Bạch Cẩm không nói gì, chứng cứ tận nơi rồi vẫn cố giải thích vậy à? Còn nói mãi không xong! Hắn nói tiếp: "Ta còn nghe nói, có người nói ta là kẻ không phải con vương mà dám xưng vương, mơ tưởng hão huyền."
Khuê Cương Pháp Tổ lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực: "Đúng vậy, đây chính là lời ta nói, thiếu chủ không phải vương thì sao mà xưng vương được? Ngươi chính là Đại Đế, là Đế Quân trên chín tầng mây, tước vương làm sao có thể xứng với thân phận tôn quý của ngài? Ngài phải là người tôn quý hơn vương gấp mấy lần mới đúng.
Thiếu chủ, sau này ngài đừng nên xưng vương nữa, ngài mà nói vậy thì ta là người đầu tiên đứng ra phản đối, bởi vì chỉ có từ Đế mới xứng với ngài thôi!”
Bạch Cẩm trợn mắt, khó thế mà cũng giải thích được? Nhưng mà cảm giác được người khác nịnh nọt cũng đã thật, thảo nào Thái Thượng Thánh Nhân và các vị khác thích ta như vậy. Cơ mà sao tự dưng Khuê Cương lại thay đổi chóng mặt như vậy?
Bạch Cẩm cười nói: "Cho nên đây chỉ là hiểu lầm thôi sao?"
Khuê Cương Pháp Tổ liên tục gật đầu, còn cười làm lành: "Hiểu lầm, hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi."
Bạch Cẩm chỉ vào các Thiên Ma giống như bóng tối phía dưới rồi hỏi: "Vậy bọn họ là sao?"
Các Thiên Ma đang hóng chuyện giật mình, bọn hắn cảm giác cơ thể bỗng lạnh như vừa rơi vào vùng băng tuyết vậy, vội vàng quỳ xuống, đồng thanh kêu lên: "Bái kiến thiếu tổ."
Khuê Cương Pháp Tổ lập tức răn dạy: "Các ngươi như vậy là sao? Sao dám tới Ma Giáo tổng đàn gây sự, chẳng lẽ không biết bổn tọa và Ma Giáo giáo chủ chính là huynh đệ vào sinh ra tử, chí giao hảo hữu sao?"
Đám Thiên Ma bên dưới bên dưới bị mắng cho run người, không một kẻ nào dám nói gì, tuân thủ theo quy tắc im lặng là vàng.
Đệ tử Ma Giáo thì ngẩng đầu ưỡn ngực, khuôn mặt xán lạn đầy tự hào và hưng phấn, giáo chủ trở thành thiếu tổ, chúng ta cũng lên đời.
Đáy mắt Khuê Cương toát ra một tia sát khí, quát: "Huyễn Hắc Ma Tôn, ngươi lại đây giải thích cho bổn tọa." Bất đắc dĩ chỉ có thể giết một người để Ma Giáo giáo chủ nguôi giận vậy.
Huyễn Hắc Ma Tôn run như cầy sấy, lắp bắp nói: "Chúng ta, chúng ta tới tìm Ma Giáo để... trao đổi. Đúng vậy, chúng ta tới đây là để học hỏi và, trong Ma Giới ẩn chứa vô vàn nguy cơ, chúng ta thấy Ma Giáo gần đây phòng ngự lỏng lẻo, rất dễ lâm vào nguy hiểm. Vậy nên vì tương lai của Ma Giáo, cũng vì vinh quang của thiếu tổ.
Thuộc hạ đã mạo muội tập kết Thiên Ma dưới Thâm Uyên, giả dựng cảnh công kích tổng đàn Ma Giáo, đánh một cách bất ngờ để Ma Giáo học theo đó, để mọi người nhanh chóng trưởng thành, từ đó rút ra bài học cho sau này.
Thuộc hạ cho rằng đây chỉ là chuyện nhỏ nên tự ý không bẩm báo bệ hạ, kính xin bệ hạ thứ tội.”
Huyễn Hắc Ma Tôn dập đầu nhận lỗi.
Ánh mắt Khuê Cương Pháp Tổ sáng lên, cái cớ này rất tốt! Lập tức nhìn về phía Bạch Cẩm, Khuê Cương Pháp Tổ áy náy nói: "Thiếu chủ, ngươi nhìn đi, ta cũng không ngờ bọn họ lại có loại tâm tư này. Bọn họ không có thông báo cho ta, cũng không thông báo cho giáo chủ, tạo thành một ít tổn thất không cần thiết, thật sự là rất xin lỗi."
Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Không sao, bọn họ cũng có ý tốt, nếu chỉ là hiểu lầm thì giải tán đi!"
Huyễn Đào Ma Tôn phía dưới có chút sốt ruột, đây không phải là hiểu lầm, bọn họ vốn dĩ lấy mục đích xâm lấn Ma Giáo, nhưng mình lại không thể tùy tiện xen vào.
Yo! Ngươi thực sự tin điều đó? Khuê Cương Pháp Tổ lập tức cảm thán nói: "Đa tạ giáo chủ, giáo chủ quả thật giống như truyền thuyết trong tam giới, khoan dung rộng lượng, hậu đãi chúng sinh, chính là Thánh chủ vô thượng của Ma Giới chúng ta!"
Cúi đầu nhìn Ma tộc phía dưới, hắn quát to: "Không nghe thấy sao? Giáo chủ đã tha thứ tội lỗi của các ngươi, còn không mau tạ ân lui ra.”
Tất cả Thiên Ma đều vội vàng dập đầu lạy, kêu lên: "Đa tạ giáo chủ!", sau đó hóa thành từng luồng khói đen gào thét xông vào trong vòng xoáy kia. Từng tôn tinh ma cũng bay lên trời. Từng đạo tinh thần quang trụ hạ xuống, tiếp dẫn Tinh Ma nhìn lại tinh vực.
Vòng xoáy môn hộ nghịch chuyển, ma khí thâm uyên vô lượng nhao nhao từ bốn phương tám hướng tràn vào vòng xoáy, cho đến khi thu nhỏ rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Trong thiên địa khôi phục sự quang đãng, ánh trăng tinh thần vung vẩy xuống, dưới màn đêm hiện ra những đốm sáng.
Bạch Cẩm cũng phân phó nói: "Huyễn Đào, quét dọn chiến trường, an trí giáo chúng."
Huyễn Đào Ma Tôn lập tức cung kính đáp: "Vâng!"
Bạch Cẩm chìa tay dẫn đường, mỉm cười nói: "Pháp tổ, nếu đã tới tổng đàn Ma Giáo, xin mời vào chơi một lát."
"Ha ha! Được, ta thích loại người sảng khoái như Thiếu tổ.
Thiếu tổ ngươi không biết! Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã cảm thấy ngươi đặc biệt thân thiết, giống như huynh đệ trong nhà vậy. Hôm nay chúng ta phải thân càng thêm thân.”
Khuê Cương Pháp Tổ theo Bạch Cẩm đáp xuống Hắc Ma Sơn.
Hai người đi trên đường núi, Bạch Cẩm có chút tò mò hỏi: "Pháp Tổ, tiểu oa nhi vừa rồi là thế nào với Ma Tổ?"
Khuê Cương Pháp Tổ có chút nghi hoặc nói: "Ngươi nói Hồng Hồng đồng tử đấy à? Nàng là đồng tử của Ma Tổ, ngươi chưa từng thấy qua sao?"
Bạch Cẩm lắc đầu nói: "Chưa từng!"
Khuê Cương Pháp Tổ cười ha ha nói: "Ngươi vừa mới tới Ma Giới không lâu, khả năng là không rõ lắm. Về sau nếu có cái gì không biết thì cứ trực tiếp hỏi ta, làm huynh đệ đương nhiên là sẽ tận tình chỉ bảo.
Dưới tọa Ma Tổ có hai đồng tử, một nữ hài tên là Hồng Hồng đồng tử, một nam đồng tên là Quân Quân đồng tử. Ta vẫn luôn cảm thấy cái tên này có chút cổ quái, chẳng giống Ma Giới tí nào.”