Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 361 - Chương 361: Đến Thủ Dương Sơn

Chương 361: Đến Thủ Dương Sơn

Bình Tâm nương nương khẽ gật đầu, nhẹ nói: "Coi như ngươi có lòng."

Bạch Cẩm chớp mắt, hiếu kỳ hỏi: "Nương nương, Địa Tạng đưa cho Tây Phương Giáo rất nhiều linh hồn sao?"

Bình Tâm nương nương gật đầu nói: "Rất nhiều! Tất cả đều là linh hồn của Nhân tộc."

Bạch Cẩm lập tức cả giận nói: "Tên tiểu tử ngu ngốc này, lát nữa ta sẽ xử lý hắn."

"Quấy nhiễu Luân Hồi của Địa Phủ là tội lớn."

"Nương nương nói rất đúng, xử phạt, nhất định phải nghiêm khắc xử phạt hắn, nếu không nghiêm trị thì không đủ chấn nhiếp chư thần trong Địa Phủ."

Bình Tâm hỏi: "Ngươi cảm thấy nên xử phạt thế nào?

"Nếu không thì người nhốt Địa Tạng vào ngục tối! Nhốt hắn ở sâu trong Âm Sơn không thấy ngoại giới, ngày đêm liên tục độ hóa lệ quỷ, buông lỏng một chút cũng không tha."

Bình Tâm gật đầu hài lòng nói: "Rất tốt!"

Bạch Cẩm cười nói: "Nương nương, cứ thế từ bỏ những linh hồn bị Tây Phương Giáo lấy đi sao? Món nợ này có cần tính với Tây Phương Giáo một chút không?"

Bình Tâm nương nương nhìn về phương Tây, yếu ớt nói: "Chân thân của ta không có cách nào thoát khỏi Địa Phủ, ở phương Tây tồn tại Nhị Thánh, hiện tại cũng chỉ có thể thôi! Tương lai còn dài, ta sẽ thanh toán dần dần với bọn hắn."

"Nương nương, chuyện này giao cho đệ tử!"

Bình Tâm nương nương hoài nghi nhìn Bạch Cẩm nói: "Ngươi?"

Bạch Cẩm lập tức đứng dậy cúi đầu một cái thật sâu, nghiêm túc nói: "Khi dễ nương nương chính là khi dễ ta, nương nương lấy đại cục làm trọng có thể chậm rãi thanh toán nhưng Bạch Cẩm ta không biết tính toán là gì, lại càng không biết cái gọi là tương lai còn dài, ta là người thật thà, bọn hắn dám khi dễ nương nương ta liền liều mạng với bọn hắn."

Bình Tâm nương nương búm tay một cái. Bốp! Trên trán Bạch Cẩm lập tức đỏ ửng một mảng.

"Ai…" Bạch Cẩm lập tức che trán, ủy khuất nhìn Bình Tâm nương nương, nương nương, ta đang muốn giúp người đó!

Bình Tâm nương nương cả giận: "Liều mạng cái gì mà liều mạng? Ngươi cảm thấy ngươi rất lợi hại, có thể ngang hàng với Thánh Nhân sao?"

Bạch Cẩm ý thức được, lắc đầu nói: "Không có!"

"Vậy thì trở về cho ta, bế quan lĩnh hội Luân Hồi chi đạo cho thật tốt."

"A…" Bạch Cẩm yếu ớt lên tiếng rồi rời khỏi Địa Phủ.

Sau khi trở về Địa Phủ, Bạch Cẩm không trở về Đông Hải mà trực tiếp đi tới Thủ Dương Sơn.

Bên ngoài Thủ Dương Sơn, Huyền Đô Đại pháp sư ngồi một chỗ bên dòng suối nhỏ nhàn nhã câu cá, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía chủ phong, bất đắc dĩ lắc đầu.

Từ trên trời, một đạo quang mang giáng xuống, hóa thành Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm cười kêu lên: "Sư huynh!"

Huyền Đô Đại pháp sư đứng dậy, chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến sư huynh!"

Bạch Cẩm cũng đáp lễ lại, sau đó cười hỏi: "Sư huynh, sao ngươi lại câu cá ở đây? Ta nhớ bên dưới núi của Bát Cảnh Cung có một dòng sông màu mỡ, đầy ắp tôm cá."

