Thông Thiên vung tay lên, phẫn nộ quát: "Cút cho ta!"
Ầm! Đại môn của Bích Du Cung lập tức mở ra.
"A!" Giữa tiếng gào hét thảm thiết, một thân ảnh xoay thành hình xoắn ốc bay thẳng lên khoảng không của Kim Ngao Đảo, sau đó hóa thành một đạo lưu tinh biến mất trong tầng trời mây.
Không ít đệ tử Tiệt Giáo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong lòng dâng lên một cỗ lo lắng bất an, ngoại môn Đại sư huynh đã trở về rồi.
…
Thời gian của hồng hoang trôi qua rất nhanh, chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi, Liệt Sơn Thị đã phát hiện ra ngũ cốc, dẫn dắt Nhân tộc chuyển từ hình thức săn bắt hái lượm sang nền nông canh, được tôn xưng là Thần Nông Thị.
Ngay khi Nhân tộc đang phát triển mạnh mẽ dưới sự lãnh đạo của Thần Nông thì không ít người đã không kìm được mà động tâm.
…
Trong một sơn cốc thanh u phía Tây hồng hoang, Chuẩn Đề đang ngồi xếp bằng bên dòng suối vươn tay vuốt đầu một con Cự Mãng mà mỉm cười. Cự Mãng nhìn Chuẩn Đề bằng ánh mắt lạnh như băng, có chút kích động muốn nuốt chửng Chuẩn Đề.
Tiếng bước nhè nhẹ truyền đến, Cự Mãng chấn kinh quay người nhảy thẳng xuống sông.
Lục Áp đi tới, chắp tay hành lễ nói: "Bái kiến sư tôn!"
Chuẩn Đề thu tay lại, cười nói: "Tại sao không đi tu hành?"
Lục Áp do dự một chút, nói: "Đệ tử muốn rời đi một thời gian, xin sư tôn đồng ý."
Chuẩn Đề gật đầu, cười nói: "Đi đi! Ngươi là Thái tử của Yêu tộc, nên bôn ba vì Yêu tộc, vi sư giúp ngươi che đậy thiên cơ."
Lục Áp cảm kích nói: "Đa tạ sư tôn!" Sau đó hắn hóa thành trường hồng quán nhật biến mất trong sơn cốc.
Thân ảnh Tiếp Dẫn xuất hiện bên cạnh, vẻ mặt đau khổ nói: "Sư đệ, ngươi biết hắn đang muốn làm gì không?"
Chuẩn Đề gật đầu cười nói: "Ta chỉ cho hắn một chút gợi ý nhưng quyết định vẫn nằm ở hắn."
Tiếp Dẫn lắc đầu nói: "Cần gì chứ? Hắn không thể thành công."
"Hắn không thể thành công nhưng ta thật sự có thể thành công. Thiên Long Bát Bộ chậm chạm chưa quy vị, ta có chút nóng lòng nên đã thúc đẩy một chút."
"Ngươi không sợ sư tỷ gây phiền phức cho ngươi?"
Chuẩn Đề vươn người một cái, cười nói: "Không phải sư tỷ đang bị sư phụ nhốt trong Oa Hoàng Cung sao? Bây giờ nàng không thể để ý tới ta. Hơn nữa, đây là lựa chọn của Lục Áp, liên quan gì đến ta? Ta vẫn luôn bế quan ngộ đạo. Trước đây sư tỷ tính kế Yêu tộc, đáp ứng danh xưng Yêu tộc Thánh Nhân, bây giờ nàng buộc phải che chở cho Yêu tộc, chẳng phải nàng mới là người gặp phiền phức sao?”
Tiếp Dẫn gật đầu một cái, do dự nói: "Làm việc biết cân nhắc thì tốt."
"Sư huynh yên tâm, không ai có thể phát hiện ra ta là người ra ray." Chuẩn Đề mỉm cười nhìn mặt sông, Tiểu xà nhanh chóng chui ra.
