Bên trong Oa Hoàng Thiên, mây đen cuồn cuộn sấm sét vang dội, chỉ một ý nghĩ của Thánh Nhân mà khiến cho thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang.
Linh Châu Tử rụt cổ lại, nương nương lại tức giận, hình như gần đây số lần nương nương tức giận càng ngày càng nhiều, Oa Hoàng Thiên cũng càng ngày càng nguy hiểm.
Trên Tam Quang Tiên Đảo, ở trước Điểu Sào, Bạch Cẩm nằm phơi nắng trên ghế, mắt thoáng nhìn thấy ba con bạch hạc xẹt qua mặt biển bay tới, bên trong miệng mỗi con bạch hạc đều ngậm một con cá lớn.
Ba con bạch hạc bay vào hòn đảo rồi nhìn xung quanh.
Trong đó một con bạch hạc, bay đến phía dưới mặt trời, đào một cái hố vùi chút đất đem chôn con cá lớn vào trong.
Một con bạch hạc khác bay đến phía dưới một đám mây, đào một cái hố chôn vùi chút đất đem chôn con cá lớn vào trong.
Con bạch hạc thứ ba bay đến bên cạnh một cây đại thụ, cũng đào một cái hố vùi chút đất đem chôn con cá lớn vào trong.
Ba con bạch hạc líu ríu kêu một hồi, sau đó vừa lòng thỏa ý giương cánh bay đi.
Bạch Cẩm mở to con mắt đang híp ra, kêu lên: “Tinh Vệ, ra đào cá ăn.”
Tinh Vệ từ bên cạnh đi ra, mặt không biểu tình nói: “Sư phụ, cá này là ba con bạch hạc vất vả bắt được.”
Bạch Cẩm uể oải nói: “Bây giờ thời tiết nóng bức như thế, chúng ta không lấy, cá cũng sẽ hư mất, lãng phí đồ ăn như thế là hành vi đáng bị lên án. Nhanh đi, ban đêm vi sư làm cho ngươi một cái đại tiệc cá.”
“Vậy sao người không đi đi?”
“Vi sư có việc, cực khổ cho đệ tử rồi! Nhớ rửa sạch rồi hẵng giết.”
Tinh Vệ thở hổn hển đi đến nơi chôn cá, chưa từng thấy sư phụ nào lại lười như thế.
Tinh Vệ nhấc ba con cá lớn lên, đứng dậy vừa muốn đi đến Điểu Sào.
Ầm! Một tia sét từ trên trời giáng xuống, vừa vặn đánh lên người Bạch Cẩm, sư phụ ngay lập tức biến mất.
Tinh Vệ nhất thời trợn tròn mắt, đây là gặp báo ứng sao? Sau đó nàng liền tranh thủ vứt ba con cá trong tay xuống, đều là sư phụ bảo ta đào không liên quan gì đến ta hết!
...
Phía dưới lôi đình, Bạch Cẩm đầy bụi đất đi vào Oa Hoàng Cung, bên trong Oa Hoàng Cung tràn ngập khí tức ngột ngạt trầm thấp.
Bạch Cẩm thanh tỉnh một chút, vội vàng quỳ xuống bồ đoàn, cung kính lạy nói: “Đệ tử bái kiến Nữ Oa nương nương, nương nương cát tường!”
Bên trên vân sàng, Nữ Oa nương nương lạnh giọng nói: “Tuyệt không cát tường, bây giờ ta vô cùng tức giận.”
Bạch Cẩm ngẩng đầu lòng đầy căm phẫn nói: “Lại có người dám chọc cho nương nương người tức giận, nương nương người nói cho ta xem hắn là ai, đệ tử đi xả giận cho người. Nếu hắn dám đắc tội nương nương thì cũng là đắc tội Bạch Cẩm ta, không chết không thôi.”
“Tây phương nhị Thánh.”
Bạch Cẩm nhất thời khựng lại.
Nữ Oa nương nương đánh giá Bạch Cẩm nói: “Ngươi không phải nói muốn xả giận cho ta sao?”
Bạch Cẩm ngượng ngùng nói: “Hai vị sư thúc ở phía Tây, ta cũng đánh không lại! Nếu không đệ tử làm cho người hai cái hình nộm nhỏ, người dùng kim đâm hình nộm nhỏ xả hận.” Nữ Oa nương nương cười một tiếng, sau đó hòa hoãn hơn một chút nói: “Nhân tộc và Long tộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bạch Cẩm cẩn thận từng li từng tí nói: “Là Yêu tộc ở sau lưng giở trò quỷ!”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó không tra ra được gì. Nhân tộc, Long tộc và Yêu tộc, ba nơi đều tổn hại nhưng chỉ có Tây Giáo một mực lộ diện là được lợi nhất.”
“Cho nên kết luận của ngươi là?”
“Đệ tử mộc mạc, không hiểu được mưu kế, càng không hiểu được nhân quả dây dưa. Sư phụ ta đã từng nói một câu, khi nhìn rõ bản chất sự việc, bất luận cục diện cỡ phức tạp đến cỡ nào, cuối cùng người được lợi nhất cũng đáng hiềm nghi nhất.”
Nữ Oa nương nương ánh mắt lạnh lẽo, nói: “Là Tây Giáo mượn tay Yêu tộc để tính kế Nhân tộc và Long tộc.”
Bạch Cẩm vội vàng nói: “Nương nương, đây chỉ là chút hoài nghi, ta cũng không có chứng cớ.”
“Thánh nhân xuất thủ, đương nhiên là không để lại chút dấu tích nào, cả chuyện Yêu tộc, Nhân tộc và Long tộc tất cả đều tổn thất nặng nề, duy chỉ có Tây Giáo được lợi. Lục Áp đã đi theo Tây Giáo trở thành Tây Giáo Đại Nhật giáo nghĩa, một số Long tộc cũng đi theo Tây Giáo trở thành Tây Giáo Bát Bộ Thiên Long, nếu không phải là bọn hắn ở sau lưng nhúng tay vào thì còn có thể là ai?”
“Nương nương, chúng ta cũng không có chứng cứ, trong chuyện này Tây Giáo chưa bao giờ ra mặt.”
Nữ Oa nương nương nói một cách yếu ớt: “Ta cần chứng cứ sao? Tất nhiên bọn hắn sẽ không để cho ta bắt được chút dấu vết nào nhưng ta cũng không cần chứng cớ, biết được do bọn bắn làm là đủ rồi.”
“Nương nương thật là uy vũ bá khí! Bây giờ chúng ta đi thẳng đến Tây Giáo sao?”
Nữ Oa nương nương khựng lại, tức giận nói: “Không có lý do mà đi thẳng đến Thánh Nhân đại giáo là phá hư quy củ.”
Bạch Cẩm ngạc nhiên nói: “Thánh Nhân cũng cần phải tuân thủ quy củ sao?”
“Tất nhiên là cần, Thánh Nhân cũng có quy củ và pháp tắc của Thánh Nhân, nếu không thì chẳng phải là hỗn loạn sao? Thánh Nhân hỗn loạn thì thiên địa cũng hỗn loạn, vạn vật trở về cõi hỗn độn.”
Bạch Cẩm nhất thời không hiểu, nương nương đây là có ý gì? Dẫn dắt ta nói ra độc thủ sau màn là Tây Giáo, sau đó cũng làm khổ ta phải thuật lại một phen?
Cuối cùng Bạch Cẩm lại thể hiện trù nghệ dâng lên cho Nữ Oa nương nương một bữa trưa phong phú rồi mới cáo từ.