Ầm! Phiên Thiên ấn to lớn rơi xuống mặt đất của tiểu thế giới khiến bụi bặm tung lên cả vạn mét, mặt đất của tiểu thế giới ầm ầm sụp đổ, bầu trời bị xé rách để lại từng dấu vết đen kịt, ngọn núi sụp đổ liên tiếp, địa hỏa dâng tràn, thế giới đứng bên bờ hủy diệt.
Tất cả Tiên Yêu Ma Thần đều biến sắc, nhao nhao chạy ra khỏi tiểu thế giới, kể cả mọi người của Tây Giáo và Xiển Giáo đứng ở bên trong U Minh thế giới cũng đều chạy tứ tán.
Tiểu thế giới lập tức sập xuống hình thành một hắc động đen kịt, sau đó hắc động co rút lại rồi dần dần biến mất.
Thái Ất Chân Nhân gào thét lên: "Giết!" Bỗng nhiên hắn giết tới Địa Tạng lần thứ hai, phất trần của Thái Ất vung một cái như có vô số đạo lưu quang xuyên qua không trung quấn giết về phía Địa Tạng.
Đùng! Cửu Hoàn Tích Trượng trong tay của Địa Tạng đứng trên không nện xuống, hắn quát to: "Vô Lượng Phật Quang!"
Tích Trượng ngay lập tức tỏa ra vô số kim tuyến vọt về phía Thái Ất Chân Nhân, bạch quang của phất trần va chạm với kim quang ở trong hư không tạo ra vô số thần quang bắn tung tóe.
Quảng Thành Tử lạnh lùng nghiêm nghị quát: "Giết!"
Nụ cười trên mặt Di Lặc cũng biến mất, hắn vỗ vào cái bụng to của mình, tạo ra một loại âm thanh như nổi trống quát: "Chiến!"
Tây Giáo cùng với Xiển Giáo lần thứ hai xung phong liều chết với nhau. Âm Dương Kính trong tay Xích Tinh Tử giương lên cao, một đạo hôi quang lướt qua chiếu rọi bên trong Nguyệt Quang, sắc mặt của Nguyệt Quang liền biến thành màu xanh đen, sau đó hắn rơi xuống phía dưới.
Một Bình Bát đột ngột giáng từ trên trời xuống, ‘vù’ một tiếng trấn áp hư không bao vậy Xích Tinh Tử vào bên trong, ở trong truyền ra tiếng va chạm ‘binh binh bang bang’.
Đại hỗn chiến khai hỏa lần thứ hai ở thế giới U Minh, tất cả quỷ hồn đều sợ hãi gào thét chạy đi, trốn ở góc tường run lẩy bẩy, Thánh Điện mà ngày xưa bọn hắn luôn muốn né tránh bây giờ lại trở thành chỗ an toàn duy nhất ở trong lòng bọn hắn.
Nhân số của Tây Giáo nhiều gấp mấy lần Xiển Giáo, ngoại trừ lần đầu bị chúng tiên của Xiển Giáo lấy pháp bảo ra đánh khiến bọn hắn không kịp ứng phó thì sau đó thế cuộc đã chậm rãi chuyển đổi, hiện tại những đệ tử Xiển Giáo đang bị đè ra đánh.
Bên trong Bình Tâm Điện, Chuẩn Đề cười ha hả nói: "Sư muội, ngươi thấy ta nói không sai chứ? Đệ tử của bần đạo không kém người khác."
"Rõ ràng là các ngươi lấy nhiều đánh ít."
Chuẩn Đề hào hiệp nói: "Ta vừa rồi không ra tay nên nếu Nguyên Thủy sư huynh mà ra tay với ta thì thật không có đạo lý!"
Bạch Cẩm trên chiến trường được hai vị đại vu bảo vệ không có chút thương tổn nào, chỉ sốt ruột la lên: "Đừng đánh, đừng đánh nữa! Các ngươi vốn không biết được sức mạnh to lớn của địa phủ, nếu như bị địa phủ trấn áp vậy cũng đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi!"
Ầm! Thái Ất Chân Nhân bay lùi về phía sau, hét lớn: "Cầu mười vị đạo hữu giúp ta một chút sức lực."
Mười vị Âm Thiên Tử bước ra khỏi Vương Điện rồi đứng trước cửa của Thập Điện, người người khoác Long bào, sắc mặt âm u. Lúc này, mười vị Tôn Thiên Tử có thể mượn lực lượng của địa phủ đều là tồn tại cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Tần Quảng Vương phất tay, hét lên: "Giết!"
Ấn Tỳ của vị Tần Quảng Vương bay ra trấn áp Địa Tạng.
Địa Tạng nhanh chóng ngồi xếp bằng, phía dưới hiện lên một tòa Liên Đài, toàn thân hắn tỏa ra Phật Quang.
Ầm!
Ấn Tỳ của Tần Quảng Vương trấn áp vùng trời phía trên Địa Tạng, Địa Tạng lập tức chìm xuống trăm mét, một cỗ hoàng kim khí trụ tỏa ra từ Liên Đài, vững vàng chĩa vào Ấn Tỳ của Tần Quảng Vương.
Mấy người Sở Giang Vương, Diêm La Vương và Luân Chuyển Vương của Âm Thiên Tử đều cùng nhau phất tay lên, hét: "Giết!"
Ấn Tỳ của chín vị Quỷ Vương chợt hiện lên cùng trấp áp đám người Phật Giáo.
Di Lặc chỉ cảm thấy áp lực nặng nề truyền đến từ trên đỉnh đầu, ngẩng đầu liếc mắt liền thấy trước mắt tối sầm. Ầm! Một Sơn Phong to lớn tọa lạc tại Âm Phủ.
Ầm! Một vị Quỷ Đế dùng Ấn Tỳ trấn áp Khẩn La Na ở bên trên đại địa của Âm Phủ.
Ầm! Một vị Quỷ Đế dùng Ấn Tỳ trấn áp dược sư ở bên trên đại địa của Âm Phủ.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
…
Từng đạo Ấn Tỳ của Quỷ Đế hóa thành Sơn Phong hạ xuống, cường giả trên cảnh giới Thái Ất Kim Tiên của Tây Giáo bỗng biến mất, đám đệ tử còn lại đều hoảng sợ.
...
Trong hoa viên của Bình Tâm Điện, Chuẩn Đề chợt đứng lên, nụ cười ấm áp trên mặt hoàn toàn biến mất, hắn nhíu mày nói: "Bạch Cẩm."
Bình Tâm cũng nhíu mày, nói: "Sư huynh, hắn là do ta mời tới."
Chuẩn Đề bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Sư muội, hóa thân Thập Vương của Thất Ất đã gia nhập địa phủ, ngươi không nên nhúng tay vào cuộc tranh đấu giữa Tây Giáo và Xiển Giáo, địa phủ nên đứng ở trung lập."
"Dựa theo thuyết pháp này của ngươi thì về sau Địa Tạng sẽ không còn liên quan gì đến Tây Giáo?"
“Haha… đùa thôi… đùa thôi… Sư muội ngồi chốc lát, ta muốn thân cận với Bạch Cẩm sư điệt một chút."
Bình Tâm nhướng mày nói: "Sư huynh vẫn nên ở lại đây đi! Bạch Cẩm còn có việc phải làm."
"Không sao, đúng lúc ta muốn chỉ bảo hắn một phen." Thân ảnh của Chuẩn Đề biến mất trong nháy mắt.
Một khắc sau, trên vị trí mà Chuẩn Đề đã ngồi trước đó nổi lên từng đạo gợn sóng, phía bên trong ẩn hiện một thân ảnh.