Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 357 - Chương 357: Bạch Cẩm Đến Oa Hoàng Cung

Chương 357: Bạch Cẩm đến Oa Hoàng Cung

Ngón tay xẹt qua trước mắt Bạch Cẩm y, nói: "Nhất kiếm khai thiên!"

Tứ đạo tiên kiếm hơi chấn động, phát ra bốn đạo kiếm quang sáng ngời, những nơi đi qua kiếm quang, thiên địa đều bị chia cắt, một kiếm phân chia thanh khí trọc khí, âm dương cát hôn điểu.

Phốc phốc phốc! Toàn bộ Thần Linh đều bị một kiếm chém giết, Thần Vương cấp bậc Đại La Kim Tiên cũng khó có thể ngăn cản một kiếm này, ngoại giới lại vô tận tôn vinh, Thần Linh được vạn sinh linh cúng bái, trong lúc này lại liên tiếp vẫn lạc giống như giết gà giết chó.

Bạch Cẩm thả tay xuống, trận pháp không gian tán đi, một đóa Huyết Liên xoay tròn trước mặt Bạch Cẩm.

Long Cát hưng phấn nói: "Quá lợi hại, sư phụ thực sự quá lợi hại. Sư phụ, hiện tại tu vi của người là gì vậy? Chuẩn Thánh sao?"

Bạch Cẩm thu hồi lại Huyết Liên, cười ha hả nói: "Chuẩn Thánh nào có đơn giản như vậy, vi sư ta cũng chỉ là Đại La đỉnh phong mà thôi."

Tinh Vệ bình thản nói: "Cũng xấp xỉ ta!"

"Sư tỷ cũng quá lợi hại rồi! Sư tỷ, ngươi đánh thắng được sư phụ sao?"

Tinh Vệ lập tức trì trệ, trước kia cũng không phải đối thủ, hiện tại lại càng không cần phải nói, sư phụ chỉ cần dùng một loại Công Đức Chiến Pháp quỷ dị kia, lực lượng của nàng sẽ lập tức bị khắc chế tám phần, quá khinh người!

Bạch Cẩm nói: "Đi thôi! Chúng ta về Đông Hải."

Long Cát hỏi: "Sư phụ, Tà Thần đều được thanh tẩy sạch sẽ rồi sao?"

Bạch Cẩm ung dung nói: "Không có, còn mấy vị Tiên Thiên Thần Linh, cho dù là vi sư cũng không đối phó được, còn một số kẻ khác chắc đã nghe ngóng được tin rồi chuồn mất rồi.

Thần Linh có thể trốn vào hư không bên trong Thần Quốc, cho dù là vi sư cũng khó có thể tìm ra bọn hắn một cách nhanh chóng hiệu quả được."

Tinh Vệ nhíu mày nói: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Bạch Cẩm khinh miệt nói: " Bọn hắn muốn trốn là trốn được sao? Chỗ dựa lớn nhất của Nhân tộc cũng không phải ta, tuy nương nương không hay quản sự nhưng việc nuôi nhốt Nhân tộc sự chắc chắn đã phạm vào cấm kỵ của nàng."

Bạch Cẩm mang theo Tinh Vệ và Long Cát một đường trở lại Đông Hải Tiệt giáo, sau đó hóa thành một đạo lưu quang thẳng lên tầng trời thứ ba mươi ba ba, bước tới phía trước Oa Hoàng Thiên.

Bên trong hỗn độn, Bạch Cẩm chắp tay hành lễ nói: "Đệ tử cầu kiến sư thúc!"

Vách ngăn thế giới trước mặt nổi lên một trận gợn sóng, tạo thành một quang môn nước gợn sóng, Bạch Cẩm đứng dậy đi vào bên trong quang môn.

Bên trong quang môn, Thanh Loan đang đứng thẳng, thanh tú động lòng

Bạch Cẩm cười kêu lên: "Thanh Loan sư muội!"

Thanh Loan mỉm cười nói là: "Sư huynh, đi theo ta đi!"