Huyền Đô quay đầu nhìn về phía Chủ Phong, bất đắc dĩ nói: "Mấy ngày trước, Nữ Oa nương nương tới luận đạo cùng sư tôn, toàn bộ sơn mạch và thiên địa đại đạo của Thủ Dương Sơn đều bị bóp méo, ngay cả ta cũng không ở lại được."

Bạch Cẩm âm thầm líu lưỡi, Nữ Oa nương nương thoạt nhìn rất tức giận, đến bây giờ vẫn chưa có đi.

"Đồ đệ Chu Cương Liệp của ngươi đâu?"

"Hắn lên Thiên Đình nương nhờ Chân Vũ, ta muốn cho hắn đi rèn luyện một phen."

"Xem ra Chu Cương Liệp muốn xuất sư rồi."

Huyền Đô mỉm cười nói: "Hắn còn kém xa lắm!" Trong mắt ẩn ẩn hài lòng.

"Vậy ta không quấy rầy sư huynh câu cá nữa, ta đi gặp sư bá một chút."

Huyền Đô Đại pháp sư có chút do dự: "Sư huynh cẩn thận!"

"Được!" Bạch Cẩm gật đầu, hít một hơi thật sâu, một bước bay thẳng lên trời, hướng về phía Bát Cảnh Cung, vừa bay vừa gấp gáp hét lớn: "Sư bá, cuối cùng ta đã tra rõ sự tình người kêu ta đi thăm dò rồi!"

Bát Cảnh Cung đang bị bóp méo bỗng khôi phục bình thường.

Bạch Cẩm bay tọt vào, nhìn thấy Thái Thượng và Nữ Oa đang ngồi trong sân thưởng trà, vô cùng vui vẻ hài hòa.

Thái Thượng nhìn về phía Bạch Cẩm, ôn hòa cười nói: "Bạch Cẩm sao? Ngươi tới đúng lúc lắm, dù ngươi không tới Bát Cảnh Cung thì sư bá cũng sẽ tới tìm ngươi, chuyện liên quan Tà Thần lớn như vậy sao lại không nói với sư bá, phải đi phiền Nữ Oa nương nương?"

Bạch Cẩm rụt cổ, vô thức chột dạ, cảm nhận được một luồng nguy hiểm từ nơi sâu xa kéo tới, vội vàng nói: "Sư bá, không phải người đang đấu trí đấu dũng với Tây Phương Giáo sao? Đệ tử chỉ sợ chuyện liên quan đến Tà Thần sẽ ảnh hưởng tới tâm tình của người nên lúc ấy mới phiền Nữ Oa nương nương ra tay. Sư bá, chuyện người bảo ta đi điều tra ta đã tra rõ, đúng như dự đoán của người, Tây Phương Giáo đang giở trò quỷ."

Đấu trí đấu dũng với Tây Phương Giáo? Chuyện này xảy ra khi nào, sao ta không biết? Còn cho ngươi đi điều tra cái gì?

Thái Thượng bất động thanh sắc, gật đầu mỉm cười: "Đúng lúc Nữ Oa sư muội cũng có ở đây, ngươi nói xem ngươi đã tra ra cái gì?"

Nữ Oa nương nương cũng nhìn Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm vội vàng cung kính nói: "Một ngàn ba trăm năm trước, sư bá nói đệ tử của Tây Phương Giáo có chút không ổn, bảo đệ tử đi xem xét nguyên nhân. Đệ tử lên trời xuống biển, xuất nhập giữa các thế lực lớn, hư tình giả ý với các đệ tử Tây Phương Giáo. Trong lúc đó ngẫu nhiên gặp chuyển thế của Hạo Thiên sư thúc, biết được chuyện của Tà Thần, ta ra mới biết hai chuyện này cũng lúc liên quan tới nhau. Sau đó đệ tử bẩm báo chuyện của Tà Thần với sư thúc, toàn lực ám tra đệ tử Tây Phương Giáo, cuối cùng bây giờ cũng có chỗ lợi, đến đây bẩm báo. Hóa ra là đệ tử của Tây Phương Giáo mở ra Chưởng Tâm Phật Quốc, cướp bóc linh hồn Nhân tộc cầm tù bên trong Phật Quốc, để linh hồn của Nhân tộc hóa thành tín ngưỡng cung cấp cho Phật tử, tăng cường uy lực của Phật Quốc."

Bình Luận (0)
Comment