Bạch Cẩm chắp tay thi lễ, cười nói: “Ta muốn cầu kiến Hậu Thổ Tổ Vu nương nương.”
“Vì sao không trực tiếp đến Bàn Cổ Điện?”
Bạch Cẩm mờ mịt nói: “Bàn Cổ Điện ở đâu? Ta không biết đường đi!”
Đại hán mặc áo giáp da ngẩng đầu nhìn Bạch Cẩm, lạnh nhạt nói: “Ngươi tìm Tổ Vu đại nhân là vì chuyện gì?”
Bạch Cẩm lắc đầu nói: “Chuyện này không thể nói với ngươi được nhưng tất nhiên là chuyện lớn.”
Rầm! Đại hán mặc áo giáp da đặt cung tiễn trong tay lên bàn bên cạnh rồi chậm rãi đứng dậy, thân hình cao ba mét tựa như một một người khổng lồ thu nhỏ, cái bóng của hắn bảo phủ lấy Bạch Cẩm, áp lực mạnh mẽ tràn ngập trong đại điện.
Bạch Cẩm đối diện với đại hán, khuôn mặt không thay đổi.
Sau một lát, đại hán nói: “Ngươi đi theo ta.” Vừa dứt lời, hắn liền cất bước đi ra bên ngoài, Bạch Cẩm đi theo phía sau.
Hai người ra khỏi đại điện, một trước một sau đi vào trong một tòa thần điện ở bên cạnh, bên trong thần điện có mười hai bức tượng đá điêu khắc.
Đại hán nói: “Nơi này chính là Tổ Vu Điện, tự ngươi đi nói, Tổ Vu đại nhân có bằng lòng gặp ngươi hay không thì ta cũng không có cách nào bảo đảm được.”
Bạch Cẩm đi đến phía trước pho tượng của Hậu Thổ Tổ Vu, cung kính chắp tay thi lễ nói: “Đệ tử Bạch Cẩm, cầu kiến Hậu Thổ Tổ Vu!”
…
Bên trong Bàn Cổ Điện, Hậu Thổ Tổ Vu đột nhiên sửng sốt.
Đế Giang trên chủ vị hỏi: “Hậu thổ muội muội, đã xảy ra chuyện gì?”
“Bạch Cẩm thông qua Tổ Vu Điện tìm ta.”
Chúc Cửu Âm hỏi: “Bạch Cẩm, chính là đệ tử của Thông Thiên, rất được Nữ Oa ưu ái kia sao?”
Hậu Thổ gật đầu nói: “Ta và hắn từng có gặp qua vài lần, tiểu bối rất được.”
Đế Giang nói: “Dẫn hắn lại đây đi! Ta cũng muốn biết hắn tìm ngươi có chuyện gì.”
Hậu Thổ duỗi tay chỉ một ngón đến chính giữa đại điện, một lốc xoáy thổ hoàng sắc hiện lên, một bóng người bên trong lốc xoáy chậm rãi nâng lên, lốc xoáy biến mất Bạch Cẩm đứng ở chính giữa Bàn Cổ Điện.
Bạch Cẩm quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, chắp tay thi lễ với xung quanh một lạy, nói: “Gặp qua chư vị Tổ Vu đại nhân!”
Tất cả Tổ Vu tất cả đều gật gật đầu.
Hậu Thổ ôn hòa cười nói: “Bạch Cẩm, ngươi vội vàng tìm ta là vì chuyện gì?”
Bạch Cẩm nghiêm túc nói: “Sau khi trở về đột nhiên ta nhớ tới một chuyện nên lúc này mới vội vàng đến đây. Lần này ta tới tìm Hậu Thổ nương nương là vì nhắc nhở các ngươi một việc, nhất định phải bảo vệ Nhân tộc cho tốt.”
Hậu Thổ cười nói: “Chúng ta vẫn luôn bảo vệ Nhân tộc.”
Bạch Cẩm lắc lắc đầu, ngưng trọng nói: “Không đủ, vẫn không đủ, ta lo lắng Yêu tộc xuống tay với Nhân tộc.”
