Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 326 - Chương 326: Nhân Đạo Thánh Kiếm

Chương 326: Nhân đạo Thánh Kiếm

Bên trong Dao Trì, Bạch Cẩm nhìn thế cục trận đại chiến, nói: “Bệ hạ, vì một Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận mà đắc tội với Bình Tâm nương nương, đáng giá không?”

Hạo Thiên nốc cạn chén rượu, cười nói: “Ta đã thấu hiểu nhân quả chi pháp.”

“Sư thúc, việc này cũng sẽ không có kết quả tốt.”

Trong đại chiến, liên quân Hiên Viên lấy Địa Sát Đại Trận giảo sát liên quân Cửu Lê. Ứng Long và Hạn Bạt cùng với Quảng Thành Tử hợp lực bắt lấy Xi Vưu, bộ lạc Cửu Lê đại bại.

Bên trong hành dinh của Hiên Viên, một thiếu niên đầu có Long giác lôi Xi Vưu đang bị dây thừng trói chặt đi vào.

Hiên Viên ngồi trên chủ vị trên cao đánh giá Xi Vưu, sau đó nói: “Cửu Lê chi chủ, ngươi bại rồi!”

Xi Vưu cười ha ha nói: “Mượn lực lượng của người khác, ta không phục ngươi.”

Ánh mắt Hiên Viên ngưng đọng lại nói: “Kẻ bại phải thần phục, chính miệng ngươi đã nói vậy.”

“Ta khinh! Dùng Tiên Thần ra tay với phàm nhân, ngươi cũng xứng để ta thần phục sao?”

Khóe miệng Hiên Viên co giật hai lần, nhất thời không biết nên nói gì cho đúng, vô thức nhìn qua chúng Tiên của Xiển Giáo.

Quảng Thành Tử ở bên cạnh bình thản nói: “Chuyện Nhân Hoàng là chuyện liên quan đến thiên địa, đương nhiên phải dốc toàn lực mà làm. Nếu hắn đã không phục thì giết hắn đi!”

Xi Vưu đứng trong doanh trướng, bễ nghễ tứ phương, cười ngạo nghễ nói: “Chỉ dựa vào mấy tên thổ phỉ các ngươi mà cũng muốn giết ta sao?”

Ứng Long đẩy Xi Vưu đi ra khỏi đại điện, một lát sau Ứng Long nhanh chóng chở về, chắp tay thi lễ ngưng trọng nói: “Nhân tộc, không biết tên Xi Vưu này tu luyện loại Ma công gì mà đao kiếm đều không thể phá thân.”

Quảng Thành Tử vuốt râu, nói: “Đao kiếm phàm tục không thể đả thương hắn, đó là do vũ khí của các ngươi quá yếu.”

Hiên Viên đứng dậy nói: “Làm phiền sư phụ ra tay chém giết Xi Vưu.”

“Tất nhiên!” Quảng Thành Tử đi ra ngoài, tất cả mọi người đều đi theo hắn.

Tại doanh trướng trên đất trống, tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào thân ảnh đang bị trói kia. Tuy tóc tai bù xù trông có vẻ vô cùng chật vật nhưng vẫn khó giấu được bá khí tản mát ra từ trên người hắn.

Hiên Viên không nhịn được hỏi: “Xi Vưu, ngươi thực sự không muốn thần phục?”

Xi Vưu ngẩng đầu bốn mươi lăm độ lên nhìn thương khung.

Hiên Viên thở dài một hơi nói: “Mời sư phụ ra tay!”

Quảng Thành Tử đi về phía Xi Vưu, trong tay hiện lên một thanh Tiên Kiếm, Tiên Kiếm chém ra. Bang! Một tiếng sắt thép va chạm vào nhau vang vọng khắp thiên địa, toàn bộ doanh địa đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Quảng Thành Tử đứng trước mặt Xi Vưu, Tiên Kiếm kề lên cổ hắn nhưng lại không thể chém đứt.

Hai mắt Quảng Thành Tử trừng lớn, cả kinh kêu lên: “Không thể nào?”

