Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 186 - Chương 186: Giao Chiến Kịch Liệt

Chương 186: Giao chiến kịch liệt

“Được!” Nữ Oa nương nương bình thản lên tiếng.

Thanh Loan khom lưng thi lễ, sau đó lùi về sau một bước, thân ảnh biến mất không thấy.

Nữ Oa nhìn chiến trường, yếu ớt nói: “Dù sao cũng cần phải trả nợ rồi!” Sắc mặt nàng nghiêm nghị, hai tay kết ấn.

Nhất tộc sa sút, khí vận bắt đầu tan tác và tiêu tan trong thiên địa, trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ cho hồng hoang vạn tộc, ví dụ như Long tộc và Phượng tộc trước đây.

Tuy nhiên, bây giờ Nữ Oa nương nương muốn đập tan cái lẽ thường này, dùng nhân quả làm đường, kéo khí vận tán loạn của Vu Yêu về phía Nhân tộc, hành động này không khác nào sâu kiến nuốt voi, phù du nghịch thiên, cho dù đối với Thánh Nhân mà nói, nó cũng không phải chuyện dễ.

Ầm! Tế đàn hơi rung, ở giữa ba tấm bảng gỗ phía trên tế đàn, Nhân Quả chi lực đỏ như máu càng thêm nồng đậm, từng tia khí vận máu trắng của Yêu tộc và Vu tộc phát ra từ trong tấm bảng gỗ chậm rãi tràn về phía tấm bảng gỗ của Nhân tộc.

...

Trận chiến càng ngày càng thảm thiết, có cường giả cấp Huyền Tiên của Vu tộc dùng một quyền đánh nát một đại Yêu.

Sau một khắc, một thanh trường mâu phóng tới, phù, trường mâu xuyên qua người cường giả của Vu tộc khiến hắn đâm về phía sau.

“Gừ." Cường giả của Vu tộc nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên chân đạp lên vùng núi. Đùng, cơ thể hắn phóng về phía trước, trực tiếp để trường thương xuyên qua cơ thể, thân ảnh xẹt qua một đạo ảo ảnh trên Bất Chu Sơn, hắn ôm chặt lấy tên Yêu tộc ném ra trường thương, hai tay buộc chặt.

“A.” Tên Yêu tộc kia hét thảm một tiếng, phù phù phù, máu tươi trong cơ thể liên tiếp phun ra, hai mắt đỏ au, mang theo vẻ điên cuồng, ầm, hắn tự bạo, tất cả Vu Yêu đang đại chiến xung quanh đều bị hất bay.

Bây giờ, ở trên Bất Chu Sơn, toàn bộ hai tộc Vu Yêu đều đang điên cuồng chém giết, ánh mắt đỏ như máu, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, giết, giết, giết.

Trên Bất Chu Sơn không ngừng chém giết, sơn mạch dao động, hầu hết các đệ tử trong hơn mười ngàn đệ tử của Tiệt giáo đều bị dọa đến vẻ mặt hoảng sợ, toàn thân phát run.

Keng! Một tiếng tiếng chuông đinh tai nhức óc vang lên, xua tan mây đen trên trời cao, một đạo kim sắc nhân ảnh tựa như mặt trời bay vút lên cao.

Ầm! Không gian xung quanh Đông Hoàng Thái Nhất vỡ tan tành, tạo thành một Thời Không Giới vặn vẹo, dường như muốn hút mọi người vào trong đó.

Đông Hoàng Thái Nhất đưa tay vỗ lên Hỗn Độn Chung, đùng, Hỗn Độn Chung vang lên một hồi, Thời Không Giới lập tức sụp đổ.

Rào rào! Một đôi cánh khổng lồ mở ra, từng chiếc lông vũ giống như thần thiết, phía trên lấp lánh Yêu văn bất hủ.

Hai cánh Côn Bằng che đậy thương khung, đánh về phía Chúc Dung Tổ Vu.

Chúc Dung gầm thét: “Côn Bằng, hôm nay ta phải biến ngươi thành một con chim nướng.”

Ầm, thần hỏa của Chúc Dung hóa thành một thanh trường thương, hắn cầm trường thương trong tay, đánh về phía Côn Bằng.

Đúng, tiếng vang kinh khủng chấn động thiên địa, Chúc Dung cầm trường thương trong tay chém giết với Côn Bằng ở thiên không, hỏa diễm, ám lôi bắn tung tóe, hủy thiên diệt địa, đánh nát hư không.

Chúc Cửu Âm có đầu người thân rồng đang há miệng gầm lên giận dữ, sau đó đánh về phía Đông Hoàng Thái Nhất.

Vẻ mặt Đông Hoàng Thái Nhất vô cùng lạnh lùng, hắn lập tức xông ra, trên không trung xẹt qua một đạo hồng quang, Đồ Vu Kiếm trong tay xẹt qua thân rồng của Chúc Cửu Âm, phù, máu tươi bắn tung toé, trên thân rồng xuất hiện một vết thương thật lớn.

“Gư!” Sau khi Chúc Cửu Âm phát ra một tiếng kêu đau, thân rồng lập tức cuộn lại, cái đuôi đánh ra, đùng, Đông Hoàng Thái Nhất bị đánh baytrong nháy mắt.

Keng! Một tiếng đàn hòa với tiếng kim loại vang lên, Phục Hi ôm đàn Phục Hi, từng âm thanh phát ra, từng tiếng đàn hòa vào đại chiến Huyền Minh đang trải rộng xương cốt, trong tiếng đàn tràn ngập sát ý, xương cốt bắn ra, hàn khí tập kích khắp người.

Đại chiến kinh khủng rung chuyển đất trời, Bất Chu Sơn ở trong đại chiến cũng không ngừng ầm ầm rung động, thiên khung đang vặn vẹo muốn xé ra, đại địa vỡ nát, thần hỏa ác thủy cuồn cuộn, toàn bộ Bất Chu Sơn tựa hồ đều trở thành tận thế.

Trong ba mươi ba Thiên Ngoại tinh vực, Đế Tuấn cúi đầu nhìn đại chiến phía dưới, phía sau là ba trăm sáu mươi lăm vị Yêu Thần, đều là Đại La Kim Tiên, khí tức nối thành một mảnh, thâm trầm giống như mảnh tinh không vô biên vô tận.

Trong tay Đế Tuấn hiện lên Hà Đồ Lạc Thư, hắn quát: “Bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận!”

Hà Đồ Lạc Thư vừa ném ra ngoài, ầm, tinh không chấn động, lấy Hà Đồ Lạc Thư làm trung tâm, từng đạo đường vân lan tràn, bao trùm toàn bộ tinh vực và tạo thành một tòa đại trận.

Ba trăm sáu mươi lăm vị Yêu Thần lập tức bay ra một bên trận kỳ, trên trận kỳ lóng lánh Tinh Thần chi quang, chúng Yêu Thần bắt được trận kỳ rồi bay ra bốn phía, rơi trên ba trăm sáu mươi lăm khỏa Thái Cổ Tinh Thần, đồng thời cắm trận kỳ ở phía trêntinh thần, sau đó hét lớn: “Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, lập!”

Tinh vực lập tức xoay tròn, từng vì sao lập loè.

...

Trong Oa Hoàng Thiên, Nữ Oa nương nương biến sắc, trên mặt tỏ vẻ giận dữ, rốt cuộc Côn Bằng đang chờ cái gì? Bảo hắn chém giết Yêu Thần bày trận nhưng tại sao vẫn chưa động thủ? Nếu ngươi dám làm hỏng đại sự của ta, ta chắc chắn sẽ chém chết ngươi.

Bình Luận (0)
Comment