Một nghìn năm sau đại chiến Vu Yêu, hồng hoang yên bình, Nhân tộc phát triển một cách nhanh chóng, từng bộ lạc mở rộng ra khắp đại địa, phía Đông đã sát Đông Hải.
Trong Oa Hoàng Thiên, Nữ Oa nương nương ngồi xếp bằng trên vân sàng, tầm mắt xuyên qua Hỗn Độn vô tận nhìn thấu ba mươi ba tầng trời. Nàng chăm chú quan sát Nhân tộc trên hồng hoang đại địa, từng đạo khí vận của Nhân tộc trong tầm mắt tựa như khói bếp đang bốc lên trên hồng hoang đại địa, tuy to lớn song vô cùng tán loạn, không liên kết với nhau.
Sau khi chăm chú quan sát hồi lâu, Nữ Oa nương nương nở nụ cười, trong cơ thể có một thân ảnh thoát ra ngoài rồi lập tức rời khỏi Oa Hoàng Thiên, đi vào trong Hỗn Độn.
Chốc lát sau, ánh mắt của Nữ Oa nương nương trên vân sàng đong đầy niềm vui. Lão sư đã đồng ý! Nàng gọi: "Thanh Loan, Thải Phượng."
Hai thân ảnh xinh đẹp đi từ bên ngoài vào, đồng thời chắp tay thi lễ: "Nương nương!"
"Thanh Loan, ngươi đi mời Thái Thượng giáo chủ, Nguyên Thủy giáo chủ và Thông Thiên giáo chủ đến đây. Thải Phượng, ngươi đi mời Nhị Thánh phương Tây đến đây."
"Vâng!" Thanh Loan và Thải Phượng cung kính đáp lời, sau đó xoay người đi ra ngoài đại điện rồi hóa thành hai đạo lưu quang bay ra khỏi Oa Hoàng Thiên.
Không lâu sau, năm thân ảnh cao lớn xuất hiện trong Hỗn Độn, ai cũng vô cùng uy nghi, lần lượt đi vào trong Oa Hoàng Cung. Vân sàng mọc lên, bọn hắn ngồi xếp bằng trên đó.
Thái Thượng hoà nhã mở lời: "Nữ Oa sư muội, lần này ngươi lại định làm gì?"
Mấy vị Thánh Nhân còn lại cũng nhìn Nữ Oa nương nương, lòng thầm cảnh giác. Lần đầu tiên bọn hắn được Nữ Oa mời tới, nàng đã tính kế thái tử của Yêu tộc khiến Vu, Yêu đoạn tuyệt quan hệ.
Lần thứ hai bọn hắn được Nữ Oa mời tới, nàng nói là muốn tính kế Thiên Đạo, cuối cùng hủy hoại hai tộc Vu, Yêu, đẩy hài tử của mình lên vị trí nhân vật chính vĩnh hằng.
Phải nói là thủ đoạn của nàng rất ác liệt, mặc dù nàng vẫn luôn tự nhận mình là một tiểu nữ tử yếu đuối nhưng bây giờ ai còn tin điều đó thì đúng là kẻ ngu. Chính vì thế, chư vị Thánh Nhân sinh lòng cảnh giác mãnh liệt trước lời mời của Nữ Oa nương nương lần này.
Nữ Oa nương nương mỉm cười nói: "Sư huynh, ta có thể tính toán gì chứ! Ta cũng chỉ là một tiểu nữ tử yếu đuối mà thôi."
Các Thánh Nhân khác chỉ cười chứ không nói gì.
Tiếp Dẫn chắp hai tay trước ngực, nở nụ cười nhẹ nhàng: "Sư tỷ, ngươi có chuyện gì thì mời nói thẳng."
Các Thánh Nhân còn lại đều nhìn Nữ Oa.
Nữ Oa cất giọng bất đắc dĩ: "Ta bị sư phụ nhẫn tâm nhốt trong Oa Hoàng Thiên không được ra ngoài, hàng ngày chỉ có thể ngắm nhìn hồng hoang đại địa để xoa dịu cuộc sống tẻ nhạt. Trong lúc quan sát hồng hoang ta chợt phát hiện một điều: tuy Nhân tộc đã trở thành nhân vật chính của thiên địa nhưng khí vận lại tán loạn như sao, chưa được thu nạp và cũng không có cách nào trấn áp khí vận."