Bạch Cẩm đi theo Thanh Loan bay về phía Oa Hoàng Cung.

"Sư muội, gần đây tâm tình của nương nương như thế nào?"

"Tâm tình cũng không tệ!"

"Hẳn là?"

Thanh Loan cười hì hì nói: "Phục Hi lão gia vừa trở về Oa Hoàng Thiên."

Bạch Cẩm sững lại, Thiên Hoàng Phục Hi? Nam nhân hay đuổi theo mình gọi sư phụ sao? Trong đầu hiện lên một cái nghi vấn, ta phải xưng hô thế nào, gọi đồ đệ hay sư thúc.

"Không phải Thiên Hoàng Phục Hi đang tọa trấn Hỏa Vân Động sao?"

"Không có cấm hóa thân xuất nhập, tuy Tam Hoàng rất ít khi hóa thân xuất hành, để tránh bị những người khác lợi dụng nhưng đến Oa Hoàng Thiên thì không lo."

Bạch Cẩm gật gật đầu, hồng hoang có vô số bí pháp, nếu người nào đó thật sự bắt được hóa thân của Tam Hoàng, khả năng cao khí vận của Nhân tộc sẽ gặp phiền toái lớn.

Hai người một đường đi vào Oa Hoàng Cung, bên trong một hoa viên tuyệt đẹp, Phục Hi đánh đàn, Nữ Oa thưởng thức trà, bộ dáng hài hòa tự nhiên.

Bạch Cẩm đi vào bên trong hoa viên, đứng ở bên cạnh lẳng lặng chờ.

Kết thúc một khúc, Bạch Cẩm vội vàng chắp tay hành lễ, trịnh trọng nói: "Đệ tử bái kiến Nữ Oa nương nương, bái kiến Phục Hi sư thúc."

Phục Hi đứng dậy chắp tay thi lễ, mỉm cười nói: "Đa tạ sư điệt truyền đạo chi ân!"

Bạch Cẩm vội vàng né tránh, nói: "Sư thúc quá lời rồi, thật ra ta cũng không làm cái gì cả, đều do sư thúc có ngộ tính siêu phàm."

Phục Hi đứng dậy cười không nói.

Nữ Oa cười hỏi: "Bạch Cẩm, hiện tại ngươi đến đây có việc gì?"

Bạch Cẩm mở hai tay ra, từng viên Thần Quốc phồn vinh hiện lên tỏa ra thần quang.

"Nương nương, người xem!"

Nữ Oa nương nương và Phục Hi đều nhìn về phía Thần Quốc, bằng đôi mắt của mình, bọn hắn có thể dễ dàng xuyên qua vách tường bằng tinh thể của Thần quốc nhìn thấu mọi thứ bên trong không sót một thứ gì. Bên trong Thần Quốc, vô số Nhân tộc đang cúi đầu, đờ đẫn cầu nguyện, không ngừng cung cấp Tín Ngưỡng chi lực.

Ầm! Mây đen cuồn cuộn kéo đến Oa Hoàng Thiên, sấm sét vang dội, Thánh Nhân giận dữ, thiên địa thất sắc, toàn bộ Oa Hoàng Thiên đều bao phủ khí áp trầm thấp tiêu điều, tất cả Thần thú và Linh thú đều nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.

Phục Hi bỗng đứng lên, tức giận nói: "Tà Thần nuôi nhốt nhiều người của tộc như vậy mà Nhân tộc lại không biết chút nào. Bọn hắn đang làm gì vậy?"

Bạch Cẩm vội vàng giải thích: "Sư thúc, chuyện này cũng không trách được Nhân tộc dưới hạ giới. Hiện tại Nhân tộc trải rộng khắp hồng hoang, mất đi một số Nhân tộc nơi hẻo lánh cũng không xem là chuyện hệ trọng gì."

Nữ Oa nương nương lạnh giọng nói: "Mấy ngàn kỷ nguyên không ra tay, bọn hắn thật sự xem ta không tồn tại sao?"

Bình Luận (0)
Comment