Tử Dao trả lời: "Sắp xếp chứ! Nhưng bọn hắn bị Vương Mẫu nương nương mời đi mất rồi."
Vũ Dực Tiên cười ha ha: "Không sợ, sau này ở Tiệt Giáo biểu huynh sẽ bảo vệ ngươi, cho dù ta không được thì vẫn còn Đại ca."
Tử Dao cười khanh khách: "Cảm ơn biểu huynh!"
Vũ Dực Tiên liếc nhìn Khổng Tuyên, vừa cười vừa nói: "Biểu muội hiếm có dịp đến Tiệt Giáo ta, lát nữa để Đại ca dẫn ngươi đi dạo quanh Tiệt Giáo chúng ta. Tiệt Giáo chúng ta có rất nhiều nơi thú vị, đặc biệt là đạo cung của Đại sư huynh ngoại môn chúng ta cực kỳ đẹp, lát nữa bảo Đại ca dẫn ngươi đi xem."
Tử Dao nhìn Khổng Tuyên rồi cười hì hì, gật đầu đáp: "Được! Cảm ơn biểu huynh."
Sau đó Khổng Tuyên dẫn Tử Dao rời đi, những người khác tiếp tục đi đến Chấp Pháp Thần Điện.
Trên đường đi, Vân Tiêu nghi hoặc hỏi: "Nàng là biểu muội của ngươi à?"
"Đúng vậy! Thiên địa sơ khai, một tiếng hót chấn động hồng hoang, đó là mẫu thân Phượng mẫu của ta, người đứng đầu loài phi cầm. Tiếp đó lại vang lên một tiếng hót, đó là con Chu Tước đầu tiên trong thiên địa, tỷ muội hợp cạ với mẫu thân của ta, nhận mẫu thân ta là tỷ. Sau này Long Hán đại kiếp ập tới, mẫu thân ta bị trọng thương, sinh ra hai quả trứng rồi vẫn lạc. Hai quả trứng đó là ta và Đại ca, một con Kim Sí Đại Bằng Điểu và một con Khổng Tước. Sau đó Chu Tước lập lời thề Thiên Đạo mãi mãi trấn thủ Thiên Chi Nam Cực để đổi lấy sự bất diệt cho hai tộc Phượng Hoàng và Chu Tước. Tử Dao là hài tử của Chu Tước Thánh Tôn, đương nhiên cũng được coi là biểu muội của ta và Khổng Tuyên. Có điều ta và Đại ca ít khi đến Chu Tước Giới nên chúng ta cũng không tiếp xúc nhiều."
Mấy người khác cũng gật đầu, thì ra Chu Tước là muội muội của Phượng mẫu, quả thật bọn hắn không biết chuyện này.
...
Sau khi nghỉ ngơi, cuộc thi tiếp tục diễn ra. Bởi vì có Công Đức Kim Bài và Công Đức Cúp trong phần thi nhảy cầu khích lệ nên các thế lực lớn mạnh lâm thời thay đổi danh sách dự thi, cho những đệ tử tinh anh thi đấu.
Từng đám tường vân lơ lửng giữa không trung, đệ tử Tiệt Giáo tiên phong với tiếng reo hò vang rung trời, đại diện các thế lực lớn khác cũng sôi nổi reo hò theo.
"Hữu nghị xếp thứ nhất, thi xếp thứ hai!"
"Cao hơn, nhanh hơn, mạnh hơn!"
...
Trong tiếng hoan hô reo hò, thân ảnh của Minh Hà giáo chủ xuất hiện. Hắn nghiêm túc nói: "Nhận lời mời của Tiệt Giáo, Minh Hà giáo chủ của Huyết Hải ta đến chủ trì cuộc thi nhảy xa, mong các thí sinh dự thi phát huy hết mình và giành được thành tích tốt."
Giọng nói của một người át hết tiếng reo hò của mọi người, do đó tiếng reo hò cũng ngưng bặt.
