Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347: Thuyết Phục Vô Chi Kỳ

Chương 347: Thuyết phục Vô Chi Kỳ

Còn đệ tử Tiệt Giáo cùng với Nhân tộc tất cả đều bừng tỉnh đại ngộ, khó trách nó vẫn kêu gào ngoại trừ Bát Quái Tỏa Long Tỉnh thì cái gì nó cũng không sợ nhưng vẫn bị ngoại môn đại sư huynh liếc mắt một cái đã nhìn thấu tất cả, đạo phá huyền cơ, ngoại môn đại sư huynh trâu bò nha!

Tất cả mọi người đều nhìn Vô Chi Kỳ, thậm chí còn có Yêu Thần chủ động yêu cầu bị trấn áp. Thật cổ quái, hồng hoang rộng lớn thật là chuyện cổ quái gì cũng có.

Khụ khụ! Tiếng ho khan như sấm sét vang lên trên hồng thủy cuồn cuộn, Vô Chi Kỳ nặng nề nói: "Ngươi nếu đã biết mưu đồ của ta thì có thể giúp ta một phen, mang Bát Quái Tỏa Long Tỉnh đến đây, ta tính qua phong thủy nơi này không tệ.”

Bạch Cẩm lắc đầu nói: "Bát Quái Tỏa Long Tỉnh chính là thần khí số mệnh của Nhân tộc, không thể làm hộ thân của ngươi.”

“Sau này còn gặp lại!” Vô Chi Kỳ không chút do dự xoay người rời đi.

“Vô Chi Kỳ, ngươi đả thương đệ tử Tiệt Giáo ta, cản trở Nhân tộc trị thủy, hiện tại muốn đi là đi?” Thanh âm sâu kín của Bạch Cẩm vang vọng trong thiên địa.

Vô Chi Kỳ dừng chân, quay đầu nhìn Bạch Cẩm, cảnh giác nói: "Ngươi muốn thế nào?”

Bạch Cẩm vung tay lên, một đạo kim quang hiện lên bay về hướng Vô Chi Kỳ, Vô Chi Kỳ xoay người khom lưng cảnh giác nhìn kim quang, bản thiết côn trong tay rục rịch muốn động.

Kim quang phiêu phù hóa thành một cái vòng kim cô tinh xảo ở trước mặt Vô Chi Kỳ.

Bạch Cẩm bình thản nói: "Vòng kim cô này chính là do sư đệ Kim Cô Tiên ta luyện, có thể giam cầm nguyên thần, chính là một trong những thủ đoạn của đại đội chấp pháp Tiệt Giáo để trừng phạt đệ tử, ngươi làm sai chuyện thì nên tiếp nhận trừng phạt, nếu ngươi một lòng tìm cách trấn áp, hôm nay ta lập tức đem ngươi trấn áp trong Tiệt Giáo ta.”

Ánh mắt Vô Chi Kỳ sáng ngời, Tiệt Giáo, Thánh Nhân đạo trường, nếu như có thể bị trấn áp ở nơi đó thì tuyệt đối càng an toàn hơn so với Bát Quái Tỏa Long Tỉnh.

Đa Bảo đạo quân truyền âm nói: "Sư đệ, ý đệ là sao? Kim cô này có thể giam cầm Đại La Kim Tiên?”

"Ách! Giam cầm không được, chỉ là tượng trưng thôi, hắn sẽ không phản kháng.”

Vô Chi Kỳ đưa tay cầm lấy kim cô đội lên đầu.

Bạch Cẩm mở miệng nói: "Vô Chi Kỳ, ngươi phải suy nghĩ kỹ, đeo kim cô này rồi thì mọi sự tự do và yêu hận trên hồng hoang đều sẽ cách xa ngươi, ngươi sẽ một mình khốn thủ yên lặng khổ cực.”

Vô Chi Kỳ nhếch miệng cười, đây không chẳng phải là hy vọng của ta sao? Nó nói: "Ha ha! Chuyện ta làm sai ta có can đảm gánh vác."

Vô Chi Kỳ đặt kim cô lên đỉnh đầu, kim cô đột nhiên mở rộng đến kích thước thích hợp đeo trên đầu lông xù.

Bản thiết côn trong tay Vô Chi Kỳ vù vù xoay một vòng rồi biến mất không thấy, một bộ dáng bó tay chịu trói.