XiVưu ngửa mặt lên trời nói: “Mạnh thêm chút nữa đi chứ, sau cứ như chưa ăn cơm vậy? Gia gia ta còn chẳng có chút cảm giác nào.”

Hiên Viên nhíu mày, ngay cả Tiên Kiếm mà cũng không thể giết hắn?

Những người khác cũng bốn mắt nhìn nhau, chẳng lẽ tên Xi Vưu này là Bất Phá Chi Thân?

Lúc này, một đạo tường vân bay tới, trên đó là một vị lão đạo.

Quảng Thành Tử lập tức thu hồi Tiên Kiếm, chắp tay thi lễ nói: “Bái kiến sư huynh!”

Những đệ tử Xiển Giáo khác cũng chắp tay thi lễ: “Bái kiến sư huynh!”

Huyền Đô chắp tay đáp lễ, sau đó nói: “Hiên Viên!”

Hiên Viên cũng nhanh chóng chắp tay thi lễ rồi ngẩng đầu lên nhìn đạo thân ảnh trên bầu trời kia.

Huyền Đô nói: “Thái Thương Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Đạo Đức Thiên Tôn nói: Khi xưa Yêu tộc đồ Nhân đã dùng huyết mạch của Nhân tộc để luyện chế ra Ma Kiếm là Đồ Vu Kiếm. Sau này Yêu tộc suy tàn, thanh kiếm này được ta thu hồi lại rồi luyện chế lần nữa. Dùng nhật nguyệt tinh thần phản hợp với sơn hà thảo mộc tạo ra Nhân đạo Thánh Kiếm, hôm nay ta sẽ trả nó lại cho Nhân tộc, chớ phụ ức vạn anh linh của Nhân tộc.”

Huyền Đô đứng trên đám mây nói: “Hiên Viên tiếp kiếm đi!”

Hiên Viên hất hoàng bào lên rồi quỳ xuống mặt đất, hắn giơ hai tay lên nghiêm nghị nói: “Hậu thế tử tôn Hiên Viên tiếp kiếm, nguyện thay anh linh tiên tổ che chở cho Nhân tộc ta!”

Nhưng đại hiền khác cũng quỳ một chân trên mặt đất, cao giọng hô: “Hậu thế tử tôn nghênh kiếm, nguyện thay anh linh tiên tổ che chở cho Nhân tộc ta!”

Huyền Đô vung tay lên, Thần Kiếm bay về phía Hiên Viên rồi rơi vào trong tay hắn.

Huyền Đô nói: “Hiên Viên Nhân Chủ, thanh Hiên Viên Kiếm này có thể phá được chân thân của Đại Vu.”

Hiên Viên cung kính nói: “Bái tạ Thái Thương Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Đạo Đức Thiên Tôn!”

Những đại hiền các cũng quỳ một chân trên mặt đất, cung kính hô: “Bái tạ Thái Thương Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Đạo Đức Thiên Tôn!”

Huyền Đô gật gật đầu với Quảng Thành Tử rồi quay người bay về phía Thủ Dương Sơn.

Đám người Hiên Viên đứng lên, tất cả đều lộ ra vẻ mặt

vui mừng.

Hiên Viên tay cầm Thần Kiếm nhìn Xi Vưu nói: “Bây giờ ta có thể chém ngươi rồi chứ?”

Xi Vửu cười ha hả nói: “Có thể!”

“Ngươi có nguyên thần phục hay không?”

“Không phục! Hiên Viên, bộ lạc Cửu Lê ta cũng là Nhân tộc, sau khi ta chết rồi hy vọng ngươi có thể hòa hợp sống chung với bọn hắn.”

Hiên Viên trầm ngâm một chút rồi nói: “Ta sẽ đối xử công bằng!”

“Được, ghi nhớ lấy lời ngươi nói.” Sau đó Xi Vưu nhắm mắt lại.

Hiên Viên giơ Thần Kiếm trong tay lên.

Đột nhiên Xi Vưu mở bừng mắt ra, kêu lên: “Chờ một chút!”

Bình Luận (0)
Comment