…
Lục Áp đi một mạch tới phương Bắc của hồng hoang, Yêu tộc lập tức ầm ĩ một hồi. Trong khoảng thời gian này, hắn đã thu phục lòng Yêu và lấy được không ít uy tín trong Yêu tộc.
Bên trong Yêu Hoàng Cung, một Lục Áp chín chắn hơn rất nhiều đang ngồi bên cạnh chủ vị, phía dưới là bốn vị Yêu Thánh còn lại, Bạch Trạch Yêu Thánh, Phi Liêm Yêu Thánh, Thương Dương Yêu Thánh và Khâm Nguyên Yêu Thánh.
Lục Áp nghiêm nghị nói: "Bốn vị thúc thúc, sau vị Nhân Hoàng đời đầu, Nhân tộc đang nhanh chóng vươn lên, chỉ mới mấy trăm năm ngắn ngủi mà đã vượt qua quá trình mấy vạn năm của chủng tộc khác, quả thực loại tốc độ phát triển này quá nhanh. Bây giờ vị Nhân Hoàng đời thứ hai cũng có uy danh rất lớn trong Nhân tộc, tiếp đó là vị Nhân Hoàng đời thứ ba, đời thứ tư… Nếu cứ tiếp tục như vậy, Yêu tộc chúng ta sẽ không có cơ hội quật khởi, thậm chí có khả năng sẽ bị Nhân tộc áp chế, khi đó chắc chắn Nhân tộc sẽ không buông tha cho chúng ta."
Khâm Nguyên Yêu Thánh hỏi: "Thái tử có ý gì?"
Ánh mắt Lục Áp ngưng đọng, nói: "Ta muốn thừa dịp Nhân tộc còn chưa quật khởi liền ra tay với bọn chúng."
Bên tay trái, ánh mắt Bạch Trạch ngưng đọng nói: "Không thể, Nhân tộc chính là nhân vật chính của thiên địa, có thiên địa phù hộ, Yêu tộc chúng ta ra tay với Nhân tộc cũng vô ích."
"Bạch Trạch Yêu Thánh, chờ đợi như vậy sẽ có ích lợi cho Yêu tộc chúng ta sao? Nhân tộc càng ngày càng cường thịnh, sẽ có một ngày giết đến phương Bắc hồng hoang rồi thôn phệ binh sĩ chúng ta. Đến lúc đó ngươi sẽ phải hối hận."
"Thái tử, ta hiểu rõ tâm tình của ngươi nhưng ngươi vốn không biết nhân vật chính của thiên địa đại biểu cho cái gì?"
"Đương nhiên ta biết! Cho dù là nhân vật chính của thiên địa thì cũng là lấy thực lực vi tôn, ngày xưa Yêu tộc của ta cũng là nhân vật chính của thiên địa, Nhân tộc đang ăn cắp địa vị của chúng ta, bây giờ ta muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về chúng ta."
Lục Áp bỗng đứng dậy, kích động nói: "Bây giờ, việc chúng ta cần làm là khởi xướng một trận chiến chủng tộc khi Nhân tộc vẫn còn nhỏ yếu, đoạt lại những gì chúng ta đã mất để Yêu tộc ta trở thành nhân vật chính của thiên địa một lần nữa."
Bạch Trạch nhìn Lục Áp, bình thản nói: "Thái tử điện hạ, ta không cho phép."
Sự kích động của Lục Áp lập tức ngưng lại rồi nhìn Bạch Trạch, Bạch Trạch cũng bình thản đối mặt, đôi mắt sâu thẳm như tinh không, dường như có thể nhìn thấu lòng người.
Lục Áp nghiêng đầu đi, thất vọng nói: "Bạch Trạch Yêu Thánh, kể từ khi phụ hoàng và hoàng thúc lâm trung thì các ngươi đã thay đổi, trở nên vô cùng vô cùng nhát gan, không dám mạo hiểm."