"Cuộc thi nhảy xa hạn chế tu vi, không hạn chế chủng tộc, tất cả các thí sinh dự thi đều có thể tham gia. Thí sinh dự thi của tổ một gồm Đa Bảo, Kim Quang Tiên và Trường Nhĩ Định Quang Tiên của Tiệt Giáo; Vân Trung Tử và Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân của Xiển Giáo; Chân Vũ của Nhân Giáo, đệ tử Tây Giáo là Khẩn Na La, Di Lặc, Nhật Quang, Nguyệt Quang; Ngao Quảng thuộc Đông Hải Long tộc; Thanh Phong của Ngũ Trang Quan, Tam Túc Kim Thiềm Yêu Thần, Hắc Miêu Yêu Thần thuộc Yêu tộc... Tất cả thí sinh dự thi vào chỗ!"
Minh Hà giáo chủ chìa tay điểm xuống dưới, tức thì trên mặt biển yên ả xuất hiện một đạo huyết quang hình thành một dòng huyết hà khó có thể tiêu tan.
Sau khi tất cả các thí sinh dự thi rơi vào huyết hà, bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, không hiểu sao bầu không khí căng thẳng bỗng dâng trào trên mặt biển, ai nấy đều bày ra dáng vẻ nghiêm túc. Bất kể là danh hiệu đệ nhất thiên hạ hay là Công Đức Kim Bài và Công Đức Cúp kia, bọn hắn đều muốn tranh đoạt, tuyệt đối không muốn chậm hơn người khác.
Ngao Quảng cuộn tròn thân rồng, kình lực toàn thân giãn căng. Hắn nghiêng đầu nhìn thiếu niên tuấn mỹ đang giậm chân bình bịch bên cạnh, kinh ngạc hỏi: "Ngươi đang làm gì thế?"
Thanh Phong đắc ý nói: "Ngươi không biết à? Cái này gọi là mượn lực đó! Chỉ cần tốc độ của ta đủ nhanh thì mặt biển sẽ bị ta đạp xuống, tạo thành lực phản mạnh. Như vậy thì trong lúc thi đấu, ta có thể mượn lực nhảy một bước lên trời.
Ngươi cuộn tròn thì có tác dụng gì? Vẫn nên đạp lên mặt biển như ta thì hơn!"
"Vậy là ngươi không hiểu rồi! Sau khi cuộc thi bắt đầu, ta sẽ dùng sức từ phần đuôi, tiếp theo đẩy mạnh từng phần cơ thể về phía trước là có thể tạo thành lực đạo mạnh mẽ. Chỉ cần cơ thể ta đủ dài thì ta cũng có thể bật một phát lên trời."
Hai người nhìn nhau, đều nhận ra ý tứ tương đồng trong mắt đối phương: Hắn thật thông minh, là đối thủ đáng gờm đó!
Ngao Quảng nhìn đám Yêu Ma Thần Tiên lười biếng khác mà cất lời cảm khái: "Xem ra quán quân không phải ngươi thì chính là ta! Ngươi tên là gì? Đợi đến khi ta giành được quán quân, ta sẽ nhớ tên ngươi."
"Bần đạo là Thanh Phong! Ngươi tên là gì? Đợi đến khi ta giành được quán quân, ta cũng sẽ nhớ tên ngươi."
"Bản tọa tên Ngao Quảng!"
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, bắn ra tia lửa lẹt xẹt giữa không trung.
"Chuẩn bị..." Một giọng nói vang lên trên bầu trời.
Mỗi người bên dưới bày ra các loại tư thế khác nhau. Thanh Phong dậm chân tại chỗ với tốc độ nhanh đến mức tạo thành tàn ảnh, mặt biển quanh đó bị đạp trũng xuống, bọt nước bắn tung tóe từng đợt.
"Nhảy!" Minh Hà ra lệnh.