"Thiên đạo xa lạ, ngươi không phải là đối thủ của chúng ta, mau lùi lại!" Một giọng nói lạnh lùng và to lớn vang lên.
"Ha ha, ta đã nghĩ đến nhiều hậu quả sau khi bước ra khỏi hồng hoang, và ta cũng đã tập dượt qua rất nhiều. Kết cục tồi tệ nhất là hồng hoang Thiên đạo bị phá hủy. Ta đã suy diễn ra cách làm tốt nhất cho từng kết quả.
Tình hình bây giờ tốt hơn lão đạo tưởng tượng rất nhiều! Chỉ là nhiều thêm vài trận chiến với Thiên đạo nữa, cũng không thể khiến ta sợ hãi. Bây giờ hãy để lão đạo thử xem sức mạnh của Thiên đạo."
Trận chiến bắt đầu trong không gian Thiên đạo, Hồng Quân độc chiếm rất nhiều Thiên đạo. Cho dù là hắn cũng nhất thời khó mà thắng được."
Trận chiến vĩ đại này đã diễn ra trong một thời gian rất dài.
Trên ba mươi ba đế quan, Phong Thần Bảng được treo trên cao, tất cả tiên thần chân linh của tam giới sa ngã, đều bị Phong Thần Bảng thu nạp.
Bạch Cẩm đang đứng trên đế quan với toàn thân đầy máu, có hai Nhị Thi Chuẩn Thánh trấn giữ đế quan đã ngã xuống. Tam Thi Thần của Bạch Cẩm toả ra, hỗ trợ trấn thủ đế quan."
Bạch Cẩm đứng trên đế quan, nhìn vô số xác chết của tiên thần, tự nhủ nói: "Ta cũng không biết trận chiến này sẽ kéo dài bao lâu."
Một thân ảnh lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Bạch Cẩm, làn sóng ánh sáng không hề động đậy..
Bạch Cẩm lập tức quay đầu lại, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên, vội vàng khom người hành lễ nói: "Đệ tử Bạch Cẩm bái kiến sư gia!"
Hồng Quân Đạo Tổ nhìn Bạch Cẩm trịnh trọng nói: “Tiểu Bạch, ta cần sự giúp đỡ của ngươi."
Toàn thân Bạch Cẩm run lên, tâm thần chấn động, lẽ nào sư gia không thể ngăn cản sao? Lập tức hắn có cảm giác hoảng sợ, lập tức tuôn ra một cỗ khí tức hỗn loạn, vội vàng nói: "Đệ tử đang chờ sư gia phân phó."
"Ta muốn ngươi chứng đạo thành thánh."
Sắc mặt Bạch Cẩm đanh lại, bất lực nói: "Sư gia, hiện tại hồng hoang đại nạn sắp đến, đệ tử cũng muốn chứng đạo, nhưng đệ tử không có khả năng này."
Hư ảnh Hồng Quân Đạo Tổ đưa tay, giọng nói mơ hồ truyền ra: "Cái này cho ngươi." Một cái đĩa xuất hiện trong tay Đạo Tổ.
Bạch Cẩm khom người, đưa hai tay cầm lấy đĩa ngọc, hỏi: "Sư gia, đây là cái gì?"
"Đây là tạo hoá ngọc điệp, trong đó có ba ngàn đại đạo pháp tắc, có thể giúp ngươi lĩnh ngộ Đạo và trở thành thánh.
Sau khi thánh hóa, ngươi có thể luyện hóa Ngọc Điệp. Ta sẽ giúp ngươi hợp đạo thông qua tạo hoá Ngọc Điệp."
Bạch Cẩm đột nhiên mở to mắt, kinh ngạc kêu lên: "Sư gia, ngươi bảo ta hợp đạo? Còn ngươi? Ngươi mới là Đạo Tổ."
