Ở vị trí khán giả, thân ảnh lão Long Vương lóe lên xuất hiện bên cạnh Ngao Quảng, đưa tay nhéo tai hắn, giọng điệu bực bội nói: "Đừng làm ta mất mặt nữa, mau theo ta về."
Chân Võ, Từ Hàng và Ô Vân Tiên cùng các tiên thần khác đều rùng mình, nụ cười của bọn hắn bỗng biến mất. Đây không phải là tốc độ, đây là chuyển động tức thì thao túng không gian, không ngờ lão Long Vương này lại là một Đại La Kim Tiên.
Ngao Quảng vùng vẫy hét lên: "Không, ta không muốn về, ta phải bảo vệ tôn nghiêm của ta, ta phải lật tẩy thủ đoạn đen tối phía sau bọn hắn, ta phải để mọi người biết chân tướng, hu hu hu.”
Lão Long Vương giơ tay che miệng Ngao Quảng, sắc mặt tối sầm đi về vị trí ngồi.
Tiếng nói cười vang lên dưới khán đài.
Một số lớp trẻ của Long tộc bước ra từ Thanh Long Giới đều nhìn Ngao Quảng với vẻ mặt không vui, đúng là khiến cả Long tộc mất mặt hết rồi.
Nhưng mấy vị lão long dẫn đầu của Thanh Long Giới lại lặng lẽ gật đầu, để lộ nụ cười hài lòng.
Ngạo Thuận vẫn rất biết cách dạy dỗ hài tử, chỉ có “long” không da không mặt có thể co có thể dãn thì mới có thể làm Long Vương của ngoại giới. Ngao Quảng khá giống Ngao Thuận, mặc dù vẫn còn hơi bốc đồng nhưng qua mấy vạn năm nữa tính bốc đồng này cũng sẽ không còn, quay về có thể nói cho Thanh Long bệ hạ biết, ngoại giới Đông Hải Long Vương Ngao Quảng nắm chắc rồi!
Hạo Thiên Thượng Đế giải thích với khán giả: "Tất cả thí sinh đều không có sử dụng pháp lực, cũng không có sử dụng nguyên thần chi lực, không có vi phạm gì cả. Bọn hắn có thể ngưng thủy hóa hình là dựa vào lực sinh ra khi nhảy xuống nước và sự am hiểu về nước của bản thân mà thôi."
Các nhóm vận động viên nhảy nước ra sân, biển ầm ầm cuộn sóng, từng cột nước hóa hình, bắt đầu tranh giết nhau giữa không trung, cuộc thi như thế ngược lại còn kịch tính hơn những cuộc thi chém giết thông thường.
Mặt trời đã ngả về tây, Vô Đương thánh mẫu tiện tay vẽ một vòng tròn giữa không trung, một quả cầu hiện ra treo lơ lửng tỏa ra vô lượng bạch quang chiếu sáng khắp một vùng Đông Hải.
Trên tầng mây, Thái Thượng cười nói: "Thông Thiên, Vô Đương rất tốt."
Thông Thiên quay đầu lại cười hỏi: "So với đám người Quảng Thành Tử thì thế nào?"
"Tốt hơn một chút."
"Đa Bảo với đám người Quảng Thành Tử thì sao?"
"Tốt hơn một chút."
"Kim Linh với đám người Quảng Thành Tử thì sao?"
"Còn phải xem tu hành sau này thế nào."
"Quy Linh với đám người Quảng Thành Tử thì sao?"
"Tệ hơn một chút."
"Bạch Cẩm với đám người Quảng Thành Tử thì sao?"
...
Trên đầu Nguyên Thủy nổi gân xanh, hắn quát: "Thông Thiên, ngươi đủ rồi đó!"
Thông Thiên nhìn Nguyên Thủy, cười ha hả nói: "Nhị ca, ta đang tìm chỗ thiếu sót trong việc dạy dỗ đệ tử để tiện sửa đổi nhưng so ra thì hình như ta dạy tốt hơn! Ngươi là huynh trưởng, bình thường không có chuyện gì thì đừng tìm ta gây rắc rối, ngươi cũng phải cố gắng gấp bội mới được! Không thì sẽ bị ta bỏ xa đó!"
Nguyên Thủy giận đến nỗi đầu lông mày co giật liên hồi. Sau khi rời khỏi Côn Luân Sơn, Thông Thiên càng ngày trở nên càng xấu xa!
...
Trải qua cuộc thi đấu quyết liệt, cuối cùng Ô Vân Tiên giành được vòng nguyệt quế quán quân môn nhảy cầu của hồng hoang.
Một đám tường vân trên bầu trời bay tới rồi ngưng tụ thành một sân khấu cao, âm nhạc vui nhộn vang lên.
Hạo Thiên Thượng Đế cười sang sảng cất lời: "Mời Ô Vân Tiên của Tiệt Giáo lên sân khấu lĩnh thưởng."
Ô Vân Tiên bay lên đài cao trước ánh nhìn chăm chú của muôn người, sau đó đứng trên đài cao chắp tay thi lễ, thần sắc hơi lúng túng.
Ầm! Một cột sáng khổng lồ bao phủ lấy Ô Vân Tiên, ngay cả mặt trời trên không cũng lu mờ trước cột sáng ấy. Lúc này, Ô Vân Tiên trở thành trung tâm của tam giới, thần tiên chú mục khiến hắn càng căng thẳng hơn.
Hạo Thiên Thượng Đế bay đến trước mặt hắn.
Ô Vân Tiên vội vàng chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến sư thúc!"
Hạo Thiên Thượng Đế cười ha hả đáp: "Ngươi là quán quân, mau đứng lên!"
"Vâng!" Ô Vân Tiên đứng thẳng người.
Hạo Thiên Thượng Đế vung tay, tức thì hai tiên nữ bay tới. Mỗi tiên nữ bưng một cái khay, trên khay phủ lụa đỏ.
Hạo Thiên Thượng Đế vươn tay mở khay thứ nhất ra, một tấm kim bài vàng óng ánh bay lơ lửng trên khay tỏa ra tường thụy chi quang.
Động tác của Hạo Thiên Thượng Đế thoáng khựng lại, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Không ngờ đây lại là đồ vật được đúc từ công đức, thứ này phải tốn bao nhiêu công đức đây! Sư huynh hào phóng thật đấy!
Mặt trước của Công Đức Kim Bài in một cung điện lớn, trên tấm bảng của cung điện có ba chữ 'Tử Tiêu Cung', dưới cung điện là mấy chữ ‘Hoang Vận Hội lần thứ nhất'.
Mặt sau là bốn chữ to 'Quán quân nhảy cầu', xung quanh bốn chữ này có vòng hoa tươi tượng trưng cho vinh quang.
Hạo Thiên nghèo rớt mồng tơi nhìn tấm Công Đức Kim Bài mà lòng thầm ước ao! Nếu biết trước phần thưởng là công đức thì hắn cũng báo danh tham dự!
Hạo Thiên Thượng Đế cầm Công Đức Kim Bài đeo lên cổ Ô Vân Tiên, cười ha hả nói: "Chúc mừng sư điệt trở thành người đứng đầu trong cuộc thi nhảy cầu của hồng hoang tam giới. Đây là niềm vinh dự của ngươi!"
Ô Vân Tiên thốt lên đầy kích động: "Tạ ơn sư thúc!" Sau đó hắn lại khom lưng thi lễ.