Bạch Cẩm lộ ra ý cười, kêu lên: "Thạch Cơ!”

Thạch Cơ bay ra từ trong đám người đệ tử Tiệt Giáo, đi tới gần kêu lên: "Sư huynh!”

Bạch Cẩm phân phó nói: "Sau này Vô Chi Kỳ sẽ được giam giữ ở Khô Lâu Đảo do ngươi trông giữ.”

Thạch Cơ nghi hoặc nói: "Sư huynh, vì sao lại là ta?”

"Ngươi không cảm thấy trên Khô Lâu Đảo của ngươi thiếu một con Cự Viên sao?"

Thạch Cơ lắc đầu nói: "Không có!”

"Nghe sư huynh nói không sai, sư huynh sẽ không hại ngươi."

Thạch Cơ mím môi nhỏ nhắn, bất đắc dĩ đáp: "Vâng!" Sau đó bay về hướng Vô Chi Kỳ.

Vô Chi Kỳ liếc mắt nhìn Thạch Cơ một cái. Thật yếu!

Đa Bảo thì thào: "Việc này giải quyết xong rồi?”

Bạch Cẩm gật gật đầu nói đương nhiên: "Đúng vậy! Có bao nhiêu phiền phức đâu.”

Nói lời thấm thía: "Sư huynh, sau này gặp phải chuyện gì cũng đừng luôn nghĩ đánh đánh giết giết, xuyên qua bề ngoài nhìn bản chất bên trong thì ngươi sẽ phát hiện, thực ra giải quyết rất đơn giản tựa như Vô Chi Kỳ vậy.”

Vô Đương Thánh Mẫu gật gật đầu, cười nói: "Sư đệ nói rất đúng!”

“Sư huynh thụ giáo!” Đa Bảo cảm khái nói một tiếng.

Ba người chuyển hướng bay về phía xa, trên đồi cao phía xa xa có vài đạo thân ảnh đang đứng, cầm đầu chính là Đại Vũ và những hiền tài Nhân tộc, tướng lĩnh.

Ba người Bạch Cẩm, Đa Bảo và Vô Đương đáp xuống, đứng trước mặt mọi người.

Đám người Đại Vũ đều vội vàng làm lễ, mừng rỡ nói: "Bái tạ Thánh sứ, bái tạ đế sư, bái tạ tiên tử.”

Đa Bảo giơ tay ra, một cỗ pháp lực phát ra nâng mọi người lên, nói: "Đứng dậy đi!"

Bạch Cẩm trực tiếp hỏi: "Bây giờ hồng thủy hoành hành, các ngươi định trị thủy như thế nào?”

Đại Vũ cung kính nói: "Ta dự định mở núi đục sông dẫn hồng thủy ra tứ hải, đây là phương hướng trị thủy ta định ra nhưng lúc trước vẫn có thủy quái ngăn trở nên khó có thể thực hiện, hiện tại có chư vị thượng tiên dẹp yên thủy quái, trị thủy có thể tiến hành rồi.”

Bạch Cẩm mở miệng quát: "Đại đội chấp pháp ở đâu?”

Khổng Tuyên, Kim Bằng, Vân Tiêu và Ô Vân Tiên bay tới rồi chắp tay hô: "Có!”

Bạch Cẩm phân phó nói: "Các ngươi bảo vệ Đại Vũ thực hiện trị thủy, lúc công thành cũng coi như một công đức của các ngươi.”

Bốn người đồng thanh đáp: "Vâng!”

Đại Vũ cảm kích kêu lên: "Đa tạ Thánh sứ!”

Hai ngày sau, Vân Tiêu bay xuống trước một túp lều tranh, giòn giã nói: "Vân Tiêu cầu kiến Đại đội trưởng!”

Cửa ra vào nhà tranh mở, Bạch Cẩm từ trong cửa ra đi ra, nói: "Làm sao vậy?”

Vân Tiêu ngưng trọng nói: "Sư huynh, hai ngày nay có hơn mười quân sĩ Nhân tộc bị ngộ hại.”

"Thủy Yêu không được dẹp yên hoàn toàn sẽ tập kích quấy nhiễu cũng là điều khó tránh khỏi."

Bình Luận (0)
Comment