Chúc Dung không chút để ý nói: “Yêu tộc xuống ta với Nhân tộc làm gì? Cái loại chủng tộc nhỏ yếu này, Yêu tộc căn bản là không cần phải quan tâm.”
Cộng Công cũng nói: “Cho dù Yêu tộc ra tay với Nhân tộc thì có liên quan gì tới Vu tộc chúng ta? Chúng ta không có nghĩa vụ luôn phải bảo vệ Nhân tộc.”
Mười hai Tổ Vu đều nhìn Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm do dự một lát rồi nhìn Hậu Thổ, cảm kích nói: “Trước kia, vào lần đầu tiên ta rời núi đã bị lạc đường ở hồng hoang đại địa, may mà được nương nương tương trợ nên ta mới có thể thoát khỏi khốn cảnh. Sau này ta lại rời nhà trốn đi, cũng gặp được nương nương, được nương nương và Vu tộc chăm sóc. Nương nương giống như trưởng bối mà chăm sóc cho ta, phần ân tình này đệ tử vẫn luôn ghi khắc.”
Hậu Thổ khẽ mỉm cười.
Bạch Cẩm trịnh trọng chắp tay thi lễ với Hậu Thổ: “Lần này ta tiến đến Vu tộc, chủ yếu là vì nhớ đến ân tình của nương nương, lúc này mới tới thông báo một câu nhưng nguyên do trong đó ta không thể nói rõ.”
Giọng nói uy nghiêm của Đế Giang vang lên: “Nếu như ta nhất định muốn ngươi nói thì sao?”
Bạch Cẩm không hề sợ sệt nói: “Vậy ngươi giết ta đi! Sư phụ ta sẽ báo thù cho ta.”
Đế Giang tức khắc cứng đờ, Thánh Nhân Thông Thiên giáo chủ, Vu tộc thật đúng là không dám trêu chọc.
Ánh mắt Đế Giang nhìn về phía Hậu Thổ.
Hậu Thổ dịu dàng nói: “Vậy ngươi có thể nói cho ta biết hay không?”
Bạch Cẩm vẻ mặt đau khổ nói: “Nương nương, người đang làm khó ta sao?”
“Không thể nói thì thôi, ta sẽ chú ý tới Nhân tộc.” Hậu Thổ cũng không định ép buộc, nàng cười nói.
Đế Giang ngồi trên chủ vị ho khan một tiếng.
Sắc mặt Bạch Cẩm giãy giụa một lát rồi truyền âm nói: “Nương nương, tin tức này chỉ có thể nói cho người, người nhất định phải giúp ta giữ bí mật!”
Mười một Tổ Vu còn lại đều xoay đầu đi, dường như không có việc gì mà nhìn xung quanh nhưng lại lặng lẽ dựng lỗ tai lên, ở trước mặt Tổ Vu cảnh giới Chuẩn Thánh thì chút thủ đoạn truyền âm này của Bạch Cẩm không khác gì đang lớn tiếng nói chuyện, không hề ẩn giấu gì.
Hậu Thổ gật đầu cười nói: “Được! Ta nhất định sẽ giữ bí mật cho ngươi.”
Bạch Cẩm truyền âm ngưng trọng nói: “Nương nương, người có biết vì sao ta trở thành Thánh sứ của Nhân tộc hay không?”
“Nghe nói lúc Nữ Oa nương nương tạo ra Nhân tộc thì ngươi cũng ở bên cạnh.”
“Không sai, lúc trước ta đã tận mắt nhìn thấy Nữ Oa nương nương dung nhập tinh huyết Thánh Nhân của bản thân vào Nhân tộc. Hiện tại Phục Hy làm việc cho Yêu Đình, nếu hắn bảo tin tức này cho Yêu tộc, chỉ e là Yêu tộc sẽ tàn sát Nhân tộc để tinh luyện máu huyết của Nhân tộc thành Thần Khí, loại Thần Khí
ẩn chứa Thánh huyết này, thân thể Vu tộc các ngươi căn bản không ngăn được.”