuống thiên địa như ngài, cho nên mới cả gan suy đoán là Ma Tổ ở ngay trước mặt."
"Ha ha!" La Hầu cười to vài tiếng rồi nói: "Trong Huyền môn có một diệu nhân, lần sau gặp Hồng Quân ta sẽ nói với hắn."
Bạch Cẩm cười gượng hai tiếng, Ma Tổ muốn hại ta!
Ma Tổ vung tay ra lệnh: "Vô Thiên, Khuê Cương, các ngươi lui đi!"
"Vâng!" Vô Thiên Phật Tổ và Khuê Cương Pháp Tổ cung kính khom người thi lễ, thân ảnh lập tức biến mất trong tinh không tĩnh lặng.
Trong lòng Bạch Cẩm càng thấp thỏm hơn, trong chốc lát không đoán được Ma Tổ muốn làm gì. Nụ cười trên gương mặt càng thêm rạng rỡ.
"Bạch Cẩm, ngươi thật khó tìm, bản tọa huy động cả Ma Giới tra xét kỹ càng mà nhất thời không tìm thấy tung tích của ngươi. Ngươi đang trốn ta hả? Hay là bản tọa không xứng để ngươi đến bái kiến?"
"Sao có thể chứ! Khởi bẩm Ma Tổ, thật ra trong thời gian này đệ tử vẫn luôn chuẩn bị lễ vật cho ngài. Vừa mới chuẩn bị xong lễ vật, đệ tử vội vàng hiện thân."
Sắc mặt La Hầu hơi thay đổi. Bạch Cẩm xuất hiện ở đây vào lúc này, thay vì nói là tìm thấy Bạch Cẩm, chẳng bằng nói là hắn chủ động hiện thân. Nếu hắn không thành lập Ma Giáo mà tiếp tục lẩn trốn, thì không biết đến ngày tháng năm nào mới tìm được hắn.
"Lễ vật gì?"
Đến rồi, sống hay chết là do hành động này quyết định. Bạch Cẩm chỉ tay, cung kính thưa: "Ma Tổ, mời ngài xem."
Một đốm thần quang đột nhiên hiện ra, một bộ bài tây vàng lấp lánh xuất hiện trong thần quang. Trên bộ bài tây tỏa ra đại đạo chi vận, dù là Thánh Nhân cũng khó có thể nhìn thấu.
Bạch Cẩm lập tức cất lời: "Thật ra các sư bá, sư thúc của đệ tử đã bói trước việc đệ tử sẽ tiến vào Ma Giới, vì vậy cố ý dặn dò đệ tử mang theo một số lễ vật tặng Ma Tổ đại nhân.
Bộ bài tây này là do sư phụ ta dày công luyện chế, dùng nguyên liệu kỳ trân trong thiên địa, có thể đảm bảo tuyệt đối công bằng công chính, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể gian lận. Sư phụ ta nghe nói Ma Tổ ngài bị nhốt trong Ma Giới nên cố ý bảo ta mang cho ngài giải trí. Mong Ma Tổ nhận cho."
La Hầu vươn tay bắt lấy, bộ bài tây bay rào rào về phía La Hầu như một con trường long màu vàng, rơi chồng chất trong tay hắn.
La Hầu cầm bộ bài tây màu vàng, lập tức cảm nhận được đại đạo ẩn chứa trong đó, lộ rõ vẻ sắc bén, kiếm khí ngông nghênh. Mỗi một lá bài là một thanh Tiên Kiếm tuyệt thế. Hắn không kìm được khen ngợi: "Thông Thiên giáo chủ được đấy! Tru Tiên Tứ Kiếm mượn tay ta xuất thế, nhưng hắn lại đoạt được."
Bạch Cẩm lập tức cười hùa theo: "Ma Tổ đại nhân, thật ra sư phụ ta cũng rất bội phục ngài, còn cố ý nhờ ta vấn an ngài thay hắn."
La Hầu trở tay thu hồi bộ bài tây rồi nói: "Hôm nào ta ra khỏi Ma Giới, nhất định sẽ đi gặp Thông Thiên giáo chủ."
Bạch Cẩm lại chỉ tay lần nữa, một đạo thanh quang hiện ra trước mặt. Một chiếc hộp gấm màu tím xuất hiện trong thanh quang, trên hộp gấm có một chiếc Thái Cực Phong Ấn.
La Hầu vẫy tay, hộp gấm lập tức bay đến, rơi vào trong tay La Hầu Ma Tổ. Hắn thản nhiên cất lời: "Thái Thượng!"
"Ma Tổ minh giám, quả nhiên không gì có thể qua mắt Ma Tổ đại nhân. Đây là lễ vật Thái Thượng Đại sư bá sai ta mang đến tặng Ma Tổ đại nhân. Trong này là lá trà Ô Long do Thái Thượng Đại sư bá của ta đích thân nuôi dưỡng, mời Ma Tổ đại nhân bình phẩm."