"Haizz!" Thân ảnh mờ nhạt của Hồng Quân Đạo Tổ dần dần tan biến, thầm oán trách một câu: "Bạch Cẩm Có thể, ngươi phải nhanh lên. Thời gian của ta không còn nhiều, hồng hoang có thể sống sót sau thảm họa này hay không phụ thuộc vào ngươi."
"Sư gia!"
"Sư gia!"
"Sư gia, ta không thể làm được!"
Bạch Cẩm hoảng sợ hét lên.
"Bạch Cẩm, tương lai của hồng hoang giao cho ngươi, ta tin ngươi có thể nắm chắc được tương lai!" Thân ảnh Hồng Quân dần dần mờ nhạt rồi biến mất hoàn toàn.
"Sư gia!" Bạch Cẩm hét lên từ trên đế quan rồi nhìn xung quanh.
...
Trong không gian Thiên đạo, Hồng Quân ngồi ngồi xếp bằng gữia hư không, xung quanh ngập tràn tử khí, hơn mười đạo pháp luân bên dưới chậm rãi xoay tròn. Mỗi lần xoay chuyển, giống như là đang mắc kẹt.
"Ngươi không thể áp chế chúng ta lâu." Hơn chục thanh âm lạnh lùng đồng thời vang lên.
Hồng Quân Đạo Tổ nhìn xuống mười đại đạo pháp luân, khẽ gật đầu cười nói: "Đúng vậy."
"Ngươi muốn nuốt chửng bọn ta?"
"Không, bây giờ ta muốn đối kháng."
Hồng Quân Đạo Tổ thả lỏng uy lực áp chế, để mặc sức mạnh mười Thiên đạo nổi lên rửa sạch thân thể của bản thân. Theo sự tẩy rửa của Thiên đạo, trong mắt Hồng Quân lóe lên thần quang thất sắc, trên trán hiện lên pháp luân hư ảo.
...
Trong Hỗn Độn, Bạch Cẩm đứng trên đế quan, lo lắng xiết chặt tạo hoá ngọc điệp, trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ, tại sao sư gia lại truyền Tạo Hóa Ngọc Điệp cho mình? Sư gia nói thời gian không còn nhiều là có ý gì? Lẽ nào sư gia không thể chống lại các cường giả ngoại vực? Trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ khó hiểu, lẽ nào sư phụ sẽ sa ngã sao?
Bạch Cẩm đi đi lại lại trên bức tường thành, lo lắng nói với chính mình: "Chứng đạo, chứng đạo, ta phải chứng đạo như thế nào? Sư phụ, hãy nói cho ta biết!"
Những đạo lưu quang xuyên qua Hỗn Độn, đáp xuống bức tường thành, biến thành Hạo Thiên Thượng Đế và Trấn Nguyên Đại Tiên.
Hai vị thần tiên thần chí cường của hồng hoang lúc này cũng vô cùng chật vật. Y phục cả hai đều xộc xệch, đầu tóc bù xù.
Hạo Thiên Thượng Đế thở hổn hển nói: "Bạch Cẩm, ta ở Thượng Thanh Đế Quan thấy khí tức của ngươi không ổn định, tâm thần xáo trộn, xảy ra chuyện gì vậy?"
Bạch Cẩm dừng lại, đè nén bất an trong lòng, nghiêm nghị nói: "Sư gia vừa đến, và đã cho ta cái này."
Bạch Cẩm đưa tay ra, Ngọc Điệp xuất hiện trong lòng bàn tay.
Hạo Thiên Thượng Đế kinh ngạc kêu lên: "Tạo Hóa Ngọc Điệp?" Hắn vội hỏi: "Sao lão gia lại đưa cho ngươi cái này?"
Bạch Cẩm nói ngay không hề giấu diếm: "Pháp thân của Đạo Tổ hàng lâm, nói muốn để ta chứng đạo thành thánh, luyện hóa Tạo Hóa Ngọc Điệp rồi nhân đó mà hợp đạo, cũng là để tạo ra một tương lai mới cho hồng hoang.
Ngài ấy còn nói thêm rằng thời gian đã không còn nhiều lắm.”