Binh tôm tướng cá lại hiện lên lần nữa, toàn bộ những Long tộc khác đều đánh tới chỗ Nhân tộc, sâu trong lòng bọn hắn cũng phẫn nộ và khuất nhục trước sự uy áp của Nhân tộc đối với Đông Hải, cho nên bọn hắn mới nghe theo mệnh lệnh của Ngao Hán mà phớt lờ mệnh lệnh của Đông Hải Tiểu Long Vương.
Trong âm thanh chết chóc chấn động cả bầu trời, một bộ phận của Long tộc xâm nhập biển sâu nhấc lên một ngọn sóng lớn cao vạn trượng, phía trên sóng biển là những đám mây đen cuồn cuộn. Sóng biển cuốn thiên giống như một đạo Hắc Ám Thần Sơn di chuyển về phía Nhân tộc, nổi lên sóng to gió lớn. Thiên địa tràn ngập lạnh lẽo, sắc mặt của toàn bộ Nhân tộc đều đại biến, nhìn cơn sóng lớn một vách tường trong thiên địa kia, trong lòng bọn hắn không khống chế được mà dâng lên một cỗ sợ hãi, uy lực như vậy không phải thứ mà Nhân tộc có thể ngăn cản.
Bên cạnh Chiến Xa của Thần Nông Thị, một lão giả cuống quýt nói: "Bệ hạ, người đi mau! Chúng ta không thể ngăn cản cơn sóng dữ này!"
"Bệ hạ, mau rút lui hết tộc nhân! Bây giờ chúng ta chưa phải đối thủ của Long tộc!"
"Rút lui! Bệ hạ mau rút lui!"
"Thù của Nữ Oa, chúng ta tất báo nhưng xin bệ hạ hãy lấy Nhân tộc làm trọng."
…
Thần Nông Thị nắm chặt Chiến Xa nhìn chằm chằm vào con sóng thần cuồn cuộn, lúc này trên mặt biển mưa to gió lớn, mắt cũng đã không mở ra được.
Thần Nông Thị oán hận nhìn về phía con sóng lớn, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Rút lui…"
"Chiếp…" Một âm thanh bén nhọn vang vọng giữa thiên địa.
Ầm! Một con Đại Ma Điểu đen nhánh xuyên qua cơn sóng lớn, bỏ xuống một viên đá bên trong móng vuốt tinh hồng sắc, viên đá vừa rơi xuống đã lập tức biến lớn, 'ầm' một tiếng biến thành ngọn núi cao rơi 'bịch' xuống duyên hải, một đỉnh núi xuất hiện trên mặt biển.
Đại Ma Điểu đáp xuống đỉnh núi, đối mặt với cơn sóng lớn nối liền với đất trời, trong mắt lóe lên hung quang, hót vang lên: "Tinh Vệ."
Ma lực hắc ám cuồn cuộn hóa thành sóng âm đánh tới con sóng lớn, sóng biển nhộn nhạo lên từng cơn sóng gợn, 'ầm' một tiếng rồi vỡ nát.
Vài đầu Thần Long khấp huyết, một đầu rơi xuống dưới biển.
Tinh Vệ Điểu bay lên không trung, hai cánh che khuất bầu trời lướt qua mặt biển, những nơi nó bay qua có vô số lông vũ đen nhánh ngưng tụ ma lực bắn xuống. Ầm ầm! Mặt biển nổ tung thành từng cột nước, hàng ngàn hàng vạn binh tôm tướng cá đều hoàng sợ mà bỏ chạy, tiên huyết lan tràn trên mặt biển.
Trận đại chiến lần thứ nhất giữa Long tộc và Nhân tộc bỗng bị cắt ngang bởi một con Ma Điểu, Long tộc bỏ chạy trối chiết.
Ma Điểu bay lượn trên đỉnh đầu Nhân tộc rồi bay về phía Tây, một lát sau lại bay trở về, lướt qua làn sóng đang nhộn nhạo trên mặt biển, khẽ buông móng thả một khối đá xuống, ‘ầm’ vang một tiếng rồi hóa thành một ngọn núi cao rơi vào trong biển sâu.
Một viên Long Châu lấp lánh bỗng xông ra từ phía dưới đại hải đánh giết Tinh Vệ Điểu.
"Tinh Vệ!" Tinh Vệ Điểu phát ra một hót vang lộ ra hung quang, sau đó mổ về phía Long tộc, một ngụm đã nuốt chửng Long Châu.
Phía dưới mặt biển, Ngao Hãn kinh hãi hét lên: "Oán khí ngập trời, đây là loại chim gì?"
Ma Điểu đen nhánh mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm xuống bờ biển, Ngao Quảng lập tức cảm nhận được một cỗ hàn ý.
Điểu chủy mở ra, một đạo hồng quang phun trào, Ngao Hán vội vã lấy trường thương chắn trước mặt mình. Rắc! Trường thương gãy làm đôi, Ngao Hán phun ra một ngụm máu tươi rồi ngã xuống dưới biển sâu vô tận, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin được, ở đâu ra một Ma Điểu có cấp bậc Đại La Kim Tiên như thế này? Còn có oán niệm nồng hậu tới như vậy.
Toàn bộ Nhân tộc đều đang tụ tập bên bờ biển nhìn vào con Ma Điểu đang không ngừng thả từng ngọn núi khổng lồ xuống, trong lòng cảm nhận được một loại kinh hãi. Đây là loài chim gì vậy? Nếu con chim kia bất chợt tấn công Trần Đô thì chúng ta có thể ngăn chặn sao? Tất nhiên câu trả lời là không.
Thần Nông Thị nhìn sang một vị nữ tu ở bên cạnh, hỏi: "Vừa rồi ngươi có nhìn thấy hung thủ tập sát Nữ Oa?"
Nữ tu gật gật đầu vẻ mặt phẫn nộ nói: "Là con trai Ngao Hán của Long Vương, chắc chắn chính là hắn."
Thần Nông Thị siết chặt Chiến Xa, trầm mặc một lát rồi nói: "Về Trần Đô!"
Nhân tộc trùng trùng điệp điệp trở về Trần Đô.
Ma Điểu đen nhánh không ngừng dời núi lấp biển, cả vùng Đông Hải đều đang sôi trào.
Không lâu sau đó, lão Long Vương trở về đánh một trận đại chiến với Ma Điểu, nhưng cuối cùng cũng không làm gì được nó, tình thế ở Đông Hải càng ngày càng trở nên trầm trọng hơn.
Trong Đông Hải Long Cung đổ nát, lão Long Vương đi qua đi lại, từng ngọn núi lớn cứ ầm ầm đổ xuống biển rồi nện thẳng về phía Long Cung.
Lão Long Vương vung tay lên, ngọn núi trên đầu ầm ầm vỡ vụn, mảnh vỡ bắn tung tóe trên mặt biển.
Ngao Quảng thấp giọng hỏi: "Phụ vương, phải làm sao bây giờ?"
Lão Long Vương tức giận hét lên: "Ta biết phải làm sao bây giờ? Ta mới rời đi có mấy ngày, các ngươi đã làm cho Đông Hải thành ra như thế này, các ngươi muốn ta chết sớm tới vậy sao?"
Ngao Quảng nhỏ giọng nói: "Chuyện này cũng không thể trách ta! Ta đã cố gắng hết sức để khống chế cục diện rồi."
Lão Long Vương dừng chân, đột nhiên xoay người nhìn về phía Ngao Hán, phẫn nộ mà nói: "Ngao Hán, ngươi làm cho ta thất vọng quá rồi!"