Tiếp Dẫn ngưng cười, bình thản cất lời: "Sư tỷ, ngươi vẫn muốn nhúng tay vào chuyện của Nhân tộc ư?"
Các Thánh Nhân khác cùng nhìn Nữ Oa chằm chằm. Nếu nàng tiếp tục can thiệp vào Nhân tộc thì với thân phận thánh mẫu, chẳng mấy chốc nàng có thể khôi phục địa vị của mình tại Nhân tộc, độc chiếm khí vận của Nhân tộc, nói không chừng còn muốn tiếp tục thay thế nhân vật chính của thiên địa.
"Đây là ý của lão sư, lão sư nói Nhân tộc cần có Tam Hoàng Ngũ Đế lãnh đạo Nhân tộc quật khởi, Tam Hoàng Ngũ Đế sẽ trấn áp khí vận của Nhân tộc mãi mãi."
Lúc này mấy vị Thánh Nhân mới dịu lại.
Thái Thượng ôn tồn nói: "Vốn dĩ ta cũng định lập Nhân Hoàng nhất thống khí vận của Nhân tộc, nếu lão sư đã nhắc tới Tam Hoàng Ngũ Đế thì nên có Tam Hoàng Ngũ Đế."
Nữ Oa mỉm cười: "Tam Hoàng Ngũ Đế cũng do lão sư chỉ định, Nhân Hoàng chi sư sẽ nhận được đại công đức."
Nguyên Thủy lên tiếng: "Nữ Oa sư muội muốn lấy công đức của Nhân Hoàng chi sư ư?"
Nữ Oa lắc đầu, giọng điệu nghiêm túc: "Ta sẽ không lấy một phân công đức của Tam Hoàng Ngũ Đế, cũng không can thiệp vào hành động của các ngươi, ta chỉ cần một vị trí Nhân Hoàng mà thôi."
Mấy vị Thánh Nhân bất giác nhíu mày. Nhân Hoàng nhận được khí vận của Nhân tộc, sự tình quan trọng lại có liên quan tới đại cục thiên địa sau này.
Vẻ mặt Thái Thượng hơi thay đổi, hắn nói: "Vì Phục Hy đạo hữu phải không?"
Nữ Oa gật đầu: "Đúng vậy."
Nguyên Thủy cất lời: "Xưa kia Phục Hy đạo hữu có phẩm đức cao thượng, đủ tư cách đảm nhiệm Nhân Hoàng tôn vị."
Tiếp Dẫn cảm khái: "Càng ngày càng ít đạo hữu cầu đạo trong Tử Tiêu Cung ngày trước, Phục Hy đạo hữu bỏ mình ta cũng rất tiếc thương nhưng không thích hợp Nhân Hoàng tôn vị, Nhân Hoàng tôn vị phải do Nhân tộc đảm nhiệm."
"Đương nhiên sau khi chuyển thế huynh trưởng ta là Nhân tộc."
Tiếp Dẫn lắc đầu: "Không giống, khi hắn thức tỉnh ký ức thì vẫn là Phục Hy đại thần của hồng hoang."
Nữ Oa nhìn Thái Thượng.
Thái Thượng chậm rãi gật đầu, dịu dàng nói: "Ta tin rằng Phục Hy đạo hữu sẽ đưa Nhân tộc tới phồn vinh."
Nữ Oa lại nhìn Thông Thiên.
Thông Thiên cũng gật đầu: "Ta cũng đồng ý."
Nữ Oa mỉm cười nhìn Tiếp Dẫn: "Bây giờ ý kiến của ngươi không còn quan trọng nữa rồi."
Tiếp Dẫn nhíu mày: "Sư tỷ, ngươi làm vậy..."
Chuẩn Đề vội ngắt lời: "Ý của sư huynh ta là sư tỷ làm vậy rất tốt, thật ra chúng ta cũng đồng ý cho Phục Hy đạo hữu trở thành Nhân Hoàng, ta sẵn lòng gánh vác nhiệm vụ chỉ dạy Nhân Hoàng, hộ đạo cho Phục Hy đạo hữu."