Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1271 - Chương 1271: Giáo Chủ Chính Là Ngọn Đèn

Chương 1271: Giáo chủ chính là ngọn đèn

Thiếu tổ? Khuê Cương giật mình, loại xưng hô quen thuộc này... không đúng, Ma Tổ đã nói hắn không có hậu bối kia mà. Khuê Cương bật cười hỏi lại: "Hồng Hồng đồng tử thật biết nói đùa, Ma Giới lấy đâu ra thiếu tổ? Ma Tổ lại chẳng có hậu nhân.”

Hồng Hồng ra vẻ kinh ngạc: "Ngươi không biết sao? Ma Tổ đại nhân đã thu Ma Giáo giáo chủ làm nghĩa tử rồi! Giờ ngài ấy chính là con trai nuôi của Ma Tổ đại nhân đó.”

Nụ cười trên mặt Khuê Cương cứng lại, hắn chầm chậm quay đầu lại nhìn Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm nở một nụ cười sáng rỡ như ánh mặt trời, sau đó gật đầu khẳng định với đối phương: "Không sai, chính là ta, vừa mới nhận nhau thôi, còn nóng hổi."

Trong lòng Khuê Cương như có một cơn bão lớn vừa quét qua, xém chút nữa thì hắn chửi bậy rồi! Ma Tổ ơi là Ma Tổ, không có ai chơi kiểu hố người giống ngươi đâu! Ngươi mới nói Bạch Cẩm không phải con riêng của ngươi xong mà chỉ chớp mắt thôi, hắn đã thành con nuôi của ngươi rồi, ngươi làm như vậy chẳng khác nào là hãm hại ta.

Hồng Hồng nhún người hành lễ với Bạch Cẩm: "Thiếu tổ, Ma Tổ đại nhân bảo ta đến mời giáo chủ đi dự tiệc."

"Khi nào?"

"Ba ngày sau."

Bạch Cẩm gật đầu: "Biết rồi, trở về nói cho nghĩa phụ rằng ba ngày sau ta sẽ đến đó."

"Vâng! Ta sẽ truyền lại lời của thiếu tổ." Hồng Hồng đứng dậy rồi cưỡi mây bay về phương xa.

"Chờ một chút!"

Hồng Hồng đạo đồng lập tức dừng lại, nàng quay đầu lại hỏi hắn: "Thiếu tổ, ngài còn có chuyện gì cần sai bảo sao?"

Bạch Cẩm duỗi tay ra, trên lòng bàn tay xuất hiện một cái túi nhỏ lấp lánh kim quang. Hắn ném cái túi để nó bay đến trước mặt Hồng Hồng đạo đồng: "Sư muội vất vả rồi, thứ này coi như là phí vất vả, cầm đi chơi đi!"

Hai mắt Hồng Hồng đạo đồng sáng rỡ, đây là công đức sao? Nàng vội vàng chộp lấy túi tiền rồi vui vẻ cảm ơn: "Đa tạ thiếu tổ." Chỉ truyền lời thôi mà cũng kiếm được công đức, Đế Quân tam giới đúng là khác biệt, hào phóng quá đi mất! Quân Quân, ngươi hối hận chưa!

Hồng Hồng đồng tử bỗng liếc sang chỗ Khuê Cương Pháp Tổ.

Cảm nhận được Hồng Hồng đang quan sát mình, Khuê Cương Pháp Tổ xấu hổ quay đầu đi, ta không có công đức đâu, đừng nhìn phí công.

"Hừ!" Hồng Hồng đạo đồng hừ lạnh một tiếng rồi mới khống chế đám mây bay về phương xa.

Xung quanh bỗng yên tĩnh đến lạ, không khí xấu hổ vây quanh mọi người.

Bạch Cẩm hỏi Khuê Cương Pháp Tổ: "Ngươi vừa mới nói muốn làm gì ta ấy nhỉ?”

Khuê Cương Pháp Tổ vội vàng cười làm lành: "Ý ta là muốn cho thiếu chủ cảm nhận được sự nhiệt tình của Ma Giới ấy mà. Nghe nói giáo chủ được Ma Tổ nhận làm con nuôi, ta tức tốc dẫn theo thủ hạ đến chúc mừng, chỉ mong giáo chủ cảm nhận được nhiệt tình và sự ấm áp như chính gia đình của Ma Giới."

Bạch Cẩm nhìn đám Ma Thần hung hãn bặm trợn đứng trên cột, hoài nghi nói: "Đám Ma Thần này hả?"

"Đây là pháo hoa mà ta dâng lên cho giáo chủ ấy mà... khởi động đi!" Khuê Cương Pháp Tổ bỗng nhiên hét lớn.

Cả đám Ma Thần bỗng múa may uốn éo đủ kiểu, thấy hình ảnh chưa đủ sắc nét còn chèn thêm cả âm thanh vô cùng sống động: "Ma Giáo giáo chủ, ma pháp ngút trời, đã chiến tất thắng, không biết mùi bại!"

"Giáo chủ đánh đâu thắng đó, giáo chủ thống nhất Ma Giới."

"Ma Giáo giáo chủ, uy nghiêm ngút trời, ma pháp vô biên, một chiêu chém ngang sơn hà."

...

Các đệ tử Ma Giáo và Thiên Ma bên dưới Vô Tận Thâm Uyên trợn sắp lòi con ngươi, đây là Ma Thần - hóa thân của Thiên Ma Vương đại nhân sao? Quá xấu hổ, quá xấu hổ?

Là âm u sinh linh hội tụ từ những gì dơ bẩn nhất chốn Hạo Thiên, Khuê Cương Pháp Tổ xin trình bày rằng, mặt mũi á, thứ đó có tác dụng gì?

Cả đám Ma Thần tất cả đều phóng lên trời rồi tự bạo tạo thành những tiếng vang: ầm, ầm, ầm như pháo hoa rực rỡ, khiến bầu trời âm u như biến thành cả dải màu lung linh thập sắc.

Khuê Cương Pháp Tổ cười lớn: "Giáo chủ ngài có hài lòng với lời chúc mừng này không?"

"Không hài lòng lắm, ta cảm thấy hơi phô trương quá, không biết có làm nghĩa phụ bất mãn hay không! Nghĩa phụ và ta đều thích khiêm tốn!" Bạch Cẩm lắc đầu thở dài.

Khuê Cương Pháp Tổ vội vàng kêu lên: "Lỗi của ta, lỗi của ta, là ta không suy nghĩ chu đáo.

Nhưng giáo chủ không cần lo lắng đâu, ở Ma Giới này có ai mà không biết Ma Tổ yêu thương ngươi nhất, chứ không sao lại giao chức vụ quan trọng như Ma Giáo giáo cho ngươi.”

Bạch Cẩm lắc đầu thở dài: "Ôi! Những thứ này đều là vật ngoài thân mà thôi, ta chỉ là một tên vô sỉ trà trộn vào Ma Giới, làm sao dám xưng là giáo chủ chứ!"

Khuê Cương Pháp Tổ tức giận gằn giọng: "Ai nói vậy? Ai dám nói thế thì đứng ra đây cho ta? Dám nói láo về giáo chủ như thế là chán sống rồi sao, bổn tọa tuyệt đối không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào dám chửi bới thiếu chủ.” Ánh mắt tràn ngập sát ý đảo một lượt xuống những kẻ đứng bên dưới.

Tất cả ma đầu đều hoảng hốt cúi đầu xuống, không dám nhìn lung tung, chỉ sợ bị Thiên Ma Vương đập một cái chết tươi.

Bạch Cẩm nhắc nhở: "Ta nhớ là chính miệng ngươi nói mà?"

Cơ mặt của Khuê Cương Pháp Tổ cứng đờ, tên này nhất quyết không chịu giữ mặt mũi cho ta đấy à, nhưng không sao, mặt ta dày!

Khuê Cương Pháp Tổ bật cười: "Giáo chủ nghe lầm rồi, sao ta lại nói thế được."

Hắn đảo mắt, ngượng nghịu giải thích: "Lời của ta ý là khen giáo chủ ngươi là... là người chí cao vô thượng của tam giới, đúng thế, chính là từ chí cao vô thượng.

Danh hiệu người lương thiện nhất hồng hoang của giáo chủ vang vọng tam giới, chính là đại biểu cho sự mẫu mực về đạo đức của hồng hoang, là người dẫn đường tam giới đi về phía trước.

Tiến vào Ma Giới, giáo chủ chính là ngọn đèn chỉ đường soi lối cho Ma Giới, là bậc minh quân thánh chủ chúng ta chờ mong đã lâu, là người được chúng sinh Ma Giới tôn kính.” Trong lòng thì đang thở dài thườn thượt, cuối cùng cũng tìm được từ mà giải thích.

Bình Luận (